VẤN NẠN CỘNG SẢN XÂM NHẬP
PHÁ HOẠI CỘNG ĐỒNG NVTNCS TẠI HẢI NGOẠI
Trần Minh
Theo dõi những nghi vấn gần đây về Chùa Điều Ngự được công luận và
cựu chuyên viên an ninh tình báo VNCH Thiếu Tá Liên Thành, người đã có nhiều
kinh nghiệm dày dạn đối đầu với cơ sở hạ tầng Cộng Sản lớn nhất Miền Nam nêu
ra, chúng tôi không khỏi băn khoăn về những hoạt động ngày càng lộng hành của
Tổng Cục II Tình Báo Hải Ngoại cộng sản trong mục đích triệt hạ những đối tượng
người Việt Quốc Gia gây nguy hiểm cho chúng và thanh toán cộng động NVTNCS, đạt
cho được mộng ước treo lá cờ đỏ sao vàng lên bầu trời hải ngoại. Ba mươi bảy
năm trôi qua là 37 năm CSVN phải sống trong tủi nhục, vì lá cờ đỏ sao vàng của
chúng không có chổ để dung thân tại xứ người, mà trong khi đó về mặt nguyên tắc
chúng là chính phủ của quốc gia Việt Nam hiện nay.
Gìn giữ lá cờ vàng ba sọc đỏ là nhiệm vụ thiêng liêng của NVTNCS.
Đánh giá lại giai đoạn lịch sử từ 1962 đến ngày 30 tháng 4
năm 1975 chúng ta phải đồng ý rằng chiêu thức hữu hiệu và ít tốn kém nhất mà
bọn tình báo cộng sản vẫn dùng để đối đầu với người quốc gia đó là dùng các cơ
sở tôn giáo để hoạt động cộng sản. Trong đó hình thức Việt Cộng giả dạng Thầy
Tu và môi trường hoạt động là Chùa được chúng sử dụng nhiều nhất. Bằng cớ
là sự sụp đổ chính trị tai hại nhất xảy ra cho Miền Nam khởi đầu bằng các cuộc
biểu tình ngụy trang dưới hình thức chống đàn áp Phật Giáo. Tại sao chỉ có mỗi
Phật Giáo bị đàn áp mà không có thêm các tôn giáo khác? Chuyện đàn áp Phật Giáo
là vấn đề có thật hay là chuyện Chí Phèo la làng đổ vạ?
Phong trào Phật Giáo Tranh Đấu nổi đình nổi đám trong gần ba
năm, kể từ khoảng tháng 4 năm 1963 kéo dài qua thời điểm TT Ngô Đình Diệm,
người bị các chức sắc cao cấp trong Phật Giáo nguyền rủa là kẻ bách hại Phật
Giáo, bị sát hại bởi phong trào này vào đầu tháng 11 năm 1963, rồi càng tiếp
tục bùng mạnh hơn nữa cho đến tận giữa năm 1966, kết thúc bằng việc bạo loạn
chiếm các tỉnh Miền Trung đặc biệt là Huế dưới chiêu bài Bàn Thờ Phật Xuống
Đường, và tiếp tục để lại hậu chấn cho đến những ngày tận cùng của Miền Nam
Việt Nam. Hậu chấn đó dễ dàng được thấy qua các sự kiện lịch sử việc
Thích Trí Quang và GHPGVNTN đã tái nhảy vào chính trường Miền Nam
lần nữa vào những ngày tháng hấp hối của Miền Nam, tổ chức biểu tình vào tháng
ba năm 1975 tại Sài Gòn yêu cầu TT Nguyễn Văn Thiệu phải từ chức tức khắc, rồi
những liên lạc dàn xếp con thoi giữa Thích Trí Quang với Hà Nội và Dương Văn
Minh, giúp loại trừ TT Nguyễn Văn Thiệu, đưa Dương Văn Minh lên làm tổng thống
trong những ngày cuối cùng để thực hiện nhiệm vụ ra quan trọng là lệnh đầu hàng
vô điều kiện, làm cho cộng sản không cần đánh vẫn chiếm được Miền Nam.
Nhiệm vụ quan trọng này của các tăng lữ được kết thúc một cách vô cùng hoan hỉ
đó là việc trên 500 Tăng Ni của GHPGVNTN diễn hành trên đường phố Sài Gòn, hãnh
diện được chào đón bộ đội cụ Hồ vào giải phóng Sài Gòn, giải phóng Miền Nam
ngày 1 tháng 5 năm 1975 và cung nghênh Bác Hồ trong một số chùa của
GHPGVNTN ngày 19 tháng 5 năm 1975. Nghe audio
Quả thật, các thành phần thầy tu hoạt động cộng sản hay nói đúng
hơn là cộng sản đội lốt tu hành đã hoàn thành trách nhiệm mà Đảng Cộng Sản Việt
Nam giao phó. Xong nhiệm vụ, một số những chức sắc của giáo hội này được trả
công, một số chức sắc khác bị “thanh trừng” vì dám đòi công với cách mạng đòi
hoạt động độc lập. Cuối cùng số phận của GHPGVNTN không khác gì số phận của cái
gọi là “Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam”.
Tất cả các hành động nêu trên của Thích Trí Quang và GHPGVNTN vào
những tháng đau thương của năm 1975, đồng nghĩa với việc mở thêm một mặt trận
chính trị đánh cho gục chính phủ VNCH, trong lúc tại mặt trận quân sự cộng sản
đang có quá nhiều lợi thế qua việc viện trợ của Hoa Kỳ dành cho VNCH bị
cắt đứt đột ngột, còn viện trợ quân sự và nhân sự từ Trung Cộng và Nga Sô cho
Bắc Việt thì lại tăng lên gấp bội, dồn dập đổ về Hà Nội cho kịp thời việc dứt
điểm Miền Nam. Hành động biểu tình và những hoạt động chính trị nghiêm trọng
của Thích Trí Quang và GHPGVNTN trong những ngày cuối cùng cho thấy bàn tay của
tổng cục tình báo đặc trách phản gián Hà Nội đã thọc sâu và chỉ đạo tất cả các
hành động của tổ chức tôn giáo này.
Lẽ ra nếu Dương Văn Minh, người mà đã bị móc nối và chi phối bởi
Thích Trí Quang và em ruột là tên cộng sản gộc Dương Văn Nhật, không ra lệnh
đầu hàng, thì ít nhất chúng ta đã không có một sự thua trận quái gỡ như vậy.
Nếu Dương Văn Minh không tuyên bố đầu hàng, thì QLVNCH đã di chuyển về Miền Tây
và vẫn có thể giữ được vùng IV, làm cơ sở cho một sự phản công trong tương lai,
hoặc ít nhất cũng là một nền tảng cần thiết cho Miền Nam vùng dậy khi mà lương
tâm của các chính trị gia và dân chúng Hoa Kỳ đã bị đánh động bởi những hình
ảnh hàng triệu người Miền Nam chen lấn xô đẩy nhau tìm đường thoát khỏi cộng
sản. Dân chúng Miền Nam hoàn toàn không hề chấp nhận chế độ cộng sản như những
tuyên truyền giả dối mà Hà Nội rêu rao là dân chúng Miền Nam muốn đứng lên
chống Mỹ cứu nước qua cái gọi là Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, mà kỳ thật tổ
chức này là do chính Hà Nội thành lập tổ chức, đài thọ kinh phí điều hành, với
sự đánh lận con đen bằng vài nhân vật chính trị có lý lịch Miền Nam ngây thơ và
ngu dốt chẳng hạn như Nguyễn Hữu Thọ, Dương Quỳnh Hoa, Trương Như Tảng, Đoàn
Văn Toại, Huỳnh Tấn Mẫm v.v. Tiếc thay một số khá lớn dân chúng Hoa Kỳ và các
chính tri gia phản chiến ngu xuẩn đã tin việc này. Đó là sự tin tưởng vô cùng
sai trái và tai hại dẫn đến việc đành đoạn cắt viện trợ bức tử Miền Nam.
Ôn cố tri tân là một công việc lúc nào con người cũng phải làm
trong chính trị và quân sự. Và đối đầu với cộng sản thì bài học này cần phải
được ôn đi ôn lại mỗi ngày. Quá rõ ràng để nhận thấy việc sử dụng tôn giáo nói
chung, việc sử dụng tăng lữ Phật Giáo chùa chiền nói riêng để hoạt động xâm
nhập và phản gián, vẫn là công thức cũ rích nhai đi nhai lại. Bằng cớ là chúng
ngang nhiên đưa quá nhiều cán bộ tình báo mà chúng ta nói ngắn gọn là bọn
công an đầu trọc ra hải ngoại, mở thêm nhiều chùa chiền để tiếp tục thanh
toán cái gai hơn 37 năm nay của chúng đó là lá cờ vàng ba sọc đỏ. Chiến thuật
này đã cũ rích, nhưng tại sao chúng vẫn thành công? Thế thì câu hỏi được đặt ra
phải chăng cộng sản quá tinh vi, quá thông minh, thay hình đổi dạng khó lường,
hay tại chúng ta quá nhẹ dạ, quá thờ ơ, hay nói một cách khác là “chúng
ta quá ngu”?, chúng ta quá sợ hãi các “đấng” tu hành một cách hết sức vô lý và
vô cớ? Biết chúng là cộng sản nhưng vì thấy chúng có cái áo thầy tu nên chúng
ta cứ phải tiếp tục sợ?
Không riêng gì nền đệ nhất cộng hòa đã bị các chức sắc to của
GHPGVNTN vu vạ là đàn áp Phật Giáo, các viên chức chính quyền thời Tổng
Thống Ngô Đình Diệm đều bị cho là mật vụ Nhu Diệm ác ôn đàn áp Phật Giáo, mà
cho đến chính phủ Đệ Nhị Cộng Hòa cũng vẫn bị cho là đàn áp Phật Giáo và bị xỏ
lá là chính quyền “Diệm mà không Diệm”. Còn giáo dân Công Giáo thì bị gọi là
bọn Cần Lao Gia Nô, Phù Ngô Phục Hận. Tư tưởng này đã được các chức sắc quan
trọng trong GHPGVNTN truyền bá và nhồi sọ cho tín đồ, từ đó các chức sắc nhỏ và
Phật Giáo đồ cuồng tín cứ thế mà tin rằng chính quyền VNCH là kẻ thù của Phật
Giáo. Một chứng minh dễ thấy đó là một số “Phật Tử” cuồng tín, với nền văn minh
của thế kỷ 21 và nền văn minh của Hoa Kỳ, vẫn không thể nào phân biệt được sự
khác nhau giữa Thầy Tu và Phật Giáo. Chúng đồng hóa hai danh từ này là một, ai
vạch mặt các thầy là cộng sản thì người đó đánh phá Phật Giáo. Cụ thể về việc
ngu xuẩn này có các tên nằm trong nhóm Giao Điểm, các tên Trần Kiêm Đoàn, Định
Nguyên Nguyễn Hữu Đĩnh, Tống Phước Hiến vẫn dùng các từ ngữ đầy ngu dốt và hận
thù như Cần Lao Gia Nô, Phù Ngô Phục Hận, Diệm mà không Diệm để thóa mạ bất cứ
ai không cùng quan điểm với chúng một cách khoái trá và hãnh diện!
Trong tinh thần vạch trần những âm mưu thôn tính cộng đồng NVTNCS
và lá cờ vàng ba sọc đỏ của bọn cộng sản tại hải ngoại, trong nhiều bài viết kể
từ năm 2008 và gần nhất là vào khoảng cuối tháng Tư năm 2012 đến nay, và trong
2 cuộc phỏng vấn với đài VNA 57.3 Bolsa, Thiếu Tá Liên Thành có đặt vấn đề về
Chùa Điều Ngự phải chăng đã là một trong những trọng điểm của cục tình báo hải
ngoại trong âm mưu xóa bỏ ngày Quốc Hận 30 tháng 4, qua việc chùa này đã cố
tình tổ chức ngày Phật Đản chạy tang trước một tuần cho trùng hợp với tuần lễ
tang 30 tháng 4 của đất nước. Bên cạnh đó họ còn tổ chức lễ hội đặt viên đá đầu
tiên xây thêm chùa cho lớn, có mời các “chức sắc” của chính quyền VNCH và các
hội đoàn quốc gia đến dự, trong đó có sự “chủ tọa” bà Ỷ Lan và Ngài Võ Văn Ái
từ Pháp Quốc đến, những việc này đã làm ông Liên Thành hết sức ái ngại. Ông
cũng phân tích vấn đề nhân sự lãnh đạo cao cấp của chùa Điều Ngự gồm có Võ Văn
Ái, một tên phản chiến chống Mỹ cứu nước, và một số tên khác đã từng hoạt động
nội tuyến trước 1975. Trong lúc TT Nguyễn Văn Thiệu kêu nài quốc hội Hoa Kỳ
viện trợ 300 triệu đô la để cứu sống sinh mạng Miền Nam thì Võ Văn Ái đã cùng
với Thích Nhất Hạnh vào tận quốc hội Hoa Kỳ yêu cầu cắt viện trợ cho Miền Nam.
Đồng thời gần đây hắn cũng đã sĩ nhục chính quyền và QLVNCH là lính đánh thuê
cho Mỹ. Trần Đình Minh, huynh trưởng gia đình Phật Tử tại chùa Điều Ngự và
huynh trưởng gia đình Phật Tử Trung Ương của GHPGVNTN lại là một tên hoạt động
nội tuyến trước 1975 đã bị chính ông Liên Thành ký lệnh bắt trong chiến dịch
Bình Minh mùa hè đỏ lửa 1972, ông cựu Đại Tá Lê Khắc Lý có chú ruột là Lê Khắc
Quyến, một tên cộng sản gộc tội đồ dân tộc ăn cơm quốc gia hoạt động phản trắc
cho cộng sản. Ông Liên Thành cũng nhấn mạnh Thầy Hàng Trường, tức Lê Khắc Nhàn
con ruột của Lê Khắc Quyến cũng đang trù trị một ngôi chùa khác tại Bolsa.
Sau cuộc phỏng vấn này, Trần Đình Minh, đã liên lạc với đài VNA
yêu cầu cho hắn một chương trình để phản bác lại những cáo buộc của ông Liên
Thành, và đài VNA đã làm đúng chức năng truyền thông của mình là cho hắn một cơ
hội. Tuy nhiên, thay vì chỉ phản bác lại những gì ông Liên Thành cáo buộc cho
cá nhân của hắn, như lý do hắn đã trình bày với đài VNA, thì hắn lại lợi dụng
cơ hội này để tuyên truyền và vu khống cho ông Liên Thành đánh phá Phật Giáo,
ông Liên Thành là cộng sản.
Trước hết, xin thành thật cảm ơn đài VNA 57.3 đã tổ chức các buổi
hội thảo rất quan trọng này mà các đài khác đã vô tình hay cố ý không làm. Nhận
diện các tên cộng sản nằm vùng là một việc làm vô cùng hữu ích cho cộng đồng
người Việt Hải Ngoại, mà mục tiêu cuối cùng là giữ gìn tinh thần chống cộng và
bảo vệ lá cờ vàng ba sọc đỏ, không những cho hôm nay mà còn cho các thế hệ mai
sau. Cộng sản đã từng gài điệp viên nằm vùng tràn khắp Miền Nam kể từ trước năm
1954, ngay cả Phủ Tổng Thống cũng bị cài nội tuyến, thì hà cớ gì mà chúng không
cài Việt Cộng vào các tổ chức các hội đoàn và các cơ sở tôn giáo hiện nay tại
hải ngoại? Mục đích là để, thứ nhất, ngăn chặn các hoạt động chống cộng có tính
nguy hiểm cho chúng, thứ hai, từ từ xóa bỏ làn ranh thù hận của người quốc gia
đối với cộng sản, thứ ba là cuối cùng là phải treo cho được lá cờ đỏ sao vàng
của chúng lên bầu trời hải ngoại.
Nhận xét về buổi phỏng vấn Trần Đình Minh của đài VNA 57.3 tôi có
vài ý kiến như sau: Chi tiết quan trọng nhất của buổi hội thảo này đó là thu
thập các chứng cứ rằng Trần Đình Minh đã từng làm nội tuyến hay không làm nội
tuyến tại Thừa Thiên Huế, đã hoàn toàn không được đài VNA khai thác. Cụ thể
là đài phải có những câu hỏi để xác định và đánh giá tính cách pháp lý
của hai lá thư, một của ông Lê Châu nhân viên hành chánh quận Hương Điền
xác nhận Trần Đình Minh không là cộng sản, một của ông Phan Văn Ngữ cựu quận
trưởng cảnh sát Hương Điền, xác nhận không từng đi bắt tên Trần Đình Minh.
Trong lúc ông Liên Thành khẳng định người đi bắt Trần Đình Minh là sĩ quan
trưởng phòng CSĐB Quận Hương Điền và 4 nhân viên công lực khác, và nhấn mạnh
rằng ông hoàn toàn chịu trách nhiệm lời nói của mình. Ngoài ra, Trần Đình Minh
đã cố tình đem một việc chẳng liên quan gì đến chủ đề của buổi hội luận ra để
nhằm mục đích dựng chuyện bôi bẩn ông Liên Thành.
Đó là hắn đã dùng một tấm ngân
phiếu của chùa Điều Ngự tuyên bố rằng chùa Điều Ngư đã đóng góp cho cộng đồng
trong khi đó ông Liên Thành lại nói chùa Điều Ngự không đóng góp cho cộng đồng
gì cả. Dựng một chuyện không có ra nói để bôi bẩn đối phương quả tình không
phải là tư cách của một Gia Trưởng Gia Đình Phật Tử Trung Ương GHPGVNTN, mà
càng làm giảm uy tín của Chùa Điều Ngự và GHPGVNTN.
Thật tình mà nói, đài VNA đã hết sức nhân nhượng với tên Trần Đình
Minh, đã để cho tên này mặc tình phát ngôn bừa bãi. Đó là điều thiếu sót của đài.
Tuy nhiên, sau khi tìm hiểu thì tôi được tin rằng sở dĩ đài đã phải để cho tên
Trần Đinh Minh “nói cho thỏa mãn”là vì đài đã bị áp lực quá nặng từ phía chùa
Điều Ngự, đe dọa sẽ kêu gọi các thân chủ cắt quảng cáo cho đài, cho nên đài
đành phải để cho Trần Đình Minh tha hồ nói hưu nói vượn mà không dám vặn vẹo.
Nếu đây là sự thật, thì đây mới thực sự là hành động black mail “ đặc công
truyền thông” của chùa Điều Ngự, chứ không phải như một Phật Tử của chùa Đièu
Ngự, Tống Phước Hiến, đã phỉ báng đài VNA là “đặc công truyền thông”. Sự thât
rõ ràng là Trần Đình Minh đã dùng phương tiện của đài để chụp mũ cho ông Liên
Thành là cộng sản là đánh phá Phật Giáo. Ấy vậy mà Phật Tử Tống Phước Hiến còn
ăn ngược nói ngạo cho rằng bà Phương Thanh và đài VNA là “đặc công truyền
thông”. Người Việt Quốc Gia có theo dõi talk show này không thể nào chấp nhận
cách hành xử rất chợ búa của Gia Trưởng Gia Đình Phật Tử Trung Ương và một số
phật tử của chùa Điều Ngự, GHPGVNTN.
Ngoài ra những vấn đề còn lại, phóng viên Phương Thanh và ông Du
Miên đã làm đúng chức trách của giới truyền thông, đã kịp thời chặn đứng Trần
Đình Minh khi Trần Đình Minh còn muốn tiếp tục khai thác air time của đài để
tuyên truyền rằng ông Liên Thành là một kẻ nói láo, là một tên cộng sản, là một
kẻ đánh phá Phật Giáo, một phuơng pháp phản tuyên truyền mà Tổng Cục II tình
báo hải ngoại đặc trách phản gián đang ra sức thực hiện để đối đầu với Ủy Ban
Truy Tố Tội Ác của ông Liên Thành.
Tôi đồng ý với cách phân tích của ông Liên Thành về lá thư của ông
Lê Châu. Một nhân viên hành chánh cấp quận thì hoàn toàn không có tư cách để
xác định ai là cộng sản ai không cộng sản, chỉ có cơ quan CSQG Thừa Thiên
Huế là cơ quan duy nhất có thẩm quyền xác định ai là cộng sản ai không cộng sản
mà thôi. Còn đối với ông Phan Văn Ngữ , một thuộc cấp cũ của ông Liên
Thành, dường như cũng bị một áp lực nào đó, nên đã viết một lá thư rất ba
phải, không trắng mà cũng không đen, nói rằng ông Ngữ không đi bắt Trần
Đình Minh. Chuyện mà ông Phan Văn Ngữ phải xác định đó là Ty CSQG Thừa Thiên
Huế có hay không có ký lệnh bắt Trần Đình Minh, và CSQG Quận Hương Điền có thi
hành lệnh này hay không, chứ không phải nói một cách rất ba phải rằng ông không
đi bắt Trần Đình Minh.
Thưa ông Phan Văn Ngữ, nữa cái bánh vẫn là cái bánh,
nhưng nữa sự thật không là sự thật. Chúng tôi nghĩ ông Phan Văn Ngữ phải lên
tiếng, hoặc xác nhận Trần Đình Minh không hề bị ông Liên Thành ký lệnh bắt,
hoặc xác nhận Trần Đình Minh đã bị ty CSQG Thừa Thiên Huế bắt trong chiến dịch
Bình Minh mùa hè đỏ lửa 1972. Chúng tôi mong ông Phan Văn Ngữ trả lời đúng sự
thật. Bởi vì, nếu vì tình cảm giáo đồ với nhau, hoặc vì một đe dọa nào đó mà
ông phủ nhận sự thật, thì chúng tôi nghĩ rằng ông có thể phải đương đầu với
luật pháp Hoa Kỳ về tội làm chứng gian, làm hại cho chính cá nhân ông. Công
luận của người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản mong mõi ông Phan Văn Ngữ cho công luận một
sự thật, đừng cho công luận nữa cái bánh.
Mặc dù đài VNA đã hết sức nhân nhượng, đã để cho tên Trần Đình
Minh mặc tình phát ngôn bừa bãi tuyên truyền sai trái trong 30 phút mà không bị
vặn vẹo, nhưng dường như thiện chí này của đài VNA vẫn không làm một số Phật Tử
chùa Điều Ngự phe đảng của Trần Đình Minh hài lòng. Tôi đoán rằng ông Du Miên
đã nhận thấy sự quá trớn này của Trần Đình Minh và ông Du Miên chỉ nói mát một
cách nhẹ nhàng là ông Trần Đình Minh đã thỏa mãn chưa. Thế nhưng Tống Phước
Hiến, bạn của Trần Đình Minh, một Phật Tử của chùa Điều Ngự đã không những
không cảm ơn đài VNA đã quá dễ dãi với họ, mà còn ăn cháo đá bát, thóa mạ đài
VNA là “đặc cộng truyền thông” và bắt nạt Phương Thanh và đài VNA, nói xa nói
gần là có thể sẽ đi kiện đài VNA. Trong lúc chờ đợi thử xem các đương sự liên
quan có dám đi kiện đài VNA hay không, chúng tôi xin góp ý với đài VNA, đối
với những kẻ vô ơn lật lọng, được đàng chân lân chúng lân đàng đầu, thì đài nên
có thái độ mạnh mẽ dứt khoát nhờ luật pháp can thiệp. Chúng ta sống trong
một xứ pháp trị, mọi hành động black mail đe dọa dưới bất cứ hình thức nào đều
là một hành vi phạm pháp và phải bị trừng trị.
TỐNG PHƯỚC HIẾN, MỘT TÊN CHỮI MƯỚN VÀ VU KHỐNG?
Chúng tôi xin điểm qua bài viết của Tống Phước Hiến, một Phật Tử
Chùa Điều Ngự như sau:
Bài viết gồm 7 mục, 5 mục đầu là phần văn nghệ tạp lục, dùng để
dạy dỗ về luật pháp và ký thuật truyền thông, cùng nhân cách và đạo đức làm
người cho cả hai ông bà Phương Thanh và Du Miên. Hai mục sau dùng để nhục mạ
ông Liên Thành là thứ vô giáo dục, giết người, lường gạt, đào ngũ, bất kính với
chư tăng và GHPGVNTN là những thực thể vô cùng thánh khiết cao trọng trong vũ
trụ cộng hòa Miền Nam Việt Nam và trong vùng Phước Lộc Thọ.
Nhìn chung, bài viết của Tống Phước Hiến đầu đuôi lươm thuộn, bố
cục rời rạc, diễn ý không suông sẽ và khó hiểu, có đoạn thiếu chủ từ, đoạn
thiếu túc từ, chẳng hạn mục số 3 phần c, khiến người đọc phải đọc đi đọc lại
nhiều lần mới có thể đoán được Tống Phước Hiến muốn nói gì. Y cũng viết sai một
thành ngữ rất quen thuộc đó là “vô phúc “táo” tụng đình, trong khi đó
phải viết là vô phúc đáo tụng đình”. Qua cách hành văn và câu cú của
toàn bài viết như vây, dễ dàng nhận thấy trình độ học vấn và nhận thức của Tống
Phước Hiến có vấn đề.
Về Mục số 1:
Xin góp ý kiến với đài VNA như sau: thói thường hể đi xin thì phải năn nỉ
xuống nước, lạy ông thưa ông con cá nó sống vì nước, con sống vì ông bà, xin
ông bà thương tình giúp đở. Tống Phước Hiến xác nhận nội tuyến Trần Đình Minh đã
đi xin để lên đài, nhưng Tống Phước Hiến lại trẹo họng như sau: Đài VNA
phải cảm ơn ông Trần Đình Minh, vì nhờ sự “nhả nhặn ngỏ lời” của ông ta mà
đài VNA mới được khán thính giả đánh giá như một đài tử tế, chứ thật ra đài VNA
là một thứ “Đặc Công Truyền Thông”. Xin lưu ý điểm này, ngôn ngữ của VNCH chúng
ta hoàn toàn không có cái gọi là “đặc công truyền thông” vậy Tống Phước Hiến đã
sử dụng ngôn ngữ của ai mà mùi vị sặc sụa mùi của tờ Công An Nhân Dân quá vậy?
Mục thứ hai, ba, bốn và năm xin tóm tắt như sau: Mục này Tống Phước Hiến dạy dỗ kỹ thuật báo
chí, đạo đức truyền thông, nhân cách con người cho bà Phương Thanh và Đài VNA,
đồng thời cũng dùng để thóa mạ, xách mé và phỉ báng cá nhân bà Phương Thanh
cũng như Đài VNA. Trích dẫn: Tống Phước Hiến viết: “Diễn giả phải gởi trước
cho người phụ trách bài viết hoặc tổng quát chủ đề. Tờ giấy nầy được xem như
văn bản có tính cách pháp lý nếu trong lúc trình bày, diễn giả ra khỏi nhưng
điều trên giấy thì diễn giả hoàn toàn chịu trách nhiệm, và người phụ trách chịu
toàn phần hoặc một phần trách nhiệm nếu diễn giả nói đúng những gì đã ghi.
Phương Thanh đã vi phạm hầu hết những nguyên tắc thuộc về đạo đức truyền thông”…
“Cô Phương Thanh, đừng quên Tòa án lớn nhất là Tòa Án Lương
Tâm. Những kẻ không còn biết sự hiện diện cũa Tòa Án Lương Tâm thì kẻ đó không
đáng được gọi là NGƯỜI nữa dù rằng họ đang có vóc dáng là con người”.
Quả tình đọc mấy câu này tôi phải đọc đi đọc lại hai ba lần thử
xem mắt tôi có bị hoa hay không. Tôi xem đài CNN, FOX NEWS, CBS mỗi ngày, và
tôi biết chắc rằng hoàn toàn không có việc người đựoc phỏng vấn phải làm giấy
trình bày và cam đoan nội dung mình sẽ trình bày sẽ đúng như vậy trong hệ thống
truyền thông chính thống của Hoa Kỳ. Có câu “biết thì thưa thốt, không biết thì
dựa cột mà nghe”. Hỏi Tống Phước Hiến, bộ luật nào, điều khoản nào trong luật
báo chí truyền thông của của Hoa Kỳ quy định phải có giấy cam đoan không bàn
luận điều gì ra ngoài lề bên phải này? Luật của Bộ Văn Hóa Thông Tin nước
CHXHCNVN phải không Tống Phước Hiến? Bà Phương Thanh vi phạm đạo đức truyền
thông cụ thể chổ nào, cho chứng cứ? Ở điểm này, nếu chùa Điều Ngự và Trần Đình
Minh đi kiện bà Phương Thanh và đài VNA, thắng đâu không thấy, nhưng nếu bà
Phương Thanh và đài VNA đi kiện Tống Phước Hiến về tội phỉ báng mạ lỵ, thì Tống
Phước Hiến dính chấu là cái chắc!
Lo thân mình và lo cho tòa án lương tâm của chính mình đi Tống
Phước Hiến. Cái tội cố tình bao che cho Việt Cộng, tội phỉ báng mạ lỵ đài VNA,
bà Phương Thanh và ông Liên Thành, chắc thiên hạ cũng không để yên cho ông đâu
ông Phật Tử Tống Phước Hiến!
Mục thứ sáu và bảy, Tống Phước Hiền viết đại ý như sau: Liên Thành
chữi rủa và tấn công chùa Điều Ngự và GHPGVNTN, trong lúc đó thì chùa Điều Ngự
và GHPGVNTN có uy tín rất to vì có nhiều VIP đến thăm viếng, vì vậy, mọi người
phải biết rằng chùa Điều Ngự và GHPGVNTN là nơi rất bảnh và rất oách, đang làm
công tác giải trừ quốc nạn, và pháp nạn, những người đến tu học ở chùa Điều Ngự
cũng thuộc loại con nhà. Chùa Điều Ngự và giáo hội PGVNTN bảnh và oách như thế
tại sao bà Phương Thanh không biết nể sợ mà lại còn để cho Liên Thành một
tên tư cách không ra gì lên nói xấu chùa Điều Ngự và GHPGVNTN trên đài?
Thưa quý vị, hữu xạ tự nhiên hương, uy tín của mình là do mình tạo
ra chứ không phải do VIP tạo ra. Chẳng hạn vụ Kissinger và Lê Đức Thọ được giải
Nobel Hòa Bình rất to, nhưng Kissinger đã bị chỉ trích nặng nề còn Lê Đức Thọ
là một tên tội đồ của Việt Nam. Cái mà GHPGVNTN nên làm để có uy tín đó là hãy
chứng minh những kẻ như Thích Đôn Hậu, Thích Trí Quang, Ni sư Huỳnh Liên, Thích
Thiện Siêu không là cộng sản, cái mà GHPGVNTN nên làm để có uy tín đó là không
nên có việc Thích Thiện Siêu dùng chùa Từ Đàm làm chổ tập trung tù nhân và giết
người năm 1968, không nên có việc dấu cả kho vũ khí trong Viện Đại Học Vạn Hạnh
trước 1975, không nên có cuộc diễn hành với trên 500 tăng ni xuống đường ăn
mùng bộ đôi cụ Hồ vào Giải phóng Miền Nam ngày 1 tháng 5 năm 1975, cái mà
GHPGVNTN không nên làm để có uy tín đó là đã tổ chức ăn mùng sinh nhật ác quỹ
nhân loại Hồ Chí Minh 19/5/1975, cái mà Võ Văn Ái nên làm đó là không hoạt động
phản chiến, không kêu gọi chống Mỹ cứu nước, không vào quốc hội Hoa Kỳ để
xin cắt Viện Trợ cho Miền Nam, cái mà HT Thích Quảng Độ, người đã đã từng biểu
tình “cứu nguy Phật Giáo” cả hai thời đệ nhất đệ nhị cộng hòa, và Võ Văn Ái
không nên làm, đó là không chữi Quân Đội VNCH và CSQG là lính đánh thuê, cái mà
ông Thích Giác Đẳng trù trị chùa Pháp Luân Houston, Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ
Hoằng Pháp Giáo Hội Tăng Già Nguyên Thủy Việt Nam và Tổng Ủy Viên Truyền Thông
Văn Phòng II Viện Hóa Đạo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất không nên làm
là đã chiếm đoạt số tiền 200,000 F mượn của đồng bào Phật Tử tại Thụy Sĩ trên
15 năm nay, chứ không phải hể có VIP đến thăm là có uy tín,
chứ không phải lên tiếng chống cộng bằng mồm là người quốc gia.
Đánh giá trách nhiệm của GHPGVNTH trong vấn đề làm mất Miền
Nam, thì bạch thư của HT Thích Tâm Châu năm 1996 là một tài liệu mà
GHPGVNTN cùng các Phật Tử của Giáo Hội này nên đọc để suy gẫm. Hữu xạ tự
nhiên hương, chữi bới quy chụp người nói ra những sai trái của mình là phỉ báng
Phật Giáo không thể là cách hành xử của bậc chân tu và người Phật Tử chân
chính.
Tống Phước Hiến, cũng như Võ Văn Ái, hay nói nhiều về khả năng
“giải trừ quốc nạn” của GHPGVNTN, Võ Văn Ái còn khẳng định rằng GHPGVNTN là tổ
chức duy nhất có thể giải trừ quốc nạn. Xin hỏi, chẳng hay 37 năm nay công tác
giải trừ quốc nạn của chùa Điều Ngự và GHPGVNTN nay đã tới đâu rồi? tiến triễn
ra sao hay vẫn dậm chân ở mức độ chữi đổng cộng sản ở bên ngoài, còn bên trong
thì để cho những người có lý lịch như Võ Văn Ái và Trần Đình Minh cầm
nắm?
Tống Phước Hiến lãi nhãi ông Liên Thành có lời lẽ vô giáo
dục với GHPGVHNT, xin chứng minh? Tống Phước Hiến đã viết một email giả, mạo
danh ông Liên Thành chữi bới các chức sắc của GHPGVNTN để đổ vạ cho ông Liên
Thành, tôi có đọc email này. Tống Phước Hiến muốn kính thưa “Quý Thầy cộng sản”
là chuyện của Tống Phước Hiến. Còn nếu Liên Thành có “vô giáo dục” với những kẻ
giả dạng tu hành để hoạt động cộng sản thì cũng là lẽ thường tình. Tại sao ư?
Tại vì tự cộng sản đã là sự nhơ nhuốc của nhân loại, thì việc sử dụng những
ngôn từ tệ hại đối với những tên cộng sản giả dạng tu hành có gì sai?
Hãy ráng đọc nguyên văn ngôn ngữ tuy lũng củng nhưng rất sân si
của “Phật Tử” Tống Phước Hiến như sau:
“Có phải cô Phương Thanh đang chơi trò “Ném đá dấu tay” chăng?.
Có phải tự trong thâm tâm, cô Phương Thanh đang là bạn đồng hành với bất kỳ ai
căm thù GHPGVNTN chăng?, Phương Thanh sử dụng Liên Thành làm dụng cụ để
thỏa mãn ý muốn của mình mà Liên Thành? Về phần cô Phương Thanh, cô Phương
Thanh nghĩ Liên Thành phải chịu hoàn toàn trách nhiệm?”, “Cô Phương Thanh cũng
dọn sẵn bãi đáp an toàn vì luật pháp không cho phép sử dụng truyền thông đại
chúng với mục đích tấn công một tổ chức hợp pháp hay một công dân khác”?
Phật Tử Tống Phước Hiền cứ việc suýt chùa Điều Ngự hoặc suýt
Trần Đình Minh kiện VNA, kiện Bà Phương Thanh và ông Liên Thành ra tòa thử xem
kết quả như thế nào? Còn hăm dọa khơi thì tôi tin rằng một người phụ nữ mạnh mẽ
như Bà Phương Thanh, bà ta sẽ vứt những lời hăm dọa này vào sọt rác!
Mục số 6 và số 7: Tống Phước Hiến thách đố ông Liên Thành đi thưa
Trần Đình Minh về tội hoạt động cộng sản. Y đặt vấn đề “Tại sao Liên Thành
không dám chấp nhận cuộc đối chất? vì lẽ ông ta “là kẻ có quá khứ không minh bạch,
Kẻ sát nhân dám giết một hơi tám mạng người mà không cần qua Tòa án, kẻ hèn
nhát trốn chui trốn nhủi khi cộng sản vào thành phố Huế trong dịp tết Mậu
Thân, kẻ đang chờ ra trước Tòa án về tội đào ngũ, kẻ đã từng can tội
lường gạt dân tị nạn tại trại tị nạn Hồng Kông”.
Về vấn đề này, chúng ta dễ thấy rằng, tội hoạt động nội tuyến cho
Việt Cộng như Trần Đình Minh không phải là tội ác chiến tranh tội ác chống con
người, cho nên vấn đề kiện thưa để trục xuất Trần Đình Minh là việc rất khác so
với vụ án của Bùi Đình Thi trước đây. Tuy nhiên Ty CSQG TT/Huế có thể viết thư
lên FBI bạch hóa lý lịch nội tuyến của tên này và tùy nghi cơ quan này xử phạt
thế nào về tội man khai lý lịch, nếu như Trần Đình Minh đã che dấu lý lịch hoạt
động cho cộng sản trước đây khi vào Hoa Kỳ và khi tuyên thệ công dân Hoa Kỳ.
Tống Phước Hiến, với lý lịch là môt trung úy CSQG nhưng hành động
và ngôn ngữ không khác loại chợ trời chữi đổng. Là một sĩ quan cảnh sát, điều
căn bản để kết luận ai có tội gì là chứng cớ chứng cớ và chứng cớ. Yêu
cầu Tống Phước Hiến đưa ra bằng cớ ông Liên Thành có quá khứ không minh bạch,
ông Liên Thành đào ngũ, ông Liên Thành trốn nhiệm vự trong tết Mậu Thân, ông
Liên Thành lường gạt dân tị nạn Hồng Kông và giết 8 người không đưa ra tòa án.
Là một sĩ quan cảnh sát, thì hơn ai hết Tống Phước Hiến phải biết rằng đây là
nước Mỹ, không phải là CHXHCNVH để Tống Phước Hiến muốn sủa bậy thế nào thì
sủa, chẳng hạn như cách sủa gần đây về ông Liên Thành của tờ báo Công An
Thế Giới và Công An Nhân Dân. Những cáo buộc không bằng cớ như vậy là một cái
thòng lọng mà Phật Tử Tống Phước Hiến tự ý thắt vào cổ mình khi đối diện với
luật pháp Hoa Kỳ về tội vu khống mạ lỵ.
Ông Liên Thành không chấp nhận ngồi đối chất với Trần Đình Minh là
một điều đương nhiên.Vì tư cách một cựu trưởng ty CSQG VNCH không cho phép ông
ta ngồi ngang hàng với một tên can tội hoạt động nội tuyến, mà trình độ học vấn
và hiểu biết luật pháp quá thấp như mọi người đã thấy khi đương sự lên đài VNA
trình diễn. Và bottom line là, đối chất với hắn để làm cái gì? Chổ để phanh
phui vấn đề nội tuyến của hắn đó là cơ quan công quyền chứ không phải đôi co
với một tên nội tuyến Việt Cộng hạng bét.
Thành thật cảm ơn đài VNA 57.3, Bà Phương Thanh, Ông Du Miên và
ông Liên Thành trong vấn đề xây dựng một cộng đồng Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản
đúng nghĩa.
Trần Minh
Chủ Nhật ngày 10 tháng 6 năm 2012
--
Viet
Si