Đặt vấn đề với "Đại tá" Phạm Bá Hoa "bưng bô"
Quân Đội Nhân Dân và bọn lãnh đạo cộng sản Việt Nam
Little Saigon ngày 2 tháng 7 năm 2017
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Trong thời gian qua, tôi phân vân và đắn đo, suy
nghĩ là có nên phổ biến bài viết đặt vấn đề với "Đại tá" Phạm Bá Hoa hay
không, vì có nhiều lý do mà tôi cần phải tính toán lợi hại.
Thứ nhất là với cái tên tuổi "Đại tá" Phạm Bá Hoa thì
rất nổi tiếng trong việc "chữ nghĩa," y được rất nhiều cơ quan truyền
thông, báo giấy, báo mạng, Website, Blog, Facebook, Diễn Đàn hí hửng và nồng
nhiệt tung hứng, phổ biến các bài viết của y, đặc biệt các trang mạng của Lính
thì tận tình chiếu cố, điển hình như trang mạng của Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính
Trị Việt Nam Nam California http://www.trachnhi emonline.com v.v... Nói chung là y có một "thế
lực" rất lớn trong lãnh vực truyền thông, hễ cứ thấy bất cứ bài viết nào
ký tên tác giả là "Đại
tá" Phạm Bá Hoa thì chủ nhân và ban biên tập các cơ quan truyền
thông, báo chí Việt ngữ nhắm mắt nhắm mũi đăng tải, phổ biến, bất kể là trong
đó viết cái gì, ngay cả họ cũng chẳng cần đọc, chẳng biết nội dung bài viết
được y "phun nhả" gì trong đó, họ chỉ biết hễ mỗi lần "Đại tá" Phạm Bá Hoa đánh
rấm thì cứ "nhất trí" cho thơm là được rồi, khỏi phải phân tích,
điều nghiên, chọn lựa chi cho tốn công tốn sức.
Thứ hai, "Đại tá" Phạm Bá Hoa đã
và đang giữ rất nhiều chức vụ cao cấp trong các tổ chức Cựu Quân Nhân Việt Nam
Cộng Hòa tại hải ngoại, do đó tiếng nói của y có khá nhiều "trọng
lượng" đối với quần chúng nói chung, và cựu binh sĩ Việt Nam Cộng Hòa nói
riêng. Nói tóm lại, nếu mà tôi dại dột đi "đụng" với y tức là cơ hội
tôi bị "ôm đầu máu" rất cao, viễn ảnh bọn "fans" cuồng tín
của ý chắc chắn sẽ phản cộng, trả đủa không thương tiếc, và dĩ nhiên nếu tôi
ngông cuồng mà đi "bóp dế ngựa" thì số phận tôi "không bị bại
cũng bị xụi" mà thôi. Chính vì "ơn ớn" cái hậu quả "rước
họa vào thân" có thể xảy ra cho mình như vậy, nên bài viết dù đã sẵn sàng
lên nòng từ vài tuần qua, nhưng tôi "chưa dám" bóp cò vì còn chờ lệnh
của ông Chiêm Tinh Gia cho biết giờ nào là giờ Hoàng Đạo để tôi có thể "ra
quân."
Đang chờ, thì hôm nay tôi thấy một số người
phóng cái bài viết của "Đại
tá" Phạm Bá Hoa tràn ngập trên các Diễn Đàn Yahoogroups, mà
các người đó lại là những người có khá nhiều uy tín trên các Diễn Đàn mạng lâu
nay, như Thiếu tá Việ Nam Cộng Hòa Can Bui và ông Nhat Lung v.v...
From: Nhat Lung <nhatlung@gmail.com>
Date: 2017-06-30 7:31 GMT-05:00
Subject: Thư số 68c của tác giả Phạm Bá Hoa gởi: Người Lính Quân Đội Nhân Dân Việt Na
Date: 2017-06-30 7:31 GMT-05:00
Subject: Thư số 68c của tác giả Phạm Bá Hoa gởi: Người Lính Quân Đội Nhân Dân Việt Na
To: Dien Dan BAN VANG <banvang@googlegroups.com>,
Dien Dan VN-SHARE-NEWS <vn-share-news@googlegroups.co m>
Thư số 68c gởi:
Người Lính Quân Đội Nhân Dân Việt Nam
Phạm Bá Hoa
Xin gọi chung Người Lính Quân Đội
Nhân Dân Việt Nam là Các Anh để tiện xưng hô. Chữ “Các Anh” viết hoa, bao gồm
từ người lính đến các cấp chỉ huy, ngoại trừ lãnh đạo cấp Sư Đoàn, Quân Đoàn,
Quân Chủng, Bộ Tổng Tham Mưu, và Bộ Quốc Phòng. Là Người Lính trong quân đội
“Nhân Dân”, Các Anh phải có
trách nhiệm bảo vệ Tổ Quốc Nhân Dân, vì Tổ Quốc với Nhân Dân là trường
tồn, trong khi đảng cộng sản hay bất cứ đảng nào cầm quyền cũng chỉ một giai
đoạn của lịch sử. Và nội dung tôi gởi đến Các Anh được đặt trên căn bản
đó......................(ngưng trích)
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Thế là hôm nay tôi không cần phải chờ cho tới
cái giờ Hoàng Đạo nữa, mà tôi thấy cần phổ biến ngay cái bài viết mà tôi thai
nghén mấy tuần nay, vì nếu chờ lâu hơn nữa thì tình trạng tuyên truyền có lợi
cho cộng sản Việt Nam, cỗ vỏ hòa hợp hòa giải theo nghị quyết 36 Việt cộng càng
bị lan truyền rộng rãi một cách vô tình hay cố ý, gây nguy hại không lường đến
công cuộc đấu tranh chống cộng tại hải ngoại. Chính vì vậy tôi quyết định phổ
biến bài viết đặt vấn đề về với hơn "Đại tá" Phạm Bá Hoa liên
quan đến phần mở đầu trong
hơn 70 bài viết với tiêu đề Thư
Gởi Quân Đội Nhân Dân mà "Đại tá" Phạm Bá Hoa là
tác giả để rộng đường dư luận.
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Tục ngữ có câu "dậu đổ bìm leo,"
điều này quả thật quá đúng với kẻ thiếu tư cách, thiếu liêm sỉ, thiếu đạo đức,
thiếu nghĩa khí, thiếu lương tâm như "Đại tá" Phạm Bá Hoa, y từng
là sĩ quan giữ nhiều chức vụ cao cấp hàng đầu của Chính Phủ Miền Nam Việt Nam
và Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, thế mà bây giờ ra hải ngoại y lại đi "cắn
càn," quay ngược 180 độ đi viết hồi ký, ký sự nhục mạ, phỉ báng những vị
lãnh đạo đất nước trước 1975, mà những vị này từng là cấp chỉ huy mà y từng
trực tiếp phục vụ, y từng răm rắp thuân thủ, y từng "cúc cung tận
tụy." Điều đáng nói, là vào thời đó y không hề dám mở miệng nói một lời
bất bình, không hề dám lên tiếng phản đối một điều gì, mà y chỉ biết ngậm câm
như hến để an phận thủ thường, để nín thở qua sông, để được no cơm ấm cật. "Đại tá" Phạm Phú Hoa quả
là một tên hèn hạ, nhơ nhớp, bẩn thỉu, đáng khinh tởm. Quân Lực Việt Nam Cộng
Hòa anh hùng, uy dũng, nhưng lại xui xẻo lọt vào một số nhân sự tệ bạc, thấp
hèn, vô loại như y, bọn này đúng là loài khuyển mã làm hoen ố trang sử oai hùng
của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa.
Nay "Đại tá" Phạm Bá Hoa đánh
lừa quần chúng, tráo trở lịch sử để tự biến y trở thành một anh hùng, một nhà
ái quốc vĩ đại, trong khi y lại đi chà đạp danh dự của những người mà y từng
đội ơn mưa móc. Đọc những trang hồi ký, ký sự của y, chỉ thấy toàn những lời
khoác loát, huyênh hoang, lố bịch, phiến diện, hư cấu, thiếu trung thực, đậm
nét chủ quan, đầy sự giả tưởng, mục đích chỉ để đánh bóng cho chính bản thân
của y, nhằm thỏa mãn sự tò mò của quần chúng, trong khi đó thì y tán tận lương
tâm đi "đấu tố" những người đã quá cố, những người mà Scarron nói: “Người vắng mặt bị ám
sát bằng những nhát lưỡi”, và Destouches đồng ý: “Kẻ vắng mặt lúc nào cũng bị
thiệt thòi.” Những nạn nhân của y là cố
Tổng Thống Ngô Đình Diệm, cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, cố Đại Tướng Cao Văn
Viên, cố Trung Tướng Đồng Văn Khuyên, cựu Thủ Tướng Trần Thiện Khiêm v.v...
Tôi muốn minh xác một cách rất rõ
ràng nơi đây để tránh ngộ nhận, là tôi không có đủ tư cách và không có đủ thẩm
quyền để phê phán hay luận công, tội các vị lãnh đạo miền Nam Việt Nam trước 1975,
vì lúc đó tôi chỉ là một sinh viên trẻ, không có liên hệ chính trị, không làm
việc cho chính phủ, không gia nhập quân đội, tôi không thấu hiểu rõ nội tình
hay "thâm cung bí sử" của các nhân vật này, chính vì vậy mà tôi không
thể đưa ra quan điểm, nhận định hay ý kiến được. Bài viết này, tôi chủ trương
không ca ngợi, không bào chữa, không binh vực, không lên án, không chỉ trích,
không kết tội những vị lãnh đạo miền Nam Việt Nam và Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa
trước 1975, trừ trường hợp đối những tên gián điệp phản quốc mà tôi có bằng cớ
chính xác, trung thực, rõ ràng và thuyết phục như những tên: Trung tướng Nguyễn
Hữu Có, Chuẩn tướng VNCH Nguyễn Hữu Hạnh, Dân biểu VNCH Đinh Văn Đệ, Phạm Ngọc Thảo, Phạm Xuân Ẩn,
Vũ Ngọc Nhạ, Huỳnh Văn Trọng, Lê Hữu Thúy, hoạt động ttrong cụm tình báo A-22
trong Dinh Ðộc Lập.
Trung tướng VNCH
Nguyễn Hữu Có, nhưng lại là gián điệp cộng sản
Chuẩn tướng VNCH
Nguyễn Hữu Hạnh, nhưng lại là gián điệp cộng sản
Cụm Tình Báo VC A.22 Trong Dinh Độc
Lập
Vũ Ngọc Nhạ
Phạm Xuân Ẩn
Vũ Ngọc Nhạ (tứ hai từ
trái qua) và Phạm Xuân Ẩn (bìa bên phải) trong lần họp mặt Tổng cục tình báo
cộng sản
Huỳnh Văn Trọng
Phạm Ngọc Thảo
Dân biểu Đinh Văn Đệ, Chủ tịch Ủy Ban Quốc
Phòng Hạ Viện VNCH, nhưng lại là gián điệp cộng sản
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Tuy nhiên theo tôi thì quần chúng
có quyền nêu lên ý kiến, phản ứng, quan điểm khen, chê, đồng ý hay bất đồng đối
với các nhân vật này, vì họ là người dân. Riêng phần "Đại tá" Phạm Bá Hoa thì y không
được có được cái quyền đó, vì y từng là thuộc cấp trực tiếp của những vị mà y
đang lên tiếng chỉ trích, phê bình, lên án đó, vì y từng là tay chân thuộc hạ
của họ, y từng đảm nhiệm chức "chánh văn phòng," "tham mưu
trưởng" cho
tướng này tướng nọ, do đó y làm sao có tư cách để lên tiếng chỉ trích, phê phán
những vị ân nhân của y, những "ông chủ" của y, mà y từng đi
"bưng bô" cho họ, từng "theo đám ăn tàn" với họ vào thời
trước 1975. Nếu những vị lãnh đạo của y xấu xa, tệ hại đúng như những gì y bây
giờ chỉ trích, tố cáo, thì chính y cũng là kẻ xấu xa, tệ bác như họ, cũng phải
chịu một phần trách nhiệm, vì trên thực tế y chính là tên đồng lõa, "cá mè một lứa,"
"ngưu tầm ngưu mã tầm mã" mà thôi.
Trong bài viết này tôi dùng chữ
"tôi" chứ không phải "chúng tôi," tức với tư cách cá nhân Ngô Kỷ, tôi trực tiếp
đặt vấn đề, lên án, phỉ nhổ cá
nhân "Đại tá"
Phạm Bá Hoa mà thôi, chứ tôi đá động hay đụng chạm gì đến toàn
thể chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, tôi muốn nói rõ như vậy. Tôi hoàn toàn
chịu trách nhiệm trước dư luận và pháp luật về bài viết này.
Vì
bài viết này sẽ khá dài, do đó tôi chia nội dung bài viết ra làm hai phần, phần 1 tôi đề cập đến việc "Đại tá" Phạm Bá Hoa thuộc loại đón gió trở cờ, cổ võ cho việc hòa hợp hòa giải
với Quân Đội Nhân Dân và lãnh đạo cộng sản qua nội dung trong hơn 70 Lá Thư Gởi
Quân Đội Nhân Dân mà y đã viết liên tục trong 6 năm qua từ 2011 đến nay 2017,
và phần 2 tôi sẽ trình bày và vạch trần bộ mặt vô
liêm sỉ, phản chủ và đê hèn của "Đại tá" Phạm Bá Hoa trong
việc y viết hồi ký, ký sự nhục mạ các cấp chỉ huy của y trước thời mất nước
1975.
PHẦN 1:
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Bài viết này là bài viết khiến tôi suy nghĩ,
đắn đo khá nhiều trước khi ngồi vào bàn phiếm, vì "đối tượng" mà tôi
đặt vấn đề, nói chính xac hơn là tôi khinh bỉ và phản đối là một nhân vật có
"chỗ đứng" trong xã hội trên nhiều phương diện: cao niên, sĩ quan giữ
nhiều chức vị cao cấp hàng đầu của Chính Phủ Miền Nam Việt Nam và Quân Lực Việt
Nam Cộng Hòa, y từng và đang nắm giữ nhiều chức vụ lớn trong các hội đoàn quân
đội hải ngoại, và y cũng là cây viết nổi tiếng mà các bài viết của y được hầu
hết cơ quan truyền thông, báo chí giấy, mạng, Website, Blog, Facebook Việt ngữ
hải ngoại đăng tải, không ai khác hơn là "Đại tá" Phạm Bá
Hoa.
Vì tiếp cận nếp sống văn minh của Hoa Kỳ, do
đó tôi luôn xử sự một cách công bằng, quang minh chính đại, tôi luôn dành cho
đối tượng một cơ hội được mọi người biết đến một cách công khai, do đó trước
khi tôi đề cập đến "Đại
tá" Phạm Bá Hoa, tôi mời quý vị đọc tiểu sử chính thức của y để quý vị
biết về y, rồi sau đó tôi sẽ đi vào chi tiết sau.
"Đại tá" Phạm Bá Hoa
Chú thích của Ngô Kỷ: Tôi không phải là kẻ tiểu nhân, nhỏ "
mọn, hay "vạch lá tìm sâu," dù đây
chỉ là một tình tiết nhỏ,
nhưng theo tôi thì lẽ ra tấm hình của bà vợ nên dán ở 2 chỗ
trống ở hai bên, hay nên làm một bức hình bà vợ đàng
hoàng, trang trọng để bên cạnh, chứ không thể gắn tấm
hình bà vợ vào trước bộ Quân Phục
VNCH bên cạnh tấm
huy chương như vậy, trông rất khó
coi và xét về mặt Quân
Kỷ thì vô cùng sai trái (dù Quân Lực
VNCH tan hàng rồi.)
Đây chỉ là một ý kiến hoàn toàn có ý kiến xây
dựng mà thôi.
Những lần sau, không nên phổ biến tấm hình có
dạng này nữa.
Trích:
Đôi nét binh nghiệp của tác giả
Phạm Bá Hoa, sinh năm 1930 tại
làng Đại Ngãi, quận Kế Sách, tỉnh Sóc Trăng. Nhập ngũ ngày 12 tháng 5 năm 1954
vào Trường Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức, thuộc tài nguyên sĩ quan trừ bị khóa 5. Vì
không đủ cơ sở, được gởi lên học Trường Võ Bị Liên Quân/Đà Lạt. Trở về Thủ Đức dự
lễ tốt nghiệp khóa Vì Dân cuối tháng 1 năm 1955, với cấp bậc Thiếu Úy.
Lần lượt giữ các chức
vụ:
Trung Đội Trưởng/Tiểu Đoàn 510
Khinh Quân.
Đại Đội Trưởng/Tiểu Đoàn 510 Khinh
Quân.
Tiểu Đoàn Phó Tiểu Đoàn 2/Trung
Đoàn 35/Sư Đoàn 12 Khinh Chiến.
Trưởng Ban 3 Bộ Chỉ Huy Trung Đoàn
35/Sư Đoàn 12 Khinh Chiến.
Trưởng Ban Hành Quân, rồi Phó Phòng
3/Sư Đoàn 21 Bộ Binh.
Chánh Văn Phòng Tư Lệnh Sư Đoàn 21
Bộ Binh.
Chánh Văn Phòng Tham Mưu Trưởng
Liên Quân/Bộ Tổng Tham Mưu.
Chánh Văn Phòng Tư Lệnh Quân Đoàn
III.
Chánh Văn Phòng Tổng Trưởng Quốc
Phòng.
Chánh Văn Phòng Tổng Tham Mưu
Trưởng.
Tỉnh Trưởng/Tiểu Khu Trưởng Phong
Dinh (Cần Thơ).
Chánh Sở Kế Hoạch/Tổng Cục Tiếp
Vận/Bộ Tổng Tham Mưu .
Chỉ Huy Phó Bộ Chỉ Huy 4 Tiếp Vận.
Cục Trưởng Cục Mãi Dịch.
Tham Mưu Trưởng Tổng Cục Tiếp
Vận/Bộ Tổng Tham Mưu QLVNCH.
Thăng cấp:
Trung Úy, tháng 2 năm 1957.
Đại Úy, tháng 11 năm 1961.
Thiếu Tá, tháng 11 năm 1963.
Trung Tá, tháng 12 năm 1965.
Đại Tá, tháng 9 năm 1969.
Theo học:
Khóa Đại Đội Trưởng, chi nhánh Trường
Võ Bị Liên Quân/Đà Lạt 1956.
Khóa Tham Mưu, Trường Đại Học Quân
Sự/Sài Gòn 1960.
Khóa Chỉ Huy&Tham Mưu Cao Cấp,
Trường Chỉ Huy Tham Mưu Cao Cấp/Đà Lạt 1970.
Tham dự các khóa hội
thảo:
Tiếp Vận Miền Tây Thái Bình Dương
1971, Okinawa, Nhật Bản.
Quản Trị Quốc Phòng 1971, Trường
Cao Đẳng Quốc Phòng, Sài Gòn.
Phát Triển Quốc Gia 1973, Trường Cao
Đẳng Quốc Phòng, Sài Gòn.
Công du:
Nhật Bản và Đại Hàn 1963, Thái Lan
1966, Đài Loan 1970, Okinawa 1971, và Singapore 1973.
Tù chính trị:
Từ tháng 6 năm 1975 đến tháng 9 năm
1987, trong các trại tù Long Giao tỉnh Long Khánh, Tam Hiệp tỉnh Biên Hòa, Yên
Bái tỉnh Hoàng Liên Sơn, và Nam Hà tỉnh Hà Nam Ninh.
Định cư.
Tại thành phố Houston,
tiểu bang Texas, Hoa Kỳ, từ tháng 4 năm 1991 trong đợt HO 5.
Sinh hoạt Cộng Đồng:
Tham gia Hội Cựu Sinh Viên Sĩ Quan
Trừ Bị Thủ Đức tại Houston từ năm 1995 đến năm 2000.
Tham gia Tổng Hội Cựu Sinh Viên Sĩ
Quan Trừ Bị Thủ Đức Hải Ngoại: Nhiệm kỳ 1 (2000-2002) họp tại Houston, Hoa Kỳ.
Nhiệm kỳ 2 (2002-2004) họp tại Toronto, Canada. Nhiệm kỳ 3 (2004-2006) họp tại
Brisbane, Australia. Và nhiệm kỳ 4 (2006-2008+2009) họp tại San Jose, Hoa Kỳ.
Tham gia nhóm phát thưởng học sinh
giỏi từ lớp 5 đến lớp 12 từ năm học 1997-1998 đến năm học 2003-2004, do Hội HO
Hoa Kỳ tại Houston tổ chức.
Tham gia ban phát thanh Phật
Giáo/Houston từ tháng 4 năm 1998 đến tháng 1 năm 2008, trong thời gian đó đã
đọc trên làn sóng đài phát thanh Tiếng Nói Việt Nam (VOVN) hơn 80 bài của các
tác giả viết về Phật Giáo trong đời sống.
Phụ trách chương trình thời sự
“Những Vấn Đề Hôm Nay” trên làn sóng đài TNT/Houston từ tháng 9 năm 2001 đến
cuối tháng 1 năm 2006, đã viết và đọc 349 bài với chủ đề hỗ trợ công cuộc dân chủ hóa chế độ
chính trị trên quê hương Việt Nam.
Tham gia sinh hoạt trên NET với 79
bài viết về lập trường chính trị dân chủ tự do, đối nghịch với chế độ cộng sản
độc tài đã và đang cai trị Việt Nam.
Tham gia hội Ái Hữu Vĩnh Long, Vĩnh
Bình, Sa Đéc tại Houston, từ năm 2005 .....
Tham gia chương trình “Tản Mạn Lịch
Sử 1960-1975” trên đài
truyền hình VAN TV 55.2 Houston từ tháng 07/2009 đến tháng 02/2011.
Từ tháng 1/2010, bắt đầu chuyển
những bài thời sự Việt Nam về trong nước ngang qua Diễn Đàn Nước Việt Quốc Nội.
Tác phẩm:
“Đôi Dòng Ghi Nhớ”, hồi ký
chính trị Việt Nam Cộng Hòa từ năm 1963 đến năm 1975. Nhà xuất bản Ngày Nay ấn
hành lần 1 năm 1994, lần hai năm 1995, lần 3 năm 1998, và lần 4 năm 2007. Dài
386 trang (cở chữ 11).
“Ký Sự Trong Tù”, tâm sự và
nhận thức của Một Tù Nhân Chính Trị trong các trại tập trung Long Giao tỉnh
Long Khánh, Tam Hiệp tỉnh Biên Hòa, Yên Bái tỉnh Hoàng Liên Sơn, Nam Hà tỉnh Hà
Nam Ninh, từ tháng 6 năm 1975 đến tháng 9 năm 1987, và trong thời gian ở Sài
Gòn chờ xuất ngoại. Ấn hành tháng 7 năm 2008, dài 534 trang (cở chữ 11).
“Tôi là Một H.O.”, tâm sự
của Một H.O. và đóng góp nhỏ nhoi vào sinh hoạt Cộng Đồng tị nạn cộng sản từ
tháng 4 năm 1991 đến tháng 5 năm 2010, dài 679 trang (cở chữ 10). Ấn loát lưu
giữ trong gia đình. Chưa ấn hành.
“Quê Hương & Quân Ngũ”, tâm
sự một Người Lính gắn liền với quê hương & quân ngũ trong giai đoạn chiến
tranh giữ nước từ năm 1954 đến năm 1975. Dài 463 trang (cở chữ 10). Ấn loát lưu
giữ trong gia đình. Chưa ấn hành.
“Thời Sự Việt Nam 2001-2006”, nỗi lòng của người
H.O. chưa tròn trách nhiệm với dân với nước, nhờ làn sóng phát thanh tại
Houston từ tháng 9/2001 đến tháng 1/2006 chuyển tải chủ đề hỗ trợ dân chủ hóa
Việt Nam. Sách dài 627 trang (cở chữ 10). Ấn loát lưu giữ trong gia đình. Chưa
ấn hành.
Tình trạng gia đình đến cuối năm
2010: Vợ và năm con (4 trai 1 gái) có gia đình, với chín cháu Nội
Ngoại (5 cháu gái và 4 cháu trai). Đầu năm 2010, kỷ niệm 52 năm hôn lễ.
(ngưng trích)
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Lý do tôi bất mãn, phẫn nộ và phản đối "Đại tá" Phạm Bá Hoa, vì
trong 6 năm qua, y đã viết hơn 70 bài viết với tiêu đề "Thư gởi Người Lính Quân Đội
Nhân Dân" bắt đầu từ số 1 vào cuối năm 2011 đến số 68a, 68b, 68c
vào giữa năm 2017, mà trong phần
mở đầu trên hầu hết các bài viết đó, y đã viết những điều phản bội lại
lý tưởng của người Việt Quốc Gia chống cộng, đi ngược lại lập trườngn chiến đấu
của những người Chiến Sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Để trình bày cho được khúc
chiết, rành mạch, rõ ràng, tôi trích dẫn lại những đoạn bài viết của "Đại tá" Phạm Bá Hoa , và
sau đó tôi sẽ lần lượt phân tích tóm lược một số điều sai trái
theo theo từng phần bài viết được trích dẫn, để chứng minh tôi luôn chủ trương
"nói có sách mách có chứng" chứ không hề vu oan giá họa, hay suy diễn
vu vơ hay đặt điều vô c
Để dễ hiểu vấn đề, tôi sẽ lần lượt trích dẫn phần mở đầu các bài viết Thư Gởi Quân Đội Nhân Dân, tôi
nhấn mạnh chữ "phần mở
đầu" vì đó là phần mà tôi muốn phản đối, chứ phần dưới của các bài viết lá thư
thì chỉ là gói ghém tin tức "trên trời dưới đất" vô thưởng vô phạt mà "Đại tá Phạm Bá
Hoa" muốn khoe khoang cái tài "rành rỏi," và đánh bóng
"cái tôi" của mình thôi, không có gì đáng cho tôi cần quan tâm nói
đến. Xin quý vị cố gắng để ý vì nội dung phần mở đầu của mỗi bài viết mà tôi trưng
dẫn sau đây có nội dung "hơi khác nhau một chút." Trước hết mời
quý vị đọc nội dung phần mở
đầu bài viết Thư
gởi số 1 gởi Người Lính Quân Đội Nhân Dân của "Đại tá" Phạm Bá
Hoa như sau:
Trích:
Thư gởi số 1 gởi
.
******
Phạm Bá Hoa
1. XÁC ĐỊNH VỊ TRÍ.
Tôi là một trong hằng triệu Người Lính Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, chống lại
cuộc chiến tranh do nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa gây ra. Trong bang giao quốc
tế, quốc gia này đánh chiếm quốc gia kia, không có tên gọi nào khác ngoài hai
chữ “xâm lăng”. Ngày cuối tháng 4/1975, bối cảnh chính trị đưa chúng tôi
vào tình thế thua trận, chúng tôi bị lãnh đạo cộng sản Việt Nam đày đọa trong
hằng trăm trại tập trung trong số hơn 200 trại mà cộng sản gọi là trại cải tạo. Người
5 năm, 10 năm, thậm chí 17 năm ròng rả, riêng tôi là 12 năm 3 tháng. Giờ
đây, Quân Lực mà tôi phục vụ không còn nữa, nhưng linh hồn của Quân Lực Việt
Nam Cộng Hòa vẫn nguyên vẹn trong tôi. Tôi là Người Lính thua trận, nhưng
tôi rất hãnh diện vì được phục vụ tổ quốc và dân tộc với tư cách một công dân trong
thời chiến tranh bảo vệ dân chủ tự do. Giờ đây tôi đang sống xa quê hương đến
nửa vòng trái đất, tôi chưa bao giờ và sẽ không bao giờ về Việt Nam, cho đến
khi nào quê hương cội nguồn của tôi có một chế độ tự do và nhân quyền trong một
xã hội dân chủ pháp trị đúng nghĩa.
Các Anh là Người Lính Quân
Đội Nhân Dân Việt Nam. Chữ “Người Lính” viết hoa mà tôi sử dụng ở
đây, bao gồm từ người lính đến các cấp chỉ huy, ngoại trừ lãnh đạo cấp Sư
Đoàn, Quân Đoàn, Quân Chủng, Bộ Tổng Tham Mưu, và Bộ Quốc Phòng. Là Người Lính trong quân đội “Nhân Dân”, Các Anh phải có trách nhiệm bảo vệ Tổ Quốc Nhân Dân, vì
Tổ Quốc Nhân Dân là trường tồn, trong khi đảng cộng sản chỉ là một giai đoạn
của lịch sử, và nội dung tôi gởi đến Các Anh được đặt trên căn bản đó.
Trong bài này, xin gọi Người Lính Quân Đội Nhân Dân một cách ngắn gọn là “Các Anh” để tiện trình bày.
............................. .......... Houston, tháng 11 năm 2011. (ngưng trích)
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Quý vị đọc chỗ chữ màu đỏ, màu xanh ở trên thì
quý vị nghĩ như thế nào? Tại sao bọn "Quân Đội Nhân Dân" của cộng sản
Bắc Việt mà "Đại tá" Phạm
Bá Hoa lại trịnh trọng viết là " Các Anh là Người Lính Quân Đội Nhân
Dân Việt Nam. Chữ “Người Lính” viết hoa," và "Trong bài này, xin gọi Người
Lính Quân Đội Nhân Dân một cách ngắn gọn là “Các Anh” để tiện trình
bày."
Theo tôi thì Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa không hề xua quân ra ngoài Bắc Việt để
đánh phá, tiến chiếm, xâm lăng, mà có chỉ có 'Quân Đội Nhân Dân" dưới sự
chỉ huy của bọn lãnh đạo cộng sản Việt Nam xua quân đánh phá, tiến chiếm, xâm
lăng miền Nam Việt Nam. Quân Đội Nhân Dân gồm sư đoàn Sao Vàng, binh đoàn Quyết
Thắng, binh đoàn Hương Giang, binh đoàn Tây Nguyên, binh đoàn Cửu Long... đã
thi hành chỉ đạo của cộng sản Bắc Bộ Phủ để tàn sát nhân dân miền Nam Việt Nam,
và giết chóc Quân Cán Chính Việt Nam Cộng Hòa.
Quân Đội Nhân Dân đã xử dụng vũ khí của cộng sản
quốc tế Liên Xô, Tàu cộng, Tiệp Khắc v.v...để bắn giết biết bao nhiêu chiến sĩ
Việt Nam Cộng Hòa, thế mà bây giờ "Đại tá" Phạm Bá Hoa lại
tôn vinh chúng là "Người Lính," mà
còn lại nhấn mạnh "Chữ “Người
Lính” viết hoa," và
gọi chúng là "Các
Anh," đây quả là một điều sỉ nhục và xúc phạm đến vong linh của
những Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa đã Vị Quốc Vong Thân dưới lằn đạn của quân thù
Quân Đội Nhân Dân được lãnh đạo bởi đảng cộng sản Việt Nam. Phải chăng "Đại tá" Phạm Bá Hoa muốn
đồng hóa vị trí của
Quân Đội Nhân Dân ngang hàng với Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa? "Đại tá" Phạm Bá
Hoa tôn vinh Quân Đội Nhân Dân là "Người Lính," và
gọi chúng là "Các Anh," thế thì "Đại tá" Phạm Bá Hoa gọi
những người Chiến Sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa là Người gì? là Các gì? Lợi dụng bài
viết, "Đại tá"
Phạm Bá Hoa đã tinh vi "đánh đồng" tinh thần "ái
quốc" của Quân Đội Nhân Dân ngang hàng với tinh thần "ái quốc"
của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, thật là quá cay đắng, mỉa mai, thấm thía vô
cùng. "Đại tá"
Phạm Bá Hoa đã lợi dụng vị thế là một sĩ quan cao cấp Việt Nam Cộng
Hòa để "đóng dấu" hóa giải tội lỗi của Quân Đội Nhân Dân, và y đã
thành công trong sứ mạng thực hiện Nghị Quyết 36 một cách suông sẻ và
"thuận buồm xuôi gió" vì y được hầu hết cộng đồng và cựu binh sĩ Việt
Nam Cộng Hòa ở hải ngoại ưu ái ôm y vào lòng với vô vàn "kính yêu, trìu
mến, ái mộ, tri ân kể cả vinh danh, tôn thờ." Ôi! cộng đồng hải ngoại
chúng ta đang đến hồi "mạt vận" đến thế là cùng!
Kính
thưa Quý Đồng Hương,
"Đại
tá" Phạm Bá Hoa tráo trở, dị hợm,
đần độn, vô liêm sỉ khi cúi mình "bưng bô" cho bọn Quân Đội Nhân Dân
khi y viết rằng "Là Người Lính trong quân đội “Nhân Dân”, Các Anh phải có trách nhiệm bảo vệ Tổ Quốc Nhân
Dân," (tôi xin lưu ý ở đây là cái hàng chữ "tô đậm" Các Anh phải có trách nhiệm bảo vệ Tổ Quốc Nhân Dân là
do Đại tá Phạm Bá Hoa tự
tô đậm để nhấn mạnh ý tưởng của y.)
Tôi đọc hàng chữ "Là Người Lính
trong quân đội “Nhân Dân”, Các
Anh phải có trách nhiệm bảo vệ Tổ Quốc Nhân
Dân," là tôi muốn điên tiết
lên rồi, ai đời cái bọn Quân Đội Nhân Dân" ác ôn, tàn nhẫn mà y lại đi tôn
vinh là Các Anh phải có trách nhiệm
bảo vệ Tổ Quốc Nhân Dân thì hết ý kiến rồi, chỉ biết "bó tay" thôi. Trên thực
tế thì Quân Đội Nhân Dân là công cụ của đảng cộng sản Việt Nam, chúng làm gì có
trách nhiệm bảo vệ Tổ Quốc Nhân Dân, mà nhiệm vụ chính yếu của Quân Đội Nhân
Dân là bảo vệ đảng cộng sản Việt Nam và bảo vệ Xã Hội Chủ Nghĩa mà thôi. Ngoài việc bảo vệ "Xã Hội Chủ Nghĩa" dưới sự lãnh đạo
của Đảng Cộng Sản Việt Nam, Quân Đội Nhân Dân
còn có nhiệm vụ không ngừng nâng cao tinh thần quốc tế vô sản nữa.
Cho đến giờ phút này, tôi vẫn chưa có thể hình
dung ra được nét mặt phản ứng của các Chị Quả Phụ và các cháu Cô Nhi ra sao khi
họ nghe được, đọc được, biết được "Đại tá" Phạm Bá Hoa, một
sĩ quan giữ nhiều chức vụ cao cấp hàng đầu của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa lại
đi vinh danh Quân Đội Nhân Dân là "Người Lính," là "Các
Anh," là "Là Người Lính trong quân đội “Nhân Dân”, Các Anh phải có trách nhiệm bảo vệ Tổ Quốc Nhân
Dân," trong khi Quân Đội Nhân Dân là những tên khát máu, tàn
nhẫn, dã man đã cướp đi mạng sống của những người chồng, người cha của họ. Tôi
tin rằng nếu có cơ hội những quả phụ, cô nhi này gặp được "Đại tá" Phạm Bá
Hoa thì họ sẽ hỏi: "Thưa
Đại tá Phạm Bá Hoa, nếu Quân Đội Nhân Dân làm trách nhiệm bảo
vệ Tổ Quốc Nhân Dân như lời ông xác quyết, thế thì chồng tôi, cha
tôi là Chiến Sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa có làm nhiệm vụ bảo vệ Tổ Quốc Nhân
Dân không? Tại sao họ lại bắn giết chồng, cha chúng tôi?" Rõ ràng "Đại tá" Phạm Bá Hoa đang
nợ những người Quả Phụ, Cô Nhi Việt Nam Cộng Hòa một lời xin lỗi.
Kính thưa Quý Đồng Hương,
"Đại tá" Phạm Bá Hoa ngu xuẩn, đần độn, lố lịch khi viết rằng: "Chữ “Người Lính” viết hoa mà tôi
sử dụng ở đây, bao gồm từ người lính đến các cấp chỉ huy, ngoại trừ lãnh
đạo cấp Sư Đoàn, Quân Đoàn, Quân Chủng, Bộ Tổng Tham Mưu, và Bộ Quốc Phòng," tức y có ý cho rằng những tên Quân Đội Nhân
Dân từ cấp "lính đến
các cấp chỉ huy," luôn cả cấp tiểu đội, trung đội, đại đội, tiểu đoàn,
trung đoàn, liên đoàn" là hoàn toàn không có tội lỗi, không có
sai trái, không có nợ máu gì với Dân, Quân, Cán, Chính miền Nam Việt Nam cả, y
chỉ có "vấn đề" với những "lãnh đạo cấp Sư Đoàn, Quân Đoàn, Quân
Chủng, Bộ Tổng Tham Mưu, và Bộ Quốc Phòng" mà thôi. Quả thật đây là một quan
niệm, nhận định hoàn toàn sai lầm, ấu trĩ của "Đại tá" Phạm Bá Hoa, vì trên thực tế bất cứ một kẻ nào
nằm trong Quân Đội Nhân Dân rồi, thì từ cấp bé đến cấp lớn, từ bộ đội đến tướng
lãnh đều phải học tập tư tưởng, đường lối, chính sách đảng cộng sản, và tất cả
Quân Đội Nhân Dân đều là những cán bộ chính trị cộng sản, chứ không thuần túy
là quân đội chỉ biết cầm súng chiến đấu mà thôi.
Trích:
Tổ chức chính trị Quân Đội Nhân Dân
Theo Luật Quốc phòng năm 2005 (luật
số 39/2005/QH11 ngày 14 tháng 6 năm 2005), Quân đội nhân dân là một bộ phận và
là lực lượng nòng cốt của lực lượng vũ trang nhân dân, bao gồm Lực lượng Thường
trực và Lực lượng Dự bị Động viên. Lực lượng Thường trực của Quân đội nhân dân
có Bộ đội Chủ lực, Bộ đội Địa phương và Bộ đội Biên phòng. Cấp tổ chức của Quân đội Nhân dân
Việt Nam từ thấp đến cao là Tiểu đội, Trung đội, Đại đội, Tiểu đoàn, Trung
đoàn, Sư đoàn(trước đây gọi là Đại đoàn). Cấp cao nhất là Quân đoàn, hiện nay
có 4 quân đoàn là các quân đoàn 1, 2, 3, 4. Đây chính là quân chủ lực cơ động.
Từ cấp tiểu đoàn trở lên có ban chỉ
huy gồm cấp trưởng, cấp phó, tham mưu trưởng và cấp phó phụ trách công tác
chính trị, theo chế độ một thủ trưởng. Trước đây, khi thực hiện chế độ "2
thủ trưởng", thì ngoài thủ trưởng quân sự (đại đội trưởng, tiểu đoàn trưởng...),
từ cấp đại đội trở lên còn có thủ trưởng chính trị, được gọi là chính trị viên
(ở cấp đại đội và tiểu đoàn) hoặc chính ủy (ở cấp trung đoàn trở lên). Cấp thủ
trưởng chính trị này từ sau năm 1975 đã chuyển thành cấp phó phụ trách công tác
chính trị. Theo nghị quyết của Đại hội **** lần thứ X, chế độ chính ủy - chính
trị viên lại được khôi phục trong toàn quân từ năm 2006. Từ năm 2008, Bộ Quốc phòng
quyết định bỏ chức vụ Trung đội phó. Tổ chức quân đội chia ra hai loại: Quân cơ
động và Quân đồn trú. Quân cơ động là lực lượng chủ lực tiến công cơ động,
không gắn cố định với địa dư đóng quân, là các quân đoàn, sư/lữ đoàn độc lập.
Quân đồn trú để bảo vệ địa phương mình đồn trú và xây dựng quân sự địa phương,
là các quân khu, BCH Quân sự các tỉnh, thành phố.
.............(ngưng trích)
Trích: Bấm vào Link:
Tổ
chức Quân đội Nhân dân Việt Nam
Bách khoa toàn thư mở
Wikipedia
Tổ chức của Quân đội Nhân
dân Việt Nam được quy định theo Luật Quốc
phòng năm 2005 theo đó Quân đội Nhân dân Việt Nam là một bộ phận và là lực
lượng nòng cốt của Lực lượng Vũ trang Nhân dân bao gồm Lực lượng thường trực
(Bộ đội Chủ lực và Bộ đội Địa phương) và Lực lượng Dự bị động viên.
Tổ chức Đảng Cộng sản Việt Nam trong
Quân đội
Theo
điều lệ Đảng
Cộng sản Việt Nam, Chương VI: Tổ chức Đảng trong Quân đội Nhân dân
Việt Nam và Công an Nhân dân Việt Nam, Điều 25 và 26
TT
|
Tổ chức Đảng trong Quân đội
|
Cấp Đảng
|
Số lượng
cấp ủy |
Số lượng Ủy viên Thường vụ
|
1
|
Đảng bộ Quân
ủy Trung ương
|
Cấp 1
|
22 đến 25
|
7 (gồm 01 Bí thư là Tổng Bí thư; 01 Phó Bí thư là Bộ
trưởng Bộ Quốc phòng; Chủ tịch nước; Thủ tướng Chính phủ; Tổng Tham mưu
trưởng, Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị; 02 Thứ trưởng Bộ Quốc phòng phụ trách
công tác chính trị và công tác đối ngoại)
|
2
|
Đảng bộ Quân khu và tương đương
|
Cấp 2
|
17 đến 19
|
5 (gồm 01 Bí thư là Chính ủy; 01 Phó Bí thư là Tư lệnh; 01
Phó Tư lệnh kiêm Tham mưu trưởng; 01 Phó Tư lệnh, 01 phó Chính ủy, 01 Chủ
nhiệm Chính trị)
|
3
|
Đảng bộ Quân đoàn và tương đương
|
Cấp 2
|
15 đến 17
|
5 (gồm 01 Bí thư là Chính ủy; 01 Phó Bí thư là Tư lệnh; 01
Phó Tư lệnh kiêm Tham mưu trưởng; 02 Phó Tư lệnh)
|
4
|
Đảng bộ Sư đoàn và tương đương
|
Cấp 3
|
15 đến 17
|
5 (gồm 01 Bí thư là Chính ủy; 01 Phó Bí thư là Sư đoàn
trưởng; 01 Phó Sư đoàn trưởng kiêm Tham mưu trưởng; 02 Phó Sư đoàn trưởng)
|
5
|
Đảng bộ Trung đoàn và tương đương
|
Cấp 4
|
13 đến 15
|
3 (gồm 01 Bí thư là Chính ủy; 01 Phó Bí thư là Trung đoàn
trưởng; 01 Phó Trung đoàn trưởng kiêm Tham mưu trưởng)
|
6
|
Đảng bộ Tiểu đoàn và tương đương
|
Cấp 5
|
11 đến 13
|
3 (gồm 01 Bí thư là Chính trị viên; 01 Phó Bí thư là Tiểu
đoàn trưởng; 01 Phó Tiểu đoàn trưởng)
|
7
|
Chi bộ Đại đội và
tương đương
|
Xin mời quý vị đọc
các tài liệu của Việt cộng ở dưới để thấy rõ ràng Quân Đội Nhân Dân bảo vệ đảng
cộng sản việt Nam và Xã Hội Chủ Nghĩa, chứ không bảo vệ dân tộc. "Đại tá" Phạm Bá Hoa nên
đọc các tài liệu này để thấy ra sự ngu xuẩn khi đi viết bài tuyên truyền cho
Quân Đội Nhân Dân.
TÀI LIỆU:
Trích:
Tổ chức Đảng
Xem thêm: Tổ chức
Quân đội Nhân dân Việt Nam
Đảng lãnh đạo Quân đội
Nhân dân Việt Nam và Bộ Quốc phòng Việt Nam tuyệt đối. Đứng đầu là Quân ủy Trung ương nghiên cứu đề xuất để Ban Chấp hành Trung ương quyết định những vấn đề
về đường lối, nhiệm vụ quân sự và quốc phòng; lãnh đạo mọi mặt trong Quân đội. Tổng cục Chính trị đảm nhiệm công tác đảng, công
tác chính trị trong toàn quân, hoạt động dưới sự lãnh đạo của Ban Bí thư và trực tiếp, thường xuyên của Quân ủy Trung ương.
Dưới Quân ủy Trung
ương là Đảng bộ các Tổng cục, Quân khu, Cục trực thuộc Bộ và các đơn vị tương
đương Quân đoàn trực thuộc Bộ. Đứng đầu là Bí thư thường là Chính ủy đảm nhiệm;
Phó Bí thư là cấp trưởng đơn vị đó đảm nhiệm. Tùy theo số lượng đơn vị và quân
số mà phân chia thành Đảng bộ cấp 2, cấp 3 và cấp cơ sở. Và đơn vị trực thuộc
cấp cơ sở (tương đương Đại đội) thường được gọi là Chi bộ, đó là cấp tổ chức Đảng
nhỏ nhất trong Quân đội.......(ngưng trích)
Trích:
Quân đội Nhân dân Việt Nam
Quân đội Nhân dân Việt Nam là lực lượng nòng cốt của lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam, là đội quân từ nhân dân mà ra, vì
nhân dân mà phục vụ, sẵn sàng chiến đấu hy sinh “vì độc lập tự do của Tổ quốc, vì chủ nghĩa xã hội, vì hạnh phúc của nhân dân”. Ngày truyền thống là ngày 22 tháng 12 hàng năm. Quân kỳ của Quân đội Nhân dân Việt
Nam là lá quốc kỳ của Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam có thêm dòng chữ "Quyết
thắng" màu vàng ở phía trên bên trái. Ngoài việc bảo vệ tổ quốc Việt Nam
dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, Quân
đội Nhân dân Việt Nam có nhiệm vụ không ngừng nâng cao tinh thần yêu nước Xã hội chủ nghĩa, tinh thần quốc tế vô sản, góp phần tích
cực vào cuộc đấu tranh vì độc lập dân tộc, dân chủ và chủ nghĩa xã hội............(ngưng trích)
Quân kỳ Quân đội Nhân dân Việt Nam
Quân huy của Quân đội
Nhân dân Việt Nam
Trước Cách
mạng tháng Tám-1945
Lễ thành lập Việt Nam
Tuyên truyền Giải phóng quân
Tiền thân của Quân đội
Nhân dân Việt Nam là đội Việt
Nam Tuyên truyền Giải phóng quân, được thành lập ngày 22 tháng 12 năm 1944.
Lễ thành lập được tổ chức tại khu rừng Sam Cao nằm giữa hai tổng Trần Hưng Đạo
và Hoàng Hoa Thám thuộc Châu Nguyên Bình, tỉnh Cao Bằng (nay là huyện Nguyên
Bình, tỉnh Cao Bằng). Ban đầu gồm 34 chiến sĩ trong đó có 3 nữ với 34 khẩu súng
các loại do Võ Nguyên Giáp chỉ huy chung; Hoàng Sâm được chọn làm
đội trưởng; Xích Thắng, tức Dương Mạc Thạch, làm chính trị viên, Hoàng Văn Thái phụ trách tình báo và kế hoạch
tác chiến; Lâm Cẩm Như, tức Lâm Kính, phụ trách công tác chính trị; Lộc Văn Lùng tức Văn Tiên làm quản lý.
Ngày 15 tháng 4 năm 1945, Hội nghị Quân sự cách mạng Bắc Kỳ họp tại Hiệp
Hòa, Bắc Giang quyết định
Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân sát nhập với lực lượng Cứu quốc quân do Chu Văn Tấn chỉ huy, đổi
tên thành Giải phóng quân, lực lượng quân sự chính của Việt Minh để giành chính
quyền năm 1945. Lễ hợp nhất được tổ chức ngày 15 tháng 5 năm 1945 tại
rừng Thàn Mát, xã Định Biên, huyện Định Hóa (Thái Nguyên).
Trận đánh đầu tiên của
đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân là trận Phai Khắt, Nà Ngần ngày 25 và 26 tháng 12
năm 1944.
Ngày 16 tháng 8 năm 1945, trong Cách mạng Tháng Tám, khi tiến đánh Thái Nguyên, quân số Việt Nam Tuyên truyền Giải
phóng quân đã khoảng 450 người, biên chế thành một chi đội (tiểu đoàn), do Lâm Cẩm Như làm chi đội trưởng. Sau 7 ngày quân Nhật ở Thái Nguyên mới chịu chấp nhận giao nộp
vũ khí cho Giải phóng quân..... (ngưng trích)
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Thật là lố bịch, hèn hạ,
bần tiện khi "Đại tá" Phạm Bá Hoa sau khi khoe khoang "cái tôi" um sùm
trời đất, thì y lại viết tiếp một câu lãng xẹt, chẳng giống con giáp nào cả,
rằng "Giờ đây, Quân Lực mà tôi phục vụ
không còn nữa, nhưng linh hồn của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa vẫn nguyên vẹn
trong tôi. Tôi là Người
Lính thua trận, nhưng tôi rất hãnh diện vì được phục vụ tổ quốc và dân tộc với
tư cách một công dân trong thời chiến tranh bảo vệ dân chủ tự do. Giờ đây tôi đang sống xa quê hương đến nửa vòng
trái đất, tôi chưa bao giờ và sẽ không bao giờ về Việt Nam, cho đến khi nào quê
hương cội nguồn của tôi có một chế độ tự do và nhân quyền trong một xã hội dân
chủ pháp trị đúng nghĩa."
Đọc những hàng chữ trên
quý vị có thấy chướng tai gai mắt không? Tôi cứ ngỡ là y tuyên bố là sẽ hỗ trợ
nhân dân trong nước đấu tranh lật đổ cộng sản, hay có một thái độ chống lại
Việt cộng một cách tích cực nào đó, nhưng tôi vô cùng thất vọng và "buồn
nôn" khi thấy y tuyên bố "tôi chưa bao giờ
và sẽ không bao giờ về Việt Nam, cho đến khi nào quê hương cội nguồn của tôi có
một chế độ tự do và nhân quyền trong một xã hội dân chủ pháp trị đúng
nghĩa." Quý
vị có tưởng tượng ra được một nhân vật cấp đại tá, từng giữ vai trò "lãnh
đạo" Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, mà lại đi nói ra một điều nhạt nẽo, vô
cảm trước tình hình sôi động đấu tranh chống đấu cộng sản như vậy hay không?
Có cả hàng triệu người Việt tỵ nạn hải ngoại, trong đó có cả những người
"dân ngu cu đen" cũng không thèm về Việt Nam khi đất nước còn cộng
sản cai trị, chứ đâu cần đến thái độ của một ông đại tá như y. Thật là một tên
bẩn thỉu, vô lại, ngu đần, dị hợm, ít thấy trong lịch sử nhân loại.
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Bây giờ tôi xin mời
quý vị đọc những bài
viết Thư Gởi Các Anh Quân
Đội Nhân Dân, mà kể từ số 28a, tức từ tháng 2 năm 2014, thì "Đại Tá" Phạm Bá
Hoa lại thay đổi
một số lời lẽ trong cái nội dung "phần mở đầu" của Thư Gởi Người Lính Quân Đội Nhân
Dân. Quý vị đối chiếu lá thư số 28a này với lá thư số 1 ở
trên thì quý vị sẽ thấy có sự khác
biệt một chút, vì kể từ bài viết Thư Gởi Quân Đội Nhân Dân số 28a, thì "Đại tá" Phạm Bá Hoa có viết thêm một số chữ rất "phản quốc," và công
khai ra mặt "bưng bô" cộng sản Việt Nam.
Trích:
Thư số 28a gởi
Người Lính Quân Đội Nhân Dân Việt Nam
Phạm Bá Hoa
Tôi chào đời năm 1930, vào quân
đội Việt Nam Cộng Hòa năm 1954, chống lại cuộc chiến tranh do nước Việt Nam
Dân Chủ Cộng Hòa gây ra. Trong bang giao quốc tế, quốc gia này đánh chiếm
quốc gia kia, không có tên gọi nào khác ngoài hai chữ “xâm lăng”. Sau ngày
30/4/1975, lãnh đạo cộng sản Việt Nam với lòng thù hận đã đày đọa chúng tôi
trong hơn 200 trại tập trung mà họ gọi là trại cải tạo, hằng trăm Bạn tôi đến
17 năm, riêng tôi là 12 năm 3 tháng. Tuy tên Quốc Gia và Quân Lực mà tôi phục
vụ không còn nữa, nhưng linh
hồn trong quốc kỳ nền vàng ba sọc đỏ vẫn nguyên vẹn trong tôi. Tôi không hận thù lãnh
đạo Các Anh, nhưng tôi
không bao giờ quên quá khứ đau thương tàn bạo mà họ gây ra cho Tổ Quốc, Dân
Tộc! Vì vậy mà tôi chưa bao giờ, và sẽ không bao giờ về Việt Nam cho
đến khi quê hương tôi có một chế độ dân chủ tự do thật sự.
Các Anh là Người Lính Quân Đội
Nhân Dân Việt Nam. Xin gọi Người Lính Quân Đội Nhân Dân ngắn gọn là “Các
Anh” để tiện trình bày. Chữ “Các Anh” viết hoa mà tôi sử dụng ở đây, bao
gồm từ người lính đến các cấp chỉ huy, ngoại trừ lãnh đạo cấp Sư Đoàn, Quân
Đoàn, Quân Chủng, Bộ Tổng Tham Mưu, và Bộ Quốc Phòng. Là Người Lính trong
quân đội “Nhân Dân”, Các
Anh phải có trách nhiệm bảo vệ Tổ Quốc Nhân Dân, vì Tổ Quốc với Nhân Dân
là trường tồn, trong khi đảng cộng sản hay bất cứ đảng nào cầm quyền cũng chỉ
một giai đoạn của lịch sử, và nội dung tôi gởi đến Các Anh được đặt trên căn
bản đó...........
Texas, tháng 02 năm 2014 (ngưng trích)
Trích:
http://www.trachnhiemonline.co m/Nhan-Dinh/ND-170615-PhamBaHo a-ThuSo-68a-GoiNguoiLinhQD-ND. htm
Phạm Bá Hoa
Thư
số 68a gởi
Người
Lính Quân Đội Nhân Dân Việt Nam.
Tôi chào đời năm 1930, vào quân
lực Việt Nam Cộng Hòa năm 1954, chống lại cuộc chiến tranh do nước Việt Nam
Dân Chủ Cộng Hòa gây ra. Trong bang giao quốc tế, quốc gia này đánh chiếm
quốc gia kia, không có tên gọi nào khác ngoài hai chữ “xâm lăng”. Sau ngày
30/4/1975, lãnh đạo Việt Cộng với lòng thù hận đã đày đọa chúng tôi trong hơn
200 trại tập trung mà họ gọi là trại cải tạo, hằng trăm Bạn tôi đến 17 năm,
riêng tôi là 12 năm 3 tháng. Tuy tên Quốc Gia và Quân Lực mà tôi phục vụ
không còn nữa, nhưng linh
hồn trong quốc kỳ nền vàng ba sọc đỏ vẫn nguyên vẹn trong tôi. Tôi không hận thù lãnh
đạo Các Anh, nhưng tôi không bao giờ quên quá khứ đau thương tàn bạo mà họ
gây ra cho Tổ Quốc và Dân Tộc! Vì vậy mà tôi chưa bao giờ, và sẽ không bao
giờ về Việt Nam cho đến khi quê hương tôi có một chế độ dân chủ tự do thật sự.
Xin gọi chung Người Lính Quân Đội
Nhân Dân Việt Nam là Các Anh để tiện xưng hô. Chữ “Các Anh” viết hoa, bao
gồm từ người lính đến các cấp chỉ huy, ngoại trừ lãnh đạo cấp Sư Đoàn, Quân
Đoàn, Quân Chủng, Bộ Tổng Tham Mưu, và Bộ Quốc Phòng. Là Người Lính trong
quân đội “Nhân Dân”, Các
Anh phải có trách nhiệm bảo vệ Tổ Quốc Nhân Dân, vì Tổ Quốc với Nhân
Dân là trường tồn, trong khi đảng cộng sản hay bất cứ đảng nào cầm quyền cũng
chỉ một giai đoạn của lịch sử. Và nội dung tôi gởi đến Các Anh được đặt trên
căn bản đó........................
Tháng
6 năm 2017 (ngưng trích)
Kính thưa Quý Đồng Hương,
|
Điều không cần phải
giải thích, phân tích, lý luận dài dòng nữa, vì ai ai cũng biết rõ là bọn
"lãnh đạo" của "Quân Đội Nhân Dân" là lũ đầu sỏ đảng cộng
sản Việt Nam, thế mà "Đại
Tá" Phạm Bá Hoa lại "cả gan" tuyên bố trong bài viết
rằng "Tôi không hận thù lãnh đạo Các Anh, nhưng tôi không bao giờ quên quá khứ đau
thương tàn bạo mà họ gây ra cho Tổ Quốc, Dân Tộc! Vì vậy mà tôi chưa bao
giờ, và sẽ không bao giờ về Việt Nam cho đến khi quê hương tôi có một chế độ
dân chủ tự do thật sự."
Thật sự trên đời có
nhiều chuyện "khó tin nhưng có thật," tôi hiểu điều đó vì tôi va chạm
thực tế xã hội rất nhiều, nhưng cái chuyện mà một người "Đại Tá" từng
được chính y khai trong hồi ký là Việt cộng bỏ tù y tới 12 năm 3 tháng, thế mà
nay y lại "từ bi hỷ xả" tuyên bố là "Tôi không hận thù lãnh đạo Các Anh," mà theo ý của "Đại tá" Phạm Bá Hoa muốn
nói là "không hận thù lãnh đạo cộng sản," điều này làm tôi không
thể tin được. "Đại tá" Phạm Bá Hoa từng giữ nhiều chức vụ cao cấp hàng đầu
của chính phủ miền Nam Việt Nam, và Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa cho tới giờ phút
chót năm 1975, y từng chứng kiến biết bao sự tàn ác của bọn lãnh đạo cộng sản
Việt Nam trước năm 1975, y từng là chứng nhân việc các lãnh đạo cộng sản ra
lệnh đày đọa các tù nhân VNCH vào các Gulag được mệnh danh mỹ miều là
"trại cải tạo," y cũng thấy rõ bè lũ lãnh đạo cộng sản ra lệnh cho
Quân Đội Nhân Dân và Công An Nhân Dân hiếp đáp dân lành, bắt bớ, thủ tiêu các
nhà đấu tranh dân chủ, đàn áp đồng bào biểu tình chống đối các vấn nạn
"biển chết, cá chết Formosa, Bô Xít Tây Nguyên, Hoàng Sa, Trường Sa, Dân
Oan" v.v..., thế mà "Đại tá" Phạm Bá Hoa lại "dõng dạc" tuyên bố "Tôi không hận thù lãnh đạo Các Anh" thì quả thật y là một tên khốn nạn, trời không
dung đất không tha cho cái tội phản quốc, bưng bô Việt cộng.
Trên nguyên tắc, với
vị thế, chức phận, quyền hành của "Đại tá" Phạm Bá Hoa trước
1975, đương nhiên y phải nắm vững tội ác tày trời của bọn "lãnh đạo"
cộng sản Việt Nam, thế thì tại sao y lại tuyên bố không hận thù lãnh đạo cộng sản? Đúng
là "Đại tá" Phạm
Bá Hoa đã bị mua chuộc, đã đón gió trở cờ, đã thông đồng, cấu kết với
cộng sản qua Nghị Quyết 36 hòa hợp hòa giải Việt cộng. Một người dân bình
thường không nắm giữ chức vụ cao cấp như y cũng biết quá rõ tội ác tày trời,
tàn độc, ác ôn, khủng khiếp của bọn "lãnh đạo cộng sản" như
thế nào rồi, chứ đừng nói chi đến kiến thức của một vị đại tá VNCH từng nắm giữ
chức vụ cao cấp nhiều lần như y.
Để làm cho mắt "Đại tá" Phạm Bá Hoa sáng
ra, vì có thể y lấy cớ là đang bị ăn phải "bùa mê thuốc
lú" Việt cộng nên quên, do đó tôi nêu tóm lược ra đây một số tên tuổi của
tập đoàn lãnh đạo cộng sản đã và đang gây biết bao tội lỗi với nhân dân, đặc
biệt đối với Quân, Dân, Cán, Chính miền
Nam Việt Nam trước 1975. Tội
lỗi của những tên lãnh đạo cộng sản nhiều đến nỗi "tre trên rừng không đủ
để viết, nước dưới biển không đủ để tẩy sạch."
Danh sách bọn
"lãnh đạo" cộng sản có từ Đại Hội Đảng Toàn Quốc thứ III năm 1960 Bộ
Chính trị Ban Chấp Hành Trung Ương Đảng Cộng Sản Việt Nam, cho tới Đại Hội Đảng
Toàn Quốc thứ XII năm 2016 gồm có: Hồ Chí Minh,
Lê Duẫn, Trường Chinh, Phạm Văn đồng, Lê Đức Thọ, Phạm Hùng, Võ nguyên Giáp,
Nguyễn Chí Thanh, Nguyễn Duy Trinh, Lê Thanh Nghị, Trần Quốc Hoàn, Lê Văn
Lương, Nguyễn Văn Linh, Võ Chí Công, Chu Huy Mân, Tố Hữu, Nguyễn Cơ Thạch, Đồng
Sĩ Nguyên, Đào Duy Tùng, Nguyễn Thanh Bình, Mai Chí Thọ, Trần Xuân Bách, Lê Đức
Anh, Nguyễn Đức Tâm, Võ Văn Kiệt, Đỗ Mười, Dỗ Quang Thắng, Nguyễn Hà Phan, Phạm
Thế Duyệt, Nguyễn Tấn Dũng, Võ Trần Chí, Lê Phước Thọ, Vũ Oanh, Nguyễn Đức
Bình, Đoàn Khuê, Phan Văn Khải, Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh, Đào Duy Tùng, Trần
Đức Lương, Nguyễn Phú Trọng, Đoàn Khuê, Nguyễn Văn An, Phạm Văn Trà, Nguyễn
Minh Triết, Nguyễn Thị Xuân Mỹ, Trương Tấn Sang, Lê Minh Hương, Phan Diễn, Phạm
Thanh Ngân, Lê Xuân Tùng, Nguyễn Đình Tứ, Lê Hồng Anh, Trần Đình Hoán,
Trương Quang Được, Nguyễn Khoa Điềm, Phạm Gia Khiêm, Phùng Quang Thanh, Trương
Vĩnh Trọng, Lê Thanh Hải, Nguyễn Sinh Hùng, Nguyễn văn Chi, Hồ Đức Việt, Phan
Quang Nghị, Tô Huy Rứa, Trần Đại Quang, Tòng Thị Phóng, Ngô Văn Dụ, Đinh Thế
Huynh, Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn thị Kim Ngân, Nguyễn Thiện Nhân, Phạm Bình
Minh, Ngô Xuân Lịch, Tô Lâm, Hoàng trung Hải, Vương Đình Huệ, Trần quốc Vượng,
Trương thị Mai, Trương Hòa Bình, Nguyễn Văn Bình, Võ Văn Thưởng, Đinh La
Thăng......
Tên tuổi bọn
"lãnh đạo" cộng sản Việt Nam tức "lãnh đạo" Quân Đội Nhân
Dân gồm những thành phần ác ôn, có nợ máu với nhân dân ghê gớm như thế đấy, thế
mà "Đại tá" Phạm
Bá Hoa lại "hồ hởi" tuyên bố là "không hận thù lãnh đạo cộng sản," nghe như vậy có hợp tình hợp lý không hả
quý vị?
Xin mời quý vị đọc các
tài liệu và bài viết về tội ác lãnh đạo cộng sản và Quân Đội Nhân Dân mà tôi
xin trích ra ở phần cuối bài viết này, để chứng minh rằng những lời binh vực,
bào chữa cho tội ác bọn chúng của "Đại tá" Phạm Bá Hoa là
ngược ngạo, vô lý, sai trái. Lời
tuyên bố "không hận thù lãnh đạo cộng sản" khiến cho tôi tin rằng "Đại tá" Phạm Bá Hoa đang
bị cộng sản cấy "sinh tử phù."
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Để kết thúc phần 1 ở trên, tôi muốn minh rác rất rõ là tôi cực lực phản đối
tư tưởng thân cộng, hòa hợp hòa giải với cộng sản Việt Nam của "Đại tá Phạm Bá Hoa qua
lời lẽ, ngôn ngữ trong trên 70 bài viết Thư Gởi Quân Đội Nhân Dân. Theo
tôi tiếng nói của y không thể đại diện cho cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản
tại hải ngoại, và cũng không thể nào đại diện tập thể chiến sĩ Quân Lực Việt
Nam Cộng Hòa được, đó chỉ là ý kiến riêng tư của y mà thôi. Trong một số bài
viết, y thường xử dụng chữ "chúng
tôi" để trình bày cái ý kiến, quan điểm hay nêu ra một sự kiện
nào đó, y cố tình "nhập nhằng" hướng dẫn độc giả, dư luận, quần chúng
hiểu lầm tiếng nói của y là tiếng nói chung của mọi người dân lẫn lính ở hải
ngoại, đây quả là một trò lưu manh, láu cá và trí trá của "Đại tá" Phạm Bá Hoa. Theo
tôi, nếu các cơ quan truyền thông, báo chí,
Website, Blog, Facebook nào còn có liêm sỉ, còn có tư cách,
còn có tinh thần Quốc Gia chống cộng và biết hướng thiện, sửa sai, nhưng đã vô
tình đăng tải, phổ biến các
bài viết Thư Gởi
Quân Đội Nhân Dân của "Đại tá" Phạm Bá
Hoa, thì cần thực
hiện lập tức các hành động sau đây:
-Thứ 1: Gỡ bỏ các bài
viết Thư Gởi Quân Đội Nhân
Dân của "Đại
tá" Phạm Bá Hoa, để khỏi bị cộng sản dùng đó làm tài liệu tuyên truyền
với đồng bào trong nước là đồng bào hải ngoại và cựu quân nhân VNCH hải ngoại
qua sự "đại diện" của Đại
tá Phạm Bá Hoa đang có thái độ hòa hợp hòa giải với Việt cộng qua Nghị
Quyết 36 cộng sản.
-Thứ 2: Nếu không gỡ
cả toàn bộ bài viết Thư Gởi
Quân Đội Nhân Dân, thì yêu cầu Ban Biên Tập hay Chủ Bút cắt bỏ (Edit) khoảng 500 chữ phần mở đầu ở trên mỗi
bài viết Thư Gởi Quân Đội
Nhân Dân vì trong đó nội dung hòa ca ngợi Quân Đội Nhân Dân và hợp hòa
giải với cộng sản.
-Thứ 3: Nếu không thực
hiện 2 điều trên được, thì xin Ban Biên Tập hay Chủ Bút viết một lời Cảnh Báo để lưu ý cùng độc
giả là quý vị không đồng ý, kho6ng đồng quan điểm, không hoan nghênh và không
chịu trách nhiệm về nội dung bài viết Thư Gởi Quân Đội Nhân Dân của "Đại tá Phạm Bá
Hoa."
-Thứ 4: Tôi mong mõi
Quý Ban Biên tập và Chủ Bút nên thận trọng đăng bài hay phổ biến biến bài viết
của bất cứ ai, mà cần phải đọc trước nội dung để khỏi mang tội đi tuyên truyền
cho Việt cộng. Đừng vì nể tình hay thấy "người ta sang bắt quàng làm
họ" mà nhắm mắt, nhắm mũi phổ biến mà không chịu kiểm soát trước. Không
thể có thái độ hèn nhát, sợ hãi hay "bưng bô" cho bọn "có tiếng
tăm," điều này đưa đến hệ quả là các bài viết Thư Gởi Quân Đội Nhân Dân
của "Đại tá" Phạm
Bá Hoa mới được có cơ hội quảng bá tràn ngập trên các cơ quan
truyền thông đại chúng, trong đó đặc biệt có Website của Hội Cựu Tù Nhân Chính
Trị Nam California trachnhiemonline. com. Tôi hy vọng Ban Biên Tập hay
Chủ Bút của trang mạng trachnhiemonline.com và
các trang mạng khác cần phải quan tâm nghiêm túc về vấn đề này, để điều chỉnh
kịp thời kẻo chuốc lấy sự phản đối của đồng hương và độc giả, và mang tội với
tổ quốc, cộng đồng chống cộng
Đây là một vấn đề rất quan trọng vì
các trang hồi ký, ký sự, đặc biệt các bài viết Thư Gởi Quân Đội Nhân Dân của "Đại tá" Phạm Bá Hoa viết
ra được cá nhân y và phe đảng "đánh bóng" như là một dạng tài liệu
lịch sử, điều này rất nguy hiểm và tai hại, vì các thế hệ con cháu, hậu duệ sau
này, khi thấy trên net các bài viết mang nội dung như vậy, thì các con, các
cháu sẽ hiểu lầm đó là tiếng nói chung, là thái độ, là lập trường, là quan điểm
chính trị của thế hệ cha, anh, là chấp nhận "hòa hợp hòa giải" với
Việt cộng, là ca ngợi công đức "Quân Đội Nhân Dân," là không hận thù
lãnh đạo cộng sản. Sự hiểu lầm này sẽ đưa đến việc dập tắt ngọn lửa đấu tranh
chống cộng sản trong tương lai. Chúng ta không thể để chuyện này xảy ra được và
phải chận đứng ngay lập tức.
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Để đúc kế trong phần 1 này, tôi xin nêu ra một số lý do tại sao hơn 70 bài viết Thư Gởi Quân Đội Nhân Dân do "Đại Tá" Phạm Bá Hoa làm
tác giả được "hồ hởi" phổ biến trên các cơ quan truyền thông đại
chúng, mà tại sao
cho đến nay chẳng ai lên tiếng phản đối.và chẳng thấy những tổ chức đấu tranh
chống cộng, các hội đoàn cựu Quân Nhân Việt Nam Cộng Hòa phản ứng gì cả, theo
tôi có 4 trường hợp xảy ra:
1) Độc giả, cộng đồng,
các hội doàn quân nhân VNCH và các cơ quan truyền thông không đọc bài viết Thư Gởi Quân Đội Nhân Dân của "Đại tá" Phạm Bá Hoa nên
họ không biết để mà lên tiếng phản đối.
2) Độc giả, cộng đồng, các hội doàn
quân nhân VNCH và cac cơ quan truyền thông có đọc bài viết Thư Gởi Quân Đội Nhân Dân của "Đại tá" Phạm Bá Hoa, nhưng trình độ giới hạn nên không
nhận ra chỗ sai trái, không hiểu được thâm ý bài viết muốn "bưng bô"
Quân Đội Nhân Dân, hòa hoãn với bọn lãnh đạo cộng sản, và hòa hợp hòa
giải với cộng sản theo đường lối Nghị Quyết 36..
3) Độc giả, cộng đồng, các hội doàn
quân nhân VNCH và các cơ quan truyền thông có đọc bài viết Thư Gởi Quân Đội Nhân Dân của "Đại tá" Phạm Bá Hoa và có thấy phần mở đầu bài viết có tư tưởng sai trái, bưng bô Việt cộng, hòa
hợp hòa giải cộng sản, nhưng vì nể tình, vì điếu đóm, vì bưng bô, vì sợ hãi, vì
sợ mất lòng, vì sợ trả thù, vì sợ đụng chạm với Đại tá Phạm Bá Hoa, nên cả
đám cam chịu im lặng, làm thinh, không lên tiếng chỉ trích, phản đối để khỏi
"mang họa" vào thân.
4) Độc giả, cộng đồng, các hội doàn
quân nhân VNCH và các cơ quan truyền thông có đọc bài viết Thư Gởi Quân Đội Nhân Dân của "Đại tá" Phạm Bá Hoa và có thấy phần mở đầu bài viết có tư tưởng bưng bô Việt cộng, hòa hợp
hòa giải cộng sản, ca
ngợi Quân Đội Nhân Dân, nhưng vì bọn này cho đó cũng giống với chủ trương,
đường lối của chính mình, của cơ quan truyền thông mình, của hội đoàn, tổ chức
mình, nên bọn họ "hổ hởi" đăng tải, phổ biến để tiếp tay cho "Đại tá" Phạm Bá Hoa chu
toàn nhiệm vụ tuyên truyền cho cộng sản, mà chính họ cũng đang thực hiện chính
sách giống như vậy.
5) Riêng tôi, không nằm trong 4
trường hợp kể trên, chính vì vậy mà có bài viết của Ngô Kỷ hôm nay.
Xin quý vị theo dõi
một số tài liệu kèm theo dưới bài viết, mà đa số là tài liệu của Việt cộng,
nhằm chứng minh cho độc giả và đặc biệt cho "Đại Tá" Phạm
Bá Hoa thấy rõ là Quân Đội Nhân Dân là con đẻ, là công cụ của cộng
sản, do cộng sản lãnh đạo, và Quân Đội Nhân Dân có trách nhiệm bảo vệ đảng cộng
sản và bảo vệ Chủ Nghĩa Xã Hội, cùng nêu cao tinh thần quốc tế vô sản mà thôi,
chứ Quân Đội Nhân Dân không hề bảo vệ dân tộc, không bao giờ bảo vệ tổ quốc
Việt Nam.
PHẦN 2:
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Vào Thứ Bảy ngày 12
tháng 12 năm 2009, cách đây gần 8 năm, tôi có đến gặp gỡ phái đoàn quen thân
với tôi từ lâu đó là Lực Lượng Sĩ Quan Thủ Đức San Jose, họ kéo về Little
Saigon tham dự 2 ngày Đại Hội Tổng Hội Thủ Đức Hải Ngoại do ông Lê Khắc Hai tức
"nhà báo quân đội" Hải Triều lúc đó đang giữ chức chủ tịch Hội Đồng
Điều Hành. Dù rằng buổi đại hội này rất tẻ nhạt, thất bại hoàn toàn vì chỉ có
vài chục người tham dự, vì chỉ có Hội Lực Lượng Sĩ Quân Thủ Đức San Jose tham
dự mà thôi, trong khi đó có một Tổng Hội Thủ Đức Hải Ngoại thứ 2 khác thì có
tới mấy mươi Hội Sĩ Quan Thủ Đức là thành viên của Tổng Hội. Lý do là đa số Hội
Sĩ Quan Thủ Đức tại hải ngoại đều bất tín nhiệm ông Lê Khắc Hai tức "nhà
báo quân đội" Hải Triều cư ngụ tại Canada, vì người ta cho rằng tư cách
ông Lê Khắc Hai không có, và lập trường chính trị của ông thì chao đảo, lấp
lửng. Ông chuyên trò "lập lờ đánh lận con đen," lợi dụng danh nghĩa
"nhà báo quân đội" để bán sách thương mại mà thôi. Ông Lê Khắc Hai
"a dua" với tên lính láu cá Chu Tất Tiến, tào lao chuyên trò lừa gạt
cộng đồng, liên kết viết bài lếu láo, tung tin thất thiệt, kéo nhau qua bán
sách bên Úc chỉ được mấy "mống" tham dự v.v...
Trích:
2. Đại Hội 6 mở rộng.
Tổng Hội Thủ Đức Hải Ngoại quyết định đứng ra tổ chức Đại Hội 6,
đồng thời mở rộng thành phần tham dự Đại Hội đến quý đồng môn ngoài các cơ cấu
Hội, Liên Hội hay Tổng Hội, thay vì chỉ là những Hội hay Liên Hội Thủ Đức tham
dự như những kỳ Đại Hội trong những năm trước đây.
Từ quyết định trên đây, Tổng Hội Thủ Đức Hải Ngoại trân trọng
kính mời:
- Quý Liên Hội Thủ Đức, quý Hội Thủ Đức, quý Chi Hội Thủ
Đức…
- Quý đồng môn Tướng Lãnh, Niên Trưởng, Huynh Trưởng xuất
thân từ quân trường Thủ Đức và từ các quân trường đào tạo Sĩ Quan Trừ Bị…
-
Quý đồng môn Thủ Đức sinh sống tại California, Hoa Kỳ hay bất cứ ở nơi nào ở
hải ngoại không thống thuộc Hội hay Chi Hội Thủ Đức nào…về tham dự Đại Hội 6
Tổng Hội Thủ Đức được tổ chức tại Nam Cali vào hai ngày Thứ Bẩy 12/12/2009 và Chúa Nhật
13/12/2009.
Địa điểm tổ chức
Đại Hội: Hội Trường Việt Báo
14841 Moran Street,
Westminster, CA 92683 – USA
Phone: 714 894 2500
Trong trường hợp quý Hội hay quý đồng môn không thể về tham dự,
nhưng đồng ý là một thành phần trong cơ chế Tổng Hội, có thể reply email này để
ủy nhiệm, hoặc ghi danh khiếm diện để có tên trong danh sách Tổng Hội, kể cả
những ý kiến đóng góp hay đề nghị. Xin ghi rõ tên Hội, tên đồng môn, số phone,
email hay địa chỉ để liên lạc.
3. Mọi
chi tiết liên quan đến Đại Hội 6 THTĐHN 2009, xin liên lạc:
Phone: 714 261 4972 /tổ chức/ Hải Triều.
619 567 3414 /tài chánh/ Phan Anh Dũng.
Trân trọng.
Thay mặt Hội Đồng Điều Hành THT ĐHN
Alfa Lê Khắc Hai K23
Tổng Hội Thủ Đức Hải Ngoại
4204
Quebec St., Vancouver, BC., V5V-3K9 Canada
Phone
+ Fax: (604) 879.1179
Ban Chấp Hành
Nhiệm Khóa 2006 - 2008 |
Chủ Tịch Ủy
Ban Thường Trực:
Alfa Phạm Bá Hoa Chủ Tịch Hội Đồng Giám Sát: Alfa Ngô Tôn Chủ Tịch Hội Đồng Điều Hành: Alfa Lê Khắc Hai |
(ngưng trích)
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Vào dịp Đại Hội Thủ
Đức năm 2009 này, tình cờ tôi gặp "Đại tá" Phạm Bá Hoa, y từ
Texas qua tham dự Đại Hội vì y giữ chức chủ tịch Ủy Ban Thường Trực. Qua lời
chào hỏi xã giao, thì "Đại
tá" Phạm Bá Hoa bắt đầu "nổ sảng," y khoe khoang toàn
chuyện trên trời dưới đất, loạn cào cào, y như đang sống tại "kho
đạn Long Bình." "Đại
tá" Phạm Bá Hoa khai pháo khi nhắc tới chuyện quá khứ oai hùng,
rạng rở , y bắt đầu nhắc đến chuyện bị Việt cộng nhốt tù, rồi từ đó y lấy cớ để
lên án, chỉ trích, phê bình, nhục mạ , mạt sát hầu hết các vị lãnh đạo chính
phủ miền Nam Việt Nam và Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa trước năm 1975 mà trong đó có cố Tổng Nguyễn Văn Thiệu, cố Đại Tướng Cao Văn Viên, cố Trung
Tướng Đồng Văn Khuyên, cựu Thủ Tướng Trần Thiện Khiêm v.v... Tôi lấy làm ngạc nhiên vì mới cách đó vài ba
phút trước đó, thì y khoe là y từng làm nhiều lần chánh văn phòng, tham mưu
trưởng cho các các vị Tướng Lãnh này, do đó tôi nghĩ trong đầu là có thể y biết
gì về chuyện "thâm cung bí sử," về những sự bê bối, bẩn thỉu, phản
quốc của những vị này trước đây hay chăng, do đó tôi buột miệng tôi hỏi thẳng y
đại khái như sau: "Ông
mới kể ông từng nhiều lần làm chánh văn phòng, tham mưu trưởng cho các các vị
đó, tại sao bây giờ ông lại chửi rủi, mạt sát họ thậm tệ quá vậy?." Tôi dùng chữ "đại ý" là vì
câu chuyện này đã xảy ra 8 năm rồi, tôi không thể nhớ từng chữ một cho được,
hơn nữa nó cũng chẳng có hứng thú, thú vị gì để mà nên nhớ, nhưng nay tình cờ
gặp chuyện liên hệ, nên tôi mới moi trong ký ức ra để mà trình bày cho có ngọn
nguồn, đầu đuôi câu chuyện mà thôi.
Để trả lời câu hỏi của
tôi, "Đại tá"
Phạm Bá Hoa nêu ra tên một trong ba người là Tướng Khiêm,
Tướng Viên, Tướng Khuyên, tôi không thể nhớ rõ chính xác là người nào, nhưng
tôi chắc chắn là Đại tá Phạm Bá Hoa có nêu tên một trong ba người này ra để
chửi rủa và lên án, tôi muốn minh xác và giải thích rõ như vậy. "Đại tá" Phạm Bá
Hoa nói đại khái như sau: "Thằng ...(một trong ba vị Khiêm, Viên, Khuyên) là thằng
vô liêm sỉ, mất dạy, lưu manh, hắn hứa là dẫn tôi di tản, nhưng rồi hắn lại đi
một mình, bỏ tôi ở lại mà không dẫn tôi đi di tản theo như lời hắn đã hứa. Tôi
căm thù hắn" vân vân và vân vân...
Thú thật, sau khi tôi
nghe "Đại tá"
Phạm Bá Hoa này nói vậy, tôi khinh bỉ và ác cảm với y ngay lập tức, dù
rằng tôi chẳng quen biết hay liên hệ gì đế một trong ba vị Tướng Lãnh mà y đã
nêu tên ra, tuy nhiên khi tôi nghe "Đại
tá" Phạm Bá Hoa nêu ra "lý do" là vì họ "bỏ
rơi," không cho ý tháp tùng di tản theo, mà y lại để bụng hận thù, chửi
rủa, mạt sát, cay đắng họ đến ngày hôm nay, thì tôi thấy không hợp tình hợp lý
chút nào, vì đó chỉ là việc riêng tư với nhau chứ không phải việc chung, không
phải là chuyện "quốc gia đại sự" được. Tính tôi rất thẳng, tôi không
chấp nhận cái thái độ bỉ ổi, hạ cấp, đê tiện, rẻ tiền như tâm địa hẹp hòi và
cách hành xử bủn xỉn của "Đại
tá" Phạm Bá Hoa như vậy được, cho nên tôi đã chửi thẳng vào mặt "Đại tá" Phạm Bá Hoa bằng
tất cả những ngôn từ nào có trong tự điển. Vì quá thất vọng và hụt hẩng trước
con người vô tư cách, vô đạo đức, vô liêm sỉ của "Đại tá" Phạm Bá Hoa,
một vị sĩ quan từng đảm nhiệm các chức vụ quan trọng, cao cấp trong Quân Lực
Việt Nam Cộng Hòa trước năm 1975, do đó tôi cáo biệt bỏ ra về, và từ đó tôi
muốn quên đi cái "kỷ niệm khiếp đảm, rùng rợn" này
Câu chuyện đụng chạm
nhau này đã xảy ra 8 năm rồi nên tôi cũng đã xếp nó vào "quá khứ thương
đau," và tôi chẳng bao giờ bận tâm hay để ý đến "Đại tá" Phạm Bá
Hoa này nữa. Nhưng, xui xẻo cho tôi, cách đây vài tuần tình cờ tìm
kiếm tài liệu trên net, tôi vô tình thấy một số bài viết về hồi ký, ký sự
tù và Thư Gởi Quân Đội Nhân
Dân của "Đại
tá" Phạm Bá Hoa này, chính vì vậy mà tôi thấy đây cũng là lúc tôi
cần phải "lột mặt nạ" cái tên "giả nhân, giả nghĩa, giả người
Quốc Gia, giả Lính chống cộng" của "Đại tá" Phạm Bá Hoa ra
trước bàn dân thiên hạ.
Tôi thách đố "Đại tá" Phạm Bá Hoa nếu
phủ nhận, nếu cho rằng tôi bịa chuyện, đặt điều về chuyện "Đại tá" Phạm Bá Hoa chửi
rủa, trách móc, lên án. mạt sát một trong ba vị Tướng Lãnh là Tướng Khiêm,
Tướng Viên, Tướng Khuyên vì họ đã bỏ rơi y, không cho y đi di tản chung như lời
họ đã hứa, thì "Đại
tá" Phạm Bá Hoa hãy nhận lời thách đố của tôi mà qua California
để lên ngồi trả lời trên máy "Nói
Sự Thật" tức mày "Kiểm Tra Nói Dối" là
đã có nói như vậy hay không. Tôi sẵn sàng chu cấp tất cả chi phí máy bay, ăn ở
trong thời gian "Đại
tá" Phạm Bá Hoa lưu ngụ tại California, và dĩ nhiên tôi cũng đài
thọ luôn y phí bác sĩ và máy móc giảo nghiệm.
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Bây giờ tôi xin phân tích và trình
bày về việc "Đại
tá" Phạm Bá Hoa chỉ trích, nhục mạ, mạt sát, lên án các nhân vật
lãnh đạo miền Nam Việt Nam và Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa trước năm 1975, như cố
Tổng Thống Ngô Đình Diệm, cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, cố Đại Tướng Cao Văn
Viên, cố Trung Tướng Đồng Văn Khuyên, cựu Thủ Tướng Trần Thiện Khiêm v.v..,
điều này khiến tôi khó chịu và bất mãn vô cùng. Theo tôi, nếu giả sử quần
chúng hay ai khác có nêu ra thái độ, bày tỏ phản ứng cũng giống như y, thì tôi
lại cho là bình thường, chẳng có chi đáng nói cả vì họ là người dân, là đồng
bào, họ là "cha mẹ," nhưng đối với "Đại tá" Phạm Bá Hoa thì
lại là một chuyện khác, vì y từng nhiều lần làm chánh văn phòng, làm tham mưu
trưởng cho các vị Tướng Lãnh này, do đó y không không quyền và không có tư cách
để nói gì về họ cả, vì y từng "trực tiếp" làm việc cho họ, và đã lãnh
nhận quá nhiều ơn mưu móc mà họ đã ban bố cho y trong suốt cuộc đời trước năm
1975.
Tôi sẽ cố gắng trích
trưng dẫn một số đoạn trong các bài viết của y để chứng minh y đã đưa là nhiều
luận cứ "đầy mâu thuẩn," "dấu đầu lòi đuôi," "tiền hậu
bất nhất," chửi đó rồi khen đó. Vào 8 năm trước, tức năm 2009, trước
mặt tôi, "Đại tá"
Phạm Bá Hoa đã nêu tên Cố Đại Tướng Cao Văn Viên và cựu Đại Tướng Trần
Thiện Khiêm để chửi xối xả, thế mà trong bài "Lời trần tình" dưới đây thì "Đại tá" Phạm Bá Hoa lại nói ra lời "nghĩa ân" qua lời viết của y như
sau: "Riêng với cựu Đại Tướng Khiêm và cựu
Đại Tướng Viên, là hai vị mà tôi luôn ghi nhớ nghĩa ân," và viết tiếp " Cùng
với những sự kiện mà cựu Đại Tướng Trần Thiện Khiêm, Thủ Tướng từ tháng 9/1969
đến tháng 4/1975, và cựu Đại Tướng Cao Văn Viên, Tổng Tham Mưu Trưởng Quân Lực
Việt Nam Cộng Hòa từ tháng 10/1965 đến tháng 4/1975, hai vị cho tôi biết thêm
nhân khi vợ chồng tôi đến Virginia hồi đầu tháng 9 năm 2003 và những năm sau
đó, thăm hai vị và gia đình."
Tôi lấy làm ngạc nhiên là theo như
lời "Đại tá" Phạm Bá Hoa viết trong phần trên của bài "Lời trần tình" rằng: "Trước
khi bắt đầu tôi rất đắn đo, vì muốn ghi lại sự kiện trung thực ít nhất cũng là
trung thực với tôi về những gì mà tôi biết và những gì mà tôi làm, tất nhiên là
khó tránh khỏi những đụng chạm đến quí vị, đặc biệt là với cựu Đại Tướng Trần
Thiện Khiêm, cựu Đại Tướng Cao Văn Viên, và cựu Đại Tướng Nguyễn Khánh," thế thì tại sao vào năm 2003,
hai vợ chồng của "Đại tá" Phạm Bá Hoa lại "xách mặt" tới thăm viếng
cựu Đại Tướng Trần Thiện Khiêm và cố Đại Tướng Cao Văn Viên, và để xin ý kiến để viết hồi ký, theo như lời y viết "Cùng với những sự kiện mà cựu Đại
Tướng Trần Thiện Khiêm, Thủ Tướng từ tháng 9/1969 đến tháng 4/1975, và cựu Đại
Tướng Cao Văn Viên, Tổng Tham Mưu Trưởng Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa từ tháng
10/1965 đến tháng 4/1975, hai vị cho tôi biết thêm nhân khi vợ chồng tôi đến
Virginia hồi đầu tháng 9 năm 2003 và những năm sau đó, thăm hai vị và gia đình." Tại sao "Đại tá" Phạm Bá Hoa lại
đi làm điều vô liêm sỉ và tán tận lương tâm như vậy? Tại sao "Đại tá" Phạm Bá Hoa lại
có can đảm "nhổ đi rồi liếm lại" như vậy? Tại sao đi chửi người ta,
mạt sát người ta, thì cùng lúc đó lại d9i hạ mình "nịnh hót" người
ta. Quả thật "Đại
tá" Phạm Bá Hoa là một tên khốn nạn, vô lại, bỉ ổi bậc nhất trên
hành tinh này!
Trích:
Lời trần tình
|
|
KÍNH THƯA
QUÍ VỊ,
Trước khi bắt đầu tôi rất đắn đo,
vì muốn ghi lại sự kiện trung thực ít nhất cũng là trung thực với tôi về những
gì mà tôi biết và những gì mà tôi làm, tất nhiên là khó tránh khỏi những đụng
chạm đến quí vị, đặc biệt là với cựu Đại Tướng Trần Thiện Khiêm, cựu Đại Tướng
Cao Văn Viên, và cựu Đại Tướng Nguyễn Khánh.
Riêng với cựu Đại Tướng Khiêm và
cựu Đại Tướng Viên, là hai vị mà tôi luôn ghi nhớ nghĩa ân. Tôi không có một thân nhân hay một bạn bè nào
quen biết khi vào quân ngũ tháng 05/1954. Tháng 11/1961, đang trong trách nhiệm
Trưởng Ban hành quân/Phòng 3 Sư Đoàn 21 Bộ Binh, tôi được Đại Tá Tư Lệnh Sư
Đoàn 21 Bộ Binh, kiêm Tư Lệnh Khu Chiến Thuật Hậu Giang, cử giữ chức Chánh Văn
Phòng. Tháng 10 năm 1965, tôi được Thiếu Tướng Cao Văn Viên, Tổng Tham Mưu Trưởng
Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, cử giữ chức Chánh Văn Phòng. Nhờ vậy mà tôi có
nhiều cơ hội tiếp xúc với nhiều vị Tướng Lãnh, nhiều giới chức trong các cơ
quan Lập Pháp, Hành Pháp, Tư Pháp, học hỏi được những căn bản trong tổ chức và
quản trị.
Tôi không dám nghĩ đây là một sử
liệu, nhưng tôi cố gắng ghi chép đúng theo trí nhớ của tôi, để các sử gia may
ra tham khảo được đôi điều trong khoảng thời gian nghiêng ngã của đất nước, mà
thuở đó, quyền lực nằm trong tay quí vị lãnh đạo . So với ấn bản lần 1, lần 2, và
lần 3, và lần 4, duyệt lại mới nhất vào cuối năm 2010 có vài sắp xếp lại về
cách trình bày và bổ túc thêm một số chi tiết, vì 1.600 trang giấy
học trò mà tôi lén lút viết lại trong thời gian bị giam ở trại tập trung Nam Hà
trên đất Bắc, lén lút gởi về gia đình cất giữ, và khi đoàn tụ với gia đình
tôi vẫn tiếp tục viết, đến nay tôi đã nhận đầy đủ từ Việt Nam gởi sang. Cùng với những sự kiện mà cựu Đại Tướng Trần Thiện Khiêm, Thủ Tướng
từ tháng 9/1969 đến tháng 4/1975, và cựu Đại Tướng Cao Văn Viên, Tổng Tham Mưu
Trưởng Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa từ tháng 10/1965 đến tháng 4/1975, hai vị cho
tôi biết thêm nhân khi vợ chồng tôi đến Virginia hồi đầu tháng 9 năm 2003 và
những năm sau đó, thăm hai vị và gia đình.
Xin quí vị vui lòng, và trân trọng
kính chào quí vị
Viết xong ngày 15 tháng 8 năm 1994. Bổ túc lần 8, mùa hè 2011.Cựu Đại Tá Phạm Bá Hoa (ngưng trích)
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Tôi không biết vì tôi không có ở tù
trong các trại tù khổ sai khủng khiếp mà Việt cộng gọi hoa mỹ là "trại cải
tạo," do đó tôi xin hỏi các vị cựu tù nhân chính trị Việt Nam H.O. rằng
khi quý vị bị Việt cộng giam trong tù, quý vị có được Việt cộng ưu đãi và xử sự
một cách nhân đạo bằng cáchcho phép quý vị được có cơ hội viết hồi ký hay không
hả quý vị? Hay là quý vị phải cực khổ chặt củi, đốn cây, lao động cực nhọc suốt
ngày, cơm không đủ ăn, áo không có mà mặc, phải đối diện bịnh tịnh sốt rét,
thương hàn, ỉa chảy, bịnh dịch tràn lan, thế thì quý vị có thì giờ rảnh rỗi và
có đủ tâm trí để ngồi mà viết hồi ký không hả quý vị? Đó là chưa kể một người
tù nhân với cấp bậc "đại tá" như "Đại tá" Phạm Bá Hoa từng nắm
giữ các chức vụ cao cấp hàng đầu trong Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa trước 1975
như chánh văn phòng, tham mưu trưởng cho các Tướng Lãnh Việt Nam Cộng Hòa,
thì chắc chắn ban quản giáo trại giam phải càng canh chừng nghiêm ngặt, dòm ngó
nhiều hơn đối các tù nhân "lính trơn" hay sĩ quan cấp úy phải không
thưa quý vị? Thế mà trong bài "Lời trần tình" của "Đại tá" Phạm Bá Hoa ở trên, y lại khoe rằng "vì 1.600 trang giấy học trò mà
tôi lén lút viết lại trong thời gian bị giam ở trại tập trung Nam Hà trên đất
Bắc, lén lút gởi về gia đình cất giữ, và khi đoàn tụ với gia đình tôi vẫn
tiếp tục viết, đến nay tôi đã nhận đầy đủ từ Việt Nam gởi sang," điều này có đáng tin không hả
quý vị?
Tôi có thể tin được
chuyện tù nhân có thể viết vài ba trăm trang hồi ký, vài ba trăm bài thơ tù
v.v..., nhưng mà cái chuyện đang bị giam tù mà có cách "lén lút" viết tới 1,600 trang giấy học trò, thì thú thật khó mà thuyết
phục tôi tin được đó là sự thật. Mà giả sử cho là có viết được 1,600 trang hồi
ký giấy học trò, trong khi "Đại
tá" Phạm Bá Hoa đang bị giam cầm tận tại trại tập trung Nam Hà
trên đất Bắc khắc nghiệt, xa xôi, hẻo lánh, độc địa như vậy, thế thì làm sao "Đại tá" Phạm Bá Hoa có
thể "lén lút" gởi
về gia đình 1,600 trang hồi ký giấy học trò để cất giữ cho được? "Đại tá" Phạm Bá Hoa đang
bị ở tù, đang bị giam cầm, đang bị "khổ sai," chứ đâu có phải đi du
lịch, đi hóng mát, đi giải trí ở trại Nam Hà trên đất Bắc đâu, thế thì tại sao
lại đi huyên hoang, "nổ sảng" như vậy? "Đại tá" Phạm Bá Hoa khinh
thường trình độ nhận xét và đầu óc phán đoán của độc giả, đồng hương. Đây quả
là một sự "lộng ngôn" vô tiền khoáng hậu mà chỉ có "Đại tá" Phạm Bá Hoa "mặt
dày mày dạn" mới dám phát ngôn một cách lố bịch như vậy.
"pinocchio"
Phạm Bá Hoa
Qua phim ảnh, tài liệu mà tôi xem
được và được nghe kể lại, chuyện "thăm nuôi" là một vấn đề khó khăn,
nhiêu khê, tốn kém vô cùng, năm khi mười họa mới được phép đi thăm nuôi một
lần, mà mỗi lần thăm nuôi như vậy là bọn quản giáo trại giam kiểm soát rất chặc
chẽ từ lúc tới thăm cho đến lúc rời trại, thế thì làm cách nào "Đại tá" Phạm Bá Hoa có thể chuyển tải hết 1,600 trang hồi ký giấy học trò về cho gia đình cất giữ được?
Phải cần mấy trăm lần thăm nuội để mới có thể "lén lút" gởi ra
hết được số lượng 1,600
trang hồi ký giấy học trò lớn lao như vậy? Té ra "Đại tá" Phạm Bá Hoa ngoài tài điếu đóm làm chánh
văn phòng, làm tham mưu trưởng cho các vị Tướng Lãnh, y còn có khả năng làm
"điệp viên" có thủ thuật tẩu tán tài liệu "bí mật" nữa,
nghe mà "ớn lạnh." Vì quá tin vào các lời lẽ "kinh thiên động
địa" như vậy, nên cả động đồng người Việt hải ngoại, cả mấy trăm ngàn cựu
tù nhân chính trị và gia đình H.O, cả mấy trăm ngàn cựu Quân Nhân Quân Lực Việt
Nam Cộng Hòa đã hết lòng tôn thờ, vinh danh, thần tường, , thần tượng, khiếp sợ
tên "Đại tá" Phạm
Bá Hoa này. Chính vì vậy mà "Đại tá" Phạm Bá Hoa trở
nên tự tôn tự đại, tự cho mình là cái rốn của vũ trụ, muốn phán gì cũng được.
Tôi muốn đặt ra thêm
ra đây một nghi vấn nữa, nếu "Đại
tá" Phạm Bá Hoa nói rằng đã gởi "lén lút" ra 1,600 trang hồi ký
giấy học trò cho gia đình cất giữ, thế thì số giấy đưa từ ngoài vào trong tù để viết phải cao nhiều
gấp bội. Thế thì tôi muốn biết ai đưa số giấy này vào, kể cá, bút, viết nữa?
Làm cách nào để đưa vào trong nhà tù một số lượng giấy, bút, viết lớn lao như
vậy, trong khi đang bị giam cầm trong trại tù khắc nghiệt của cộng sản ở Nam Hà
đất Bắc? Mọi sự thăm nuôi, mang quà cho tù nhân là một cực hình, đều bị ban
quản giáo kiểm soát rất chặc chẽ, gắt gao trước khi trao cho tù nhân, thế thì
với số lượng giấy, bút, viết lớn lao như vậy, thì làm sao có thể qua mắt
"cú vọ" của ban quản giáo trại giam cho được nếu "Đại tá" Phạm Bá Hoa không
có "tay trong," thế thì "tay trong" của Đại tá Phạm Bá Hoa là ai
nếu không phải là những "đồng chí" Quân Đội Nhân Dân hay các cán bộ
quản giáo cộng sản mà Đại tá Phạm Bá Hoa đã kết bè, kết đảng với chúng từ lâu.
Hỏi tức là trả lời, chính vì vậy mà tôi không sợ mang tiếng là "hồ đồ, chụp mũ"
khi cho rằng "Đại
tá" Phạm Bá Hoa là
một tên phản bội chính phủ miền Nam Việt Nam, phản bội Quân Lực Việt Nam Cộng
Hòa để quy phục Việt cộng, nối giáo cho cộng sản Việt Nam kể từ lúc y nằm trong
tù. Vì vậy mà khi ra hải ngoại. "Đại tá" Phạm Bá Hoa viết
hơn 70 bài Thư Gởi Quân Đội
Nhân Dân sặc mùi ca ngợi Quân Đội Nhân Dân và ưu ái với các "lãnh
đạo cộng sản." Các bài viết này chính là bằng cớ chứng minh "Đại tá" Phạm Bá Hoa công
khai ra mặt công nhận y là một tên "nội gián" của Việt cộng bây giờ
mới chính thức xuất đầu lộ diện.
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Trong buổi phỏng vấn
của Ký giả Phạm Diễm Hương của đài Saigon Radio tại Houston, Texas vào ngày 3
tháng 5 năm 2003, "Đại tá" Phạm Bá Hoa" đã trả lời câu hỏi liên
quan đến cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu như sau:
Trích:
Ký giả Phạm Diễm Hương hỏi: Thưa ông thế thì đối với ông tổng thống Nguyễn
Văn Thiệu thì sao?
"Đại tá" Phạm
Bá Hoa trả lời: Ông tổng thống Nguyễn Văn Thiệu thì tôi nghĩ thế này, ông ấy là người chín
chắn, là người thận trọng nhưng mà có 1 cái điều tôi nghĩ ông ấy chưa có đủ
thời gian cho đến khi ông ấy nhận chức tổng thống đó, ông ấy không đủ trang bị
cho mình cái kiến thức của những người lãnh đạo, ông làm tướng cần có cái uy
tín, cần cái kiến thức để mà người lính tin tưởng vào ông ấy để chiến thắng
địch. Nhưng mà khi ông ấy lên làm tổng thống chưa đủ, cần có thủ đoạn chính
trị, tôi nói như vậy thì tôi mới giải thích 1 chút, tôi không quan niệm mọi thủ
đoạn đều là xấu, bởi vì trong cuộc đời người ta mà, vạn vật vạn việc đều mang
trong nó 2 cái thuộc tính khác nhau, tôi gọi là 1 thuận 1 nghịch, mà 2 cái
thuận nghịch này nó cọ sát nhau nó đung đẩy nhau làm cho con người phát triển,
xã hội phát triển, đất nước phát triển. Đem nó vào trong chính trị thì chính
trị có đối lập, không có chỉ có 1 tức là độc tài đó, kinh tế có cạnh tranh kinh
tế mới phát triển, con người có cạnh tranh con người mới phát triển, hay nói
hoàn toàn theo cái ý trong sáng của nó, không hề có ý gì xấu trong này, cạnh
tranh để phát triển. Trong cái thủ đoạn nó có cái tốt cái xấu, dùng cái thủ
đoạn đối với kẻ địch thì là tốt còn dùng thủ đoạn đối với người dân mình, người
dưới mình thì là xấu, thành thử ra con người có thủ đoạn chính trị cả tốt cả
xấu, tốt đối với dân, xấu đối với địch. Thì tôi cho rằng ông ấy chưa có đủ, có
chứ không phải không, tại vì mình chưa qua cái trường lớp, chưa có cái thời
gian nào để có 1 cái kiến thức về lãnh đạo. Bởi vì người lãnh đạo, tôi đặt vị
trí của người lãnh đạo thì tôi mới nghĩ rằng ông ấy tốt nhất là ông ấy phải,
cái ngày mà tối 21 Tây tháng tư năm 1975, ông ấy tuyên bố từ chức, thì lúc ấy
tôi cắm trại trong bộ tổng tham mưu, lúc ấy tôi là tham mưu trưởng của tổng cục
tiếp vận, thì bị cắm trại trong đó.
Thì tôi thấy cái hay là
khi ông ấy phát ngôn gì đó thì ông ấy bắn 1 phát, tôi không phải là người sát
sinh, nhưng mà lãnh đạo thì phải như vậy, cái đó là cái uy tín nhất để lại cái bài học cho thế hệ sau
này. Vì tôi là người lãnh đạo, tôi bị áp lực lớn của người Mỹ, đúng, tôi bị áp
lực từ nhiều phía, nhưng mà tôi không có cách nào làm được, tôi để cho cái tình
trạng này, tôi để cho đất nước gần như tan tác rồi, tôi phải chịu trách nhiệm
về điều đó, và tự xử mình như vậy rất là hay, ông ấy để đời được cái danh của
mình. Tôi quan niệm như vậy nhưng mà chỉ người lãnh đạo thôi.....(ngưng trích)
Đọc qua phần trả lời của "Đại tá" Phạm Bá Hoa tôi
nhận thấy hắn quả thật là một tên "cực kỳ" ngạo mạn, láu cá và hiểm
độc vô cùng. Thử hỏi nếu đem so sánh chỗ đứng và vì trí của y thì hắn làm gì có
tư cách và trình độ để có ý kiến, ý ruồi được. Hắn chưa xứng đáng "xách
dép cho cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu nữa, thì nói chi đến chuyện phê, với
phán, thế mà hắn lại ồn áo lên tiếng chỉ trích, phê bình và phán xét về khả
năng lãnh đạo của cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, một vị Tướng Lãnh mang tới
cấp bậc Trung Tướng từ lâu, cao hơn hắn tới mấy bậc, và còn là một vị Tổng Thống
cả nước, Tổng Tư Lệnh Quân Đội có tới hàng trămTướng Lãnh thuộc quyền, thế mà "Đại tá" Phạm Bá Hoa này
lại "dậu đổ bìm leo, dám lên mặt "thầy đời" bằng cách phê bình
"nửa nạc nửa mỡ," vừa khen vừa chê làm ra bộ ta đây là "kẻ
cả," khách quan và bao dung, rộng lượng lắm.
Tôi hết chịu đựng nỗi
về cái bản tính xỏ lá, mất dạy của "Đại tá" Phạm Bá Hoa này
nữa rồi, do đó kể từ đây tôi gọi là "hắn" chứ không còn là
"y" nữa. Tôi
muốn chửi thẳng vào mặt "Đại tá" Phạm Bá Hoa này lấy tư
cách gì mà lại đi đòi hỏi cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu phải tự tử? Theo lời
hắn nói "Thì tôi thấy cái hay
là khi ông ấy phát ngôn gì đó thì ông ấy bắn 1 phát, tôi không phải là người
sát sinh, nhưng mà lãnh đạo thì phải như vậy," quả là một lời phát biểu của một thằng
"đá cá lăn dưa" phản phúc cùng cực!
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Trong phần "Thay Lời Kết" của Hồi Ký Chính trị
1963-1975, "Đại Tá Phạm Bá
Hoa" viết những câu nghe sặc mùi ai oán, trách móc
những người từng là ân nhân, từng là cấp chỉ huy của hắn, và hắn đã "ngậm
miệng, cúi đầu, bưng bô" cho các vị này trong suốt cả cuộc đời hắn, nay
hắn vì muống "lấy điểm" với cộng cộng đồng, muống lấy lòng với cac
người lính chiến Việt Nam Cộng Hòa, nên hắn viết ra những lời chê trách, lên án
những vị ân nhân và chủ nhân của hắn như sau:
Trích:
http://rungnui.blogspot.com/20
11/10/thay-loi-ket.html
Tổ quốc tôi, đất nước tôi, dân tộc
tôi, đến thời mạt vận rồi sao!
Sau ngày cựu Tổng Thống
Nguyễn Văn Thiệu và cựu Thủ Tướng Trần Thiện Khiêm lên phi cơ sang Đài Bắc (Đài
Loan), đến Đại Tướng Cao Văn Viên, Tổng Tham Mưu Trưởng một quân đội hơn
1.100.000 người, cũng lên phi cơ rời bỏ Việt Nam! .......Ôi! Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, một
quân lực vì lý tưởng tự do mà chiến đấu, nhưng lại bất hạnh bởi những vị lãnh
đạo quyền lực đã không thi hành trách nhiệm khi tổ quốc thật sự lâm nguy!
......... (ngưng trích)
Kính thưa úy Đồng Hương,
Trong một phần của hồi
ký Tình phước Long thất thủ, " Đại tá" Phạm Bá Hoa lại
lên mặt chê bai khả năng của Trung Tướng Đồng Văn Khuyên, Tham Mưu Trưởng/Bộ
Tổng Tham Mưu, kiêm Tổng Cục Trưởng Tổng Cục Tiếp Vận, trong khi hắn chỉ là
Tham Mưu Trưởng Tổng Cục Tiếp Vận, dưới quyền chỉ huy trực tiếp của Trung Tướng
Đồng Văn Khuyên trong suốt 7 năm, thế mà trong bài hồi ký này hắn lại bày trò
chỉ trích, phê bình, đánh giá trình dộ chỉ huy của Trung Tướng Đồng Văn Khuyên.
Càng ngạo mạng, xấc láo, hỗn xước hơn nữa, hắn cò tự động gán ghép cố Trung
Tướng Đồng Văn Khuyên bị bịnh "lapsus," thế thì tại sao "thằng
Đại Tá Phạm Bá Hoa lại cúi đầu làm "tôi mọi" cho cố Trung Tướng Đồng
Văn Khuyên trong một thời gian dài suốt 7 năm vậy? Mời quý vị đọc nguyên văn bài
viết sự xúc phạm đến danh dự cố Trung Tướng Đồng Văn Khuyên của "thằng Đại tá" Phạm Bá Hoa dưới đây:
Trích:
Tỉnh Phước Long thất thủ
ngày 7 tháng 1 năm 1975.
Trở lại tình hình hậu Phước Long!
Trong buổi chiều cùng ngày 7 tháng 1 năm 1975, Trung Tướng Đồng Văn Khuyên,
Tham Mưu Trưởng/Bộ Tổng Tham Mưu kiêm Tổng Cục Trưởng Tổng Cục Tiếp Vận, mời
tất cả các đơn vị trưởng trong phạm vi Quân Trấn Sài Gòn và vùng phụ cận đến
câu lạc bộ/Bộ Tổng Tham Mưu, để nghe ông tóm tắt diễn biến tình hình toàn tỉnh
Phước Long, và ông nói rằng: sự thất thủ của tỉnh này -Trung Tướng Khuyên không
nói là điều may, mà ông nói- là giảm đi cái ung nhọt trên cơ thể, vì với khả
năng không vận hiện này mà chiến trường Phước Long cần đến thì Bộ Tổng Tham Mưu
không thể thỏa mãn nỗi. Câu kết của Trung Tướng
Đồng Văn Khuyên, đã làm cho cả hội trường gần như đồng thanh “ồ” lên một tiếng,
và tiếp đến là những âm thanh xì xào mà tôi chắc là các cử tọa đang bất mãn về
lời sau cùng của Trung Tướng Tham Mưu Trưởng/Bộ Tổng Tham Mưu. Chính bản thân
tôi cũng nhận thấy Trung Tướng Khuyên đã không chuẩn bị trước cho buổi họp này,
nên đã nói một câu tuy ngắn ngủi nhưng làm đau lòng những chiến sĩ trú phòng cũng
như tiếp viện Phước Long còn sống sót, và làm tổn thương vong linh những chiến
sĩ đã ngã xuống cho sự sống còn của Phước Long!
Xin nói thêm rằng, ngoài 4 năm phục
vụ trong văn phòng Tổng Tham Mưu Trưởng, tôi có gần 7 năm phục vụ dưới quyền
trực tiếp của Trung Tướng Đồng Văn Khuyên, thường khi bàn thảo với ông về những
quan niệm cùng những kế hoạch cải tiến ngành Tiếp Vận, và qua đó, tôi nhận thấy
Trung Tướng Đồng Văn Khuyên là vị Tướng rất có kinh nghiệm trong nhiều lãnh vực
hoạt động của quân đội, và một số lãnh vực về kinh tế. Mỗi khi ông đề cập đến vấn đề nào thì ông diễn đạt được những gì
ông nghĩ, nhưng có điều là ông nghĩ đến đâu trình bày đến đó chớ không hoàn
toàn tuần tự từ A đến Z, nói chung là không mạch lạc. Ông vừa có
kinh nghiệm và vừa có nét nhìn xa về tương lai của quân đội, nhưng là nghiêng
về quản trị con người, quản trị hành chánh, quản trị tiếp vận, hơn là về chiến
lược chiến thuật. Chẳng hạn như chương trình cải tổ sâu rộng về tổ chức và điều
hành trong toàn ngành Tiếp Vận trong năm 1973-1974, ông đã dám nghĩ và dám làm
trong hoàn cảnh vừa tái tổ chức vừa yểm trợ, và bước đầu được đánh giá là thành
công. Nét nhìn xa của Trung Tướng Đồng Văn Khuyên được thể hiện trong Quỹ Tương
Trợ Và Tiết Kiệm Quân Nhân, mà tôi trình bày ở một đoạn trong chương bảy.
Vì Trung Tướng Khuyên nghĩ sao thì
nói vậy, nói một cách chân thành về những điều mà ông nghĩ, nên tôi và những sĩ
quan tham mưu trong Tổng Cục Tiếp Vận có mặt lúc bấy giờ, hiểu và thông cảm về
câu nói mà lẽ ra ông không nên nói, cho dẫu điều ông nói có là sự thật đối với
khả năng của Bộ Tổng Tham Mưu cũng vậy. Tôi có
nghe nói đến “chứng lapsus” và được giải thích rằng, khi người nào có chứng này thì trong
những lúc bất chợt “lời nói thường là không đúng như điều đang nghĩ trong đầu”.
Không biết có phải Trung Tướng Đồng Văn Khuyên trong trường hợp này vào buổi
chiều ngày 7 tháng 1 năm 1975 trong câu lạc bộ Bộ Tổng Tham Mưu hay không?
Kính thưa
Quý Đồng Hương,
Mời quý vị đọc một phần
trong hồi ký "Những Ngày
Cuối Cùng," "Trước Giờ Thứ 25, để thấy "Đại
tá" Phạm Bá Hoa cứ điên tiết như con chó cắn càn, cứ bấu gấu quần
của cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu mà sủa như sau:
Trích:
Những Ngày Cuối Cùng.
(ngày 21/4 đến 28/4/1975)
*****
Tổng Thống Thiệu từ chức.
................................Trong
những năm chiến tranh chưa đến hồi khốc liệt và được viện trợ đầy đủ, Tổng
Thống, Thủ Tướng, sát cánh với quân đội và toàn dân chiến đấu chống cộng
sản, nhưng khi tổ quốc thật sự lâm nguy thì hai vị lãnh đạo cao nhất nước, đã
kế tiếp nhau chuyển giao chức vụ cho hai vị khác trước cơn dầu sôi lửa bỏng của
đất nước nhỏ bé và bất hạnh triền miên này! Sau đó, hai vị đã âm thầm bỏ tổ
quốc Việt Nam, nơi mà quí vị được sinh ra và lớn lên. Quí vị bỏ quân lực Việt Nam
Cộng Hòa, một quân đội đã từng đưa quí vị lên tột đỉnh quyền uy danh vọng. Và
quí vị bỏ gần 20 triệu đồng bào mà chính Họ đã từng bỏ phiếu bầu một trong hai
vị vào chức vụ Tổng Thống trong hai nhiệm kỳ để lo bảo vệ đất nước, lo chăm sóc
người dân. Nói chung là quí vị bỏ lại đằng sau tất cả, để rồi quí vị lặng
lẽ rời khỏi Việt Nam trong đêm tối trước ngày dân tộc Việt Nam bị cộng sản độc
tài cai trị! Còn gì để nói đây!
Nếu sau này quí vị có nói gì với
dân tộc Viêt Nam khốn khổ này, xin quí vị đừng nói rằng quí vị từ chức chỉ vì
Hoa Kỳ không còn viện trợ nên không đủ phương tiện để tiếp tục chống cộng sản
nữa! Tôi nghĩ, quí vị đừng nói gì cả thì vấn đề sẽ không tệ thêm, vì quí vị là
những người lãnh đạo quốc gia! ..............(ngưng trích
Trích:
Trước giờ thứ 25.
Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, ngay
trước khi tuyên bố từ chức Tổng Thống vào đêm 21 tháng 4 năm 1975, đã “cáo
buộc” Hoa Kỳ phản bội đồng minh Việt Nam, bỏ rơi Việt Nam, ... và ông hy vọng
sự từ chức của ông, Việt Nam Cộng Hòa sẽ được Hoa Kỳ tái viện trợ quân sự ...
Qua hệ thống truyền thông công cộng trong nước cũng như trên thế giới trong
những tháng đầu năm 1975, và đặc biệt là trong 2 tháng cuối cùng của cuộc
chiến, họ cung cấp cho khán thính giả trên toàn thế giới -trong đó có chúng ta-
hiểu rằng, Hoa Kỳ đang lật trang cuối cùng về sự can dự của họ vào cuộc chiến
tranh giữa tự do với độc tài trên lãnh thổ Việt Nam, trong ý nghĩa bại trận về
phía Việt Nam Cộng Hòa chúng ta. Thế mà Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu lại “hy
vọng” Mỹ sẽ vẫn tiếp tục viện trợ quân sự sau khi ông từ chức! Chắc chắn là Tổng Thống Thiệu thừa hiểu điều đó hơn ai hết, vì ông
là Tổng Thống cho dù Tổng Thống cũng chỉ là một con người, nhưng nhất thiết con
người Tổng Thống phải hơn hẳn những người khác chớ, nếu không như vậy thì hóa
ra “đồng hạng” sao!
Vậy, Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đã
vì lý do gì đó như bị một áp lực từ hậu trường chính trị chẳng hạn, nên ông đưa
ra lời cáo buộc để sang tay cho vị kế nhiệm khi thấy con đường chiến đấu phía
trước đầy chông gai nguy hiểm, rồi ung dung bỏ chạy và lại là chạy sớm ra ngoại
quốc nữa chớ! Chẳng lẽ Tổng Thống Thiệu nói là bị Mỹ áp lực mà ông phải từ chức
thì nghe không ổn, vì ông là Tổng Thống, là vị lãnh đạo quyền lực và quyền uy
nhất nước! Nhưng nếu thật sự ông nghĩ hay ông tuyên bố như vậy, thì liệu trong
10 năm trên ngôi vị lãnh đạo quốc gia, có phải thật sự ông người lãnh đạo đất
nước Việt Nam hay Hoa Kỳ là người lãnh đạo? Hay là ông chạy trốn trách nhiệm? Vì 10 năm trị vì với đầy đủ quyền lực và quyền uy của một Tổng
Thống, chính Tổng
Thống chớ không phải Hoa Kỳ đã bao lần ra lệnh cho đơn vị
này, chỉ thị đơn vị kia, cổ vũ tại các quân trường, hô hào tại các diễn đàn
quan trọng, đều trong nỗ lực khuyến khích thúc đẩy mọi người -nhất là quân
nhân- hãy hi sinh thân mình bảo vệ tổ quốc. Vậy mà, khi tổ quốc thật sự lâm nguy thì ông quên hết các mệnh lệnh
của ông, của vị Tổng Tư Lệnh Tối Cao Quân Đội mà ông đã từng dõng dạc tuyên bố,
để rồi ông lặng lẽ để lại đằng sau tất cả những gì không phải của ông và gia
đình ông!
Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu cũng
từng tuyên bố rằng: “Đất
nước còn thì còn tất cả, đất nước mất thì mất tất cả”. Lời của Tổng Thống
rất đúng, và đúng với tất cả công dân Việt Nam Cộng Hòa, ngoại trừ ông và những
vị lãnh đạo đầy quyền lực cùng những vị có quân có quyền đã bỏ chạy là không đúng.
Vì các vị có mất gì đâu dù rằng đất
nước mất! Nhà ở của quí vị là các dinh thự thuộc tài sản quốc gia, xe đi của
quí vị hằng ngày cũng là tài sản quốc gia, cơ sở kinh doanh của quí vị cầm chắc
là không do đồng lương thật sự của quí vị tạo nên, vườn tược đất đai đồn điền
cũng thế, gia đình và thân nhân cùng chạy theo quí vị, thậm chí có thân nhân
của ít nhất là một trong số quí vị chạy ra ngoại quốc bằng Hàng Không Việt Nam
do ngân sách quốc gia đài thọ nữa chớ!..........(ngưng trích)
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Cũng trong Hồi Ký Chính trị
1963-1975, "Đại Tá Phạm Bá Hoa" buông giọng trách móc, làm như hắn thương nước
yêu dân lắm. Phần trên quý vị có đọc bàii "Lời trần tình" thì quý vị có thấy chỗ "thằng Đại tá" Phạm Bá Hoa viết
rằng "Riêng
với cựu Đại Tướng Khiêm và cựu Đại Tướng Viên, là hai vị mà tôi luôn ghi nhớ
nghĩa ân." Rồi cũng trong phần dưới bài này
hắn cũng có viết là năm 2003, vợ chồng hắn "xch mặt" tới thăm viếng
cựu Đại Tướng Trần Thiện Khiêm và cố Đại Tướng Cao
Văn Viên như sau: "Cùng với những sự kiện mà cựu Đại
Tướng Trần Thiện Khiêm, Thủ Tướng từ tháng 9/1969 đến tháng 4/1975, và cựu Đại
Tướng Cao Văn Viên, Tổng Tham Mưu Trưởng Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa từ tháng
10/1965 đến tháng 4/1975, hai vị cho tôi biết thêm nhân khi vợ chồng tôi đến
Virginia hồi đầu tháng 9 năm 2003 và những năm sau đó, thăm hai vị và gia đình," thế
mà trong bài viết "Hồi Ký Chính Trị 1963-1975" thì "thằng Đại Tá Phạm Bá Hoa lại
buông lời trách móc những vị Tướng Lãnh từng là ân nhân và từng là chỉ huy trực
tiếp của hắn như sau:
Trích:
Vậy là, quí vị lãnh đạo nước Việt
Mam Cộng Hòa vừa bàn giao chức vụ lãnh đạo quốc gia lẫn quí vị đương kiêm chức
vụ lãnh đạo quân đội, đã lần lượt rời bỏ quê hương và dân tộc gần như theo hệ
thống quân giai cho dù là hệ thống quân giai ngẫu nhiên cũng vậy:
Trung Tướng Nguyễn Văn
Thiệu, vị Tướng đã hai lần đặt tay lên Hiến Pháp tuyên thệ "bảo vệ quốc
gia dân tộc, bảo vệ Hiến Pháp" khi nhận chức Tổng Thống và Tổng Tư Lệnh
Tối Cao Quân Đội, lên phi cơ đi ngoại quốc!
Đại Tướng Trần Thiện
Khiêm, hơn 5 năm trong chức vụ Thủ
Tướng kiêm Tổng Trưởng Quốc Phòng, lên phi cơ đi ngoại quốc!
Đại Tướng Cao Văn Viên,
vị Tổng Tham Mưu Trưởng Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa từ ngày 15 tháng
10 năm 1965, lên phi cơ đi ngoại quốc!
Đầu giờ thứ 25, Trung
Tướng Đồng Văn Khuyên, Tham Mưu
Trưởng/Bộ Tổng Tham Mưu kiêm Tổng Cục Trưởng Tổng Cục Tiếp Vận, cũng lên phi cơ
đi ngoại quốc!
Và khi vị Tổng Tham Mưu Trưởng và
Tham Mưu Trưởng/Bộ Tổng Tham Mưu, rời bỏ chức vụ để đi ngoại quốc, thì quí vị
Tướng Lãnh cùng nhiều vị Trưởng Phòng của Bộ Tổng Tham Mưu, cũng ra đi!
.......................(ngưng trích)
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Nhục mạ, phỉ báng, mạt sát danh dự
của cựu Đại Tướng Trần Thiện Khiện như trên chưa đủ, "Đại tá" Phạm Bá Hoa này còn coi rẻ, khinh thường phận sự của cựu Đại Tướng Trần
Thiện Khiêm, cựu Thủ Tướng Chính Phủ Việt Nam Cộng Hòa, khi hắn viết trong phần "Thay Lời Kết" rằng
Trích:
Đến vị lãnh đạo quốc gia hàng thứ
hai là Đại Tướng Thủ Tướng Trần Thiện Khiêm. Vị Thủ Tướng 5 năm rưỡi, đó là thời
gian chỉ đứng sau thời gian của Tổng Thống Ngô Đình Diệm kiêm nhiệm. Cả hai
thời gian này cộng lại là 15 năm, và hơn 5 năm còn lại lần lượt chuyền tay nhau
giữa 9 vị. Nếu chia đều thì mỗi vị chỉ có mấy tháng cầm
quyền chơi! Tôi nói “cầm quyền chơi” là vì chỉ có mấy tháng thì mỗi vị Thủ
Tướng chỉ kịp duyệt qua công tác của các Bộ trong chánh phủ là hết thời gian
rồi, đâu còn thì giờ để soạn thảo những kế hoạch, những dự án, những mục tiêu
quốc gia, nói chung là sách lược quốc gia để phục vụ dân tộc.
Đầu năm 1970, bà Trần Thiện Khiêm,
trong cuộc đàm thoại hơn nửa tiếng đồng hồ, bà thuật cho tôi nghe câu chuyện
thật ngắn với nội dung như sau:
“.. Trên chuyến bay Sài Gòn-Đà Lạt
mà trên phi cơ chỉ có gia đình Tổng Thống Thiệu và gia đình Đại Tướng Khiêm.
Tổng Thống Thiệu mời Đại Tướng Khiêm giữ chức Thủ Tướng, bà Khiêm hơi to tiếng
khi hỏi lại Tổng Thống Thiệu rằng: Tổng Thống biết anh Khiêm không thích làm
chính trị mà còn kêu làm Thủ Tướng, có phải là Tổng Thống muốn anh Khiêm ngồi
đó để Tổng Thống làm gì thì làm không? Tổng Thống Thiệu gạt ngang: Chuyện của
đàn ông, bà biết gì mà nói”..........(ngưng trích)
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Bây giờ tôi xin trình
bày và chứng minh cái "con người thật" của "Đại tá Phạm Bá Hoa" để quý vị nhận chân hắn chỉ là một thằng điếm
đàng, xảo ngôn, gian manh, lật lọng, hắn lâu nay dùng "bùa phép chữ
nghĩa" và cái "lon lá quá khứ" để đánh lừa quần chúng, hắn viết
hồi ký, ký sự tù, hắn làm thơ, hắn diễn thuyết với miệng lưỡi của một thằng
"sở khanh chính trị,' hắn ru ngủ, lấy lòng, thuyết phục biết bao nhiêu
người nặng lòng ái quốc, và hắn đã thành công. Hắn đánh trúng yếu điểm của
người dân Việt tỵ nạn cũng như của những cựu quân nhân Việt Nam Cộng Hòa, do đó
các lời lẽ nhắn nói ra, hắn viết ra lúc nào hắn cũng khơi dậy lòng yêu nước
thương nòi, hắn làm ra vẻ hắn dũng cảm, anh hùng cương quyết "tử thủ"
miền Nam Việt Nam, hắn làm ra bộ hắn không hề có ý định"di tản." Mời
quý vị đọc mấy giòng trong bài viết "Thay Lời Kết" thì quý vị thấy "Đại tá" Phạm Bá Hoa diễn xuất thật tài tình khi
hắn than thở thảm thiết, làm như hắn "yêu nước thương nòi" dữ dằn
lla81m. Trong bài viết này hắn đã dùng chữ "chúng tôi" để kéo đám
đông vào, làm ra vẻ hắn thuộc vào đám đông, và đám đông thuộc về hắn. Đây là
một trò "chơi chữ" bần tiện và hèn hạ, tuy hiên khó qua mắt được
những người tỉnh táo và sáng suốt. Hắn đã viết ".“Những Người Lính Việt Nam Cộng Hòa chúng tôi.”
Trích:
http://rungnui.blogspot.com/20
11/10/chuong-3.html
Thay lời kết
Với quí vị lãnh đạo cũng như quí vị có quân có quyền đã bỏ chạy
trước ngày sụp đổ, quí vị có biết là “Những Người Lính Việt Nam Cộng Hòa chúng tôi”, hằng mấy ngàn thương phế binh
đã bị quân cộng sản quăng ra khỏi các Tổng Y Viện và quân y viện, hằng trăm
ngàn nhà cửa bị cộng sản cướp, xe cộ bị cộng sản đoạt, nhiều chục ngàn gia đình
trong số chúng tôi bị cộng sản lùa vợ con vào những nơi mà chúng gọi là “khu
kinh tế mới”, hoặc đi lấy chồng vì không nơi nương tựa! Bản thân chúng tôi ít
nhất cũng hơn 200.000 người bị lùa vào giam giữ nghiệt ngã trong hơn 200 trại
tập trung của cộng sản, đã có nhiều ngàn đồng đội đồng tù của chúng tôi đã bỏ xác
trong các vùng sình lầy sông rạch miền Nam, trong các vùng rừng núi hoang vu miền
Trung, miền Bắc, đến tận trại tập trung Cổng Trời sát biên giới Việt Nam-Trung
Hoa cộng sản! Nghĩa là chúng tôi mất tất cả, đúng như Tổng Thống Nguyễn Văn
Thiệu đã tiên liệu một cách chính xác “Đất nước mất là mất tất cả!”.
Xin thưa, đoạn trên đây tôi không
có ý phiền trách bất cứ vị nào, mà tôi chỉ muốn nói đến một góc nhỏ của sự thật
hòa trong nhận thức của một sĩ quan tham dự suốt chiều dài cuộc chiến tranh bảo
vệ tự do dân chủ 1954-1975! Tôi quan niệm, nói sự thật không phải là nói xấu,
cho dẫu sự thật đó có đắng cay đến mấy cũng vậy. Xin quí vị vui lòng chấp nhận,
vì lịch sử phải trung thực, và lịch sử không thể thiếu trong hành trang vào đời
của những thế hệ sau chúng ta trên đường phục vụ quê hương dân tộc..... (ngưng trích)
Kính thưa Quý Đồng
Hương,
Có nhiều người muốn viết hồi ký, có người tốt
lẫn người xấu, có người thiện tâm lẫn người tà đạo. Người thiện tâm là người
muốn viết hồi kỷ lưu lại cho đời với mục đích cia sẻ lại những tành công, thất
bại, những kinh nghiệm trong cuộc sóng ở nhiều phương diện, lãnh vực, tuy nhiên
cũng có kẻ hám danh như "thằng Đại tá" Phạm Bá Hoa này, bày đặt viết
hồi ký để khoe khoang, đánh bo1ng tên tuổi của mình, với mục đích dụ khị một số
người đơn sơ, chất phát, dễ tin. Cái loại hội ký kiểu "thằng Đại Tá"
Phạm Bá Hoa chỉ là một mớ giấy lộn, tạp nhạp, không chứng cớ, không khả tin.
Hắn sáng tạo những mẫu chuyện hư cấu nhắm đánh động tâm lý những người ái mộ,
cuồng tín. Đọc những trang hồi ký, ký sự tù của "thằng Đại Tá" Phạm
Bá Hoa khiến tôi lợm giọng, vì hắn viết về "cái tôi đáng ghét" nhiều
quá mà chẳng đưa ra một bằng cớ chứng inh cụ thể. Ha81n tự biên tự diễn, tự
khoe khoang thành tích "đấu tranh, ái quốc của hắn mà không thấy da64n
chứng một cách thuyế phục. Cái xấu xa bẩn thỉu nhất của hắn là chỉ vỉ vì hắn
muốn nân cao mình lên mà hắn sát phạt, đạp đổ những vị chỉ huy, những vị chủ
nhân của hắn, những người mà suốt đờ hắn chỉ biết bưng bô, liếm giày của họ
thôi.
Mời quý vị đọc một phần phỏng vấn
giữa ông Lâm Lễ Trinh hỏi cố Đại Tướng Cao Văn Viên liên quan đến hồi ký của "thằng Đại Tá" Phạm Bá
Hoa, để từ đây
quý vị có thể đánh giá giá trị và chỗ đứng của các lời nói, những bài viết,
những hồi ký, những ký sự tù của "thằng Đại tá" Phạm Bá
Hoa này có còn
đáng để đọc, để nghe, để thưởng lãm nữa hay là không, hay là chỉ nên Delete, bỏ
vào sọt rác cho khỏi bẩn mắt. Trên thực tế "thằng Đại tá" Phạm Bá Hoa không có tác phong, không có
tư cách, không có đạo đức, không có liêm sỉ, không có nghĩa khí, không có lương
tâm, không có y dũng thì làm sao hắn có thể viết lên những điểu nghĩa khí hay
sự thật, trung thực, đàng hoàng được. Chính một người là cấp chỉ huy trực tiếp
hắn trong suốt bao năm trường mà còn lên tiếng phản đối hồi ký mà hắn viết sai
sự thật, thế thì độc giả là người ngoại cuộc làm sao lượng định đực giá trị sự
thật được hắn thổi phồng, hư cấu, đánh bóng được.
Trích:
http://rungnui.blogspot.com/20
11/10/thay-loi-ket.html
Ông Lâm Lễ Trinh hỏi: Việc Tổng thống Thiệu tóm hết
quyền bính trong tay, qua mặt Quốc hội và Tối cao Pháp viện, một mình quyết
định bỏ Cao Nguyên và Miền Trung là điều có lợi hay hại? Trong quyển hồi ký
“Đôi dòng ghi nhớ “ (1994, trang 191-215), cựu Chánh văn phòng của anh là đại tá Phạm Bá Hoa có kể lại cuộc rút quân bi thảm của tướng
Phạm Văn Phú theo đường số 7 và nhắc lại hai khẩu lệnh của anh bằng điện thoại
cho đương sự ngàỵ 15 và 18.3.1975 bảo gởi phi cơ vận tải C130 cho Quân đoàn 2
và chở các quân dụng đắt tiền khỏi Pleiku “mà không cho biết lý do”. Ông Hoa
than phiền Tổng Cục Tiếp vận, thuộc bộ Tổng Tham mưu, không hề được thông báo
về tình hình suy sụp ở Cao Nguyên. Anh nghĩ sao về lời than phiền này?
D9a5i Tướng Cao Văn Viên trả lời: Tất nhiên không có lợi.
Một cá nhân không thể quyết định đơn phương vận mạng của Đất nước. Ông Phạm Bá Hoa trình bày không đúng về một
số sự kiện trong quyển hồi ký mà tôi đã nhận được. Tôi có gởi cho y một bổn The Final Collapse
được bổ túc để làm sáng tỏ vấn đề nhưng không thấy y nói gì. Phạm vi cuộc mạn
đàm hôm nay không cho phép đi sâu vào chi tiết. Xin để dịp khác.
Kính thưa Quý Đồng Hương,
Bây giờ đến phần tôi chứng minh con
người bỉ ổi, trí trá, gian manh, lừa đảo của "Đại tá" Phạm Bá Hoa này để quý nhận chân ra con người quỷ
quyệt, bẩn thỉu, nhớp nhúa của hắn sau khi lớp son phấn của hắn bị gỡ xuống.
Nảy giờ quý vị đã đọc các lời lẽ chỉ trích, phê bình, trách móc, lên án, sát
phạt, bỉ thử, nhục mạ, phỉ báng danh dự của những vị Tướng Lãnh lãnh đạo miền
Nam Việt Nam và Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa trước năm 1975 do "Đại tá" Phạm Bá Hoa ném bùn vào họ, với lý do là hắn muốn chứng
tỏ hắn là người "yêu nước thương dân," là anh hùng chí khí, là sẵn
sàng chết sống với đất nước quê hương chứ không bao giờ có ý "hèn hạ"
di tản ra nước ngoài. Tuy nhiên tôi nghĩ là quý vị sẽ thất vọng ề chề khi quý
vị đọc ngay chính những lời lẽ hắn viết, những lời nói hắn trả lời trên đài
phát thanh, thì từ đó quý vị sẽ khinh bỉ hắn như một con chó ghẻ mà thôi.
Sự thật là trước ngày cộng
quân tiến chiếm Sài Gòn vào ngày 30 tháng 4 năm 1975, thì "thằng Đại
tá" phạm Bá Hoa này đã sắp xếp, dự liệu, tính toán cái chuyện di tản ra
nước ngoài từ mấy năm trước rồi. Quý vị đọc tời đây là là ngạc nhiên và không
tin lời tôi viết phải không, tôi không trách quý vị vì tôi cũng đang không tin
những gì tôi đọc và những điều tôi sắp trích dẫn ra đây, xin quý vị bình tỉnh
để rồi "hạ hồi phân giải."
Theo sự ghi chép lại của cuộc phỏng
vấn "Đại tá" Phạm Bá Hoa trên đài Saigon Radio do Ký giả Phạm
Diễm Hương phụ trách, để trả lời cho câu hỏi là "Và sau cùng thì ông có
rời khỏi Việt Nam không, thì Đại tá Phạm Bá Hoa trả lời quanh co, dài dòng, tuy
nhiên có một đoạn hắn khai ra là hắn đã chuẩn bị chuyện di tản từ năm 1973, tức
trước khi miền Nam rơi vào tay Việt cộng cả 2 năm, và hắn cũng chuẩn bị ra đi
vào ngày 30 tháng 4 năm 1975, nhưng vì Việt cộng tiến chiếm vào phi trường Tân
Sơn Nhất sớm quá làm hắn bất ngờ, không tiên liệu trước, khiến hắn không thể
lấy phi cơ di tản được, Thế thì sơ qua điều này cũng đã chứng minh là "Đại Tá" Phạm Bá Hoa này cũng đã có tính toán, sắp xếp
di tản ra khỏi Việt Nam trước khi Việt cộng chiếm Sài Gòn, nhưng xui xẻo cho
hắn là Việt cộng tiến chiếm phi trường Tân Sơn Nhất sớm quá khiến hắn không thể
lấy phi cơ trốn chạy được, chứ hắn nào có trung thành sống chết mà ở lại với
đất nước, quê hương đâu..
Trong các bài viết, hồi ký, ký sự
tù hắn thường khoe là hắn muốn ở lại Việt Nam để sống chết với các binh sĩ Việt
Nam Cộng Hòa, hắn muốn ở lại Việt Nam để gần gũi với các anh Thương Phế Binh
Việt Nam Cộng Hòa mà hắn yêu thương v.v.., thế mà hắn nói một đường thì làm một
nẻo, hắn đã tính chuyện di tản khỏi Việt Nam từ trước rồi nhưng bị bất thành mà
thôi, nên bắt buộc hắn phải bị kẹt lại và đi ở tù, chứ hắn đã có tính toán
quyết tâm di tản ra khỏi Việt Nam từ lâu rồi.
Đây là một phần "Đại tá" Phạm Bá Hoa tiết lộ: "Cho nên đến tối khoảng 3h
sáng ngày 30 thì chúng tôi được biết rằng ông tổng thống sẽ tuyên bố trung lập
vào lúc 10h sáng thì lúc đó tụi tôi chuẩn bị nhưng không ngờ Cộng sản đã vào
Tân Sơn Nhất rồi, chúng tôi không thể lấy phi cơ đi được"
Trích:
GHI LẠI CUỘC PHỎNG
VẤN TRÊN SAIGON RADIO
https://scholarship.rice.edu/b
itstream/handle/1911/71363/wrc 02817_xscript.pdf?sequence=26
Interviewee: Pham Ba Hoa
Interviewer: Pham Diem Huong
Location: Saigon Radio,
Houston, Texas
Date: 2011-03-05
Ký Phạm Diễm Hương hỏi: Và sau cùng thì ông có đi,
rời khỏi Việt Nam?
Đại tá Phạm Bá Hoa trả lời: .......Đến khi mà tôi liên lạc với
anh Dương Văn Minh, bây giờ anh ấy ở bên ??, 2 đứa lấy 1 chiếc phi cơ đi
Singapo khi mà ông Minh tuyên bố trung lập, tôi nói thế này: ông đại tá Ngụy
Hồng Đài là con rể đại tướng Dương Văn Minh, lúc đó ảnh là chánh sở của bộ tham
mưu của tổng cục tiếp vận thì mà ông tổng thống Minh sắp sửa nhận chức thì ông
ấy được biệt phái về bên đó thì tôi liên lạc với anh ấy thì 1 ngày anh ấy
cho tôi thông tin 2 lần về những nhận định và quyết định của ông tổng thống ở
bên đó là như thế nào, thì ông ấy nói với tôi là có cái giải pháp trung lập, tôi
mới nghĩ là có giải pháp trung lập thì trong cái khoảng thời gian chớp nhoáng
đó tranh tối tranh sáng thì chúng tôi sẽ ra đi vào lúc đó tôi không muốn đi
trước khi mà vấn đề chưa giải quyết, tôi không muốn như vậy........
Thành ra 2 anh em tôi dự
trù chúng tôi và một số anh em nữa sẽ đi sang Singapo, nên vào năm 1973, tôi có
chuyến công du tại Singapo tôi quen với anh Chua, người Trung Hoa, thì anh ấy
giúp đỡ liên lạc với cơ quan ngoại giao của Úc ở bên đó để sang Úc và chúng tôi
được chấp nhận, và anh ấy nói với tôi rằng: “cứ sang đây 1 tuần lễ tôi sẽ lo
hết cho anh”. Thì trước kia anh ấy có 1 cơ sở ở tại Sài Gòn, trong cái ngành
của tụi tôi anh ấy có 1 cơ sở sản xuất thực phẩm đóng hộp, và có sấy khô trong
cái thành phần lương khô đó, thì đó là hướng đi của chúng tôi như vậy nhưng
chúng tôi không đi trước khi có 1 giải pháp.
Cho nên đến tối khoảng 3h sáng
ngày 30 thì chúng tôi được biết rằng ông tổng thống sẽ tuyên bố trung lập vào
lúc 10h sáng thì lúc đó tụi tôi chuẩn bị nhưng không ngờ tụi Cộng sản đã vào
Tân Sơn Nhất rồi, chúng tôi không thể lấy phi cơ đi được. Có người nói rằng con
người có số mạng, tôi thì không tin nhưng nếu con người có số mạng thì có lẽ
tôi cũng có số, cái số ở tù, sau đó tôi vào tù, cho đến ngày 20 tây tháng 7 năm
1984 tôi mới về nhà, 12 năm 2 tháng, 28 ngày và nói cho kỹ nữa là 6 tiếng đồng
hồ nữa.
Kính
thưa Quý Đồng Hương,
Trong Hồi
Ký Giờ thứ 25, "Đại Tá Phạm Bá Hoa" đã tiết lộ sự thật là hắn đã
tính toán, sắp xếp, chuẩn bị, sửa soạn cho việc di tản khỏi Việt Nam trước khi
Việt cộng chiếm Sài Gòn, bằng chứng là qua lời thú nhận của hắn, hắn khai rằng
hắn liên lạc thường xuyên với Đại tá Nguyễn Hồng Đài, con rễ của Tổng thống
Dương Văn Minh, và hai người đã bàn thảo kế hoạch di tản hỏi Việt Nam trước khi
Việt cộng chiếm Sài Gòn, nhưng kế hoạch bị thất bại vì Việt cộng chiếm phi
trường Tân Sơn Nhất sớm hơn dự liệu, nên hắn và con rễ của To63ngtho61ng Dương
Văn Minh không thể lấy máy bay di tản được. Như vậy thì "Đại tá Phạm Bá Hoa này đâu có tử tế, tốt lành, yêu
nước thương dân, sống chết với đất nước, tử thủ tới cùng đâu, bây giờ hắn lại
quay ra chửi những người lãnh đạo, chỉ huy hắn là "hèn" trong khi bản
thân hắn cũng "hèn" như họ thôi, chỉ khác nhau là họ "hên"
nê di tản được, còn hắn "xui" nên bị kẹt lại. Đó là tôi chưa nhắc lại
cái phần hắn kể cho tôi nghe là hắn được ông Tướng Lãnh chỉ huy của hắn hứa dẫn
hắn di tản, nhưng rồi lại bỏ rơi hắ, chứ hắn đâu có muốn ở lại Việt Nam đâu.
Mời quý vị đọc một phần thố lộ của hắn như sau:
Trích:
http://rungnui.blogspot.com/20
11/10/chuong-10-gio-thu-25.htm l
Tôi điện thoại cho Đại Tá Nguyễn
Hồng Đài (con rể của Tổng Thống Dương Văn Minh), nguyên là Chánh Sở Kế Hoạch/
Tổng Cục Tiếp Vận biệt phái về Phủ Tổng Thống:
“Anh Đài. Anh vui lòng trình với
Tổng Thống là cho đến lúc này, trong Bộ Tổng Tham Mưu không còn vị Tướng Lãnh
nào hết, cũng không ai trách nhiệm bảo vệ bản doanh Tổng Tham Mưu nữa. Tôi
trình xin Tổng Thống cử người vào chức vụ Tổng Tham Mưu Trưởng và Tổng Cục
Trưởng Tổng Cục Tiếp Vận. Nếu hôm nay không có vị nào vào đây thì bộ tham mưu
nhẹ của Tổng Cục Tiếp Vận chúng tôi sẽ sang Biệt Khu Thủ Đô làm việc, vì khách
hàng mà tôi yểm trợ chỉ còn Biệt Khu Thủ Đô và một phần lực lượng của Quân Đoàn
III thôi”.
“Được rồi, tôi trình "Ông
Già" ngay và sau đó sẽ điện thoại anh”.
Một lúc sau, Đại Tá Đài gọi tôi:
“Ông Già" cho biết, lúc 3 giờ
chiều nay sẽ có phái đoàn Tướng Lãnh vào nhận chức trong Bộ Tổng Tham Mưu. Anh
yên tâm”.
..............................
.............................. .....
Tiếp đó điện thoại lại reo:
“Đại Tá Hoa tôi nghe”.
“Đài đây anh (Đại Tá Nguyễn Hồng Đài). Lúc 10 giờ sáng nay (tức 30/4/1975) "Ông Già" sẽ công
bố giải pháp chính trị, anh theo dõi trên đài phát thanh Sài Gòn nghe”.
“Nhưng mà nội dung giải pháp là gì?
“Trung lập, như tôi nói với anh đó”.
“Vậy
là tôi chuẩn bị. Cám ơn anh”.
Đến đây tôi xin mở ngoặc để nói đến
2 điều cho vấn đề được rõ thêm.
Điều thứ nhất. Khoảng năm 1998, tôi
có dịp gặp anh Nguyễn Hồng Đài tại thành phố Houston, tiểu bang Texas. Sau khi
thăm hỏi nhau, anh xác nhận lời anh đã nói với tôi là đúng như trong quyển Đôi
Dòng Ghi Nhớ, nhưng về thời gian thì sai. Anh nói không phải rạng sáng 30 tháng
4 mà là rạng sáng 29 tháng 4, vì tối 29 tháng 4 anh đang trên tàu ra biển. Trí
nhớ của tôi vẫn ghi nhận lời anh nói vào rạng sáng 30 tháng 4, vì đây là đêm
đầu tiên tôi “bị” ngủ tại nhà sau 3 tuần cắm trại ngủ tại văn phòng tôi (Tổng
Cục Tiếp Vận) trong khuôn viên Bộ Tổng Tham Mưu, và tôi tiếp chuyện điện thoại
với anh lúc tôi từ cửa sổ nhà tôi nhìn lên bầu trời với những âm thanh gào thét
của những chiếc phản lực cơ Hoa Kỳ bao vùng yểm trợ cho trực thăng đưa người di
tản. Vì vậy tôi vẫn viết lại đây theo trí nhớ của tôi.
Và điều thứ hai. Khi tôi nói
"tôi chuẩn bị", tức là tôi chuẩn bị rời khỏi Việt Nam ngay sau khi
Tổng Thống Minh tuyên bố trung lập. Nghĩa là tôi và gia đình dự
trù rời khỏi Việt Nam nhưng không đi trước khi có giải pháp chính trị, mà ra đi
trong lúc giao thời dù chỉ trong ngắn ngủi. Chúng tôi dự trù 6 gia đình, trong
số này có 2 gia đình thuộc phi hành đoàn C130, dùng chiếc C130 sang Singapore
để đi Australia, vì tôi được sự giúp đỡ của người bạn gốc Trung Hoa trong công
ty INTRACO tại Singapore, nối liên lạc với cơ quan ngoại giao Australia tại đó
và đã được đồng ý. Xin đóng ngoặc. .... (ngưng trích)
Kính
thưa Quý Đồng Hương,
Cái phần mà tôi trích ra đây nằm
trong Hồi Ký giờ thứ 25 của "Đại Tá" Phạm Bá Hoa, tôi xin miễn bàn luận hay nêu lên ý
kiến vì tôi muốn dành cho mỗi người trong quý vị tự ngẫm nghĩ. Điều mà tôi muốn
nhắn gởi với "Đại tá" Phạm Bá Hoa là hãy tự vấn lương tâm, khi
hùng hổ "ném đá" những vị Tướng Lãnh mà hắn từng cúi đầu phục vụ, nếu
cho họ là "hèn" thế thì cái bình độc dược xin để tự tử khi Việt cộng
vào thành, " Đại tá" Phạm Bá Hoa đã uống hay chưa? hay là hắn nêu ra
lý do này lý do nọ để bào chữa cho cái "hèn" của mình. " Đại tá" Phạm Bá Hoa có dám nhìn thẳng vào di ảnh của 5
vị Tướng Lãnh đã tuẩn tiết để xin họ thứ tha cho cái tội "hèn" của
mình không? Ngũ Hổ Tướng này họ cũng có vợ, có con như hắn vậy, thế mà tại sao
họ chấp nhận cái chết, lý do là họ chỉ "làm" chứ không
"nói" như cái "thằng
Đậi tá" Phạm Bá Hoa.
Trích:
http://rungnui.blogspot.com/20
11/10/chuong-10-gio-thu-25.htm l
Thế là hết !!!
Quân cộng sản chưa thật sự có mặt
trong thành phố, nhưng những tốp thanh niên nam nữ đeo băng tay đỏ với súng M16
trên tay và ngồi xe jeep chạy đó đây trong trên đường phố Sài Gòn. Đó là những
bọn mà chúng tôi gọi là "cộng sản 30 tháng 4". Dù trong một tầm nhìn
hạn hẹp đó, tưởng cũng đủ nói lên một cảnh tượng trong biết bao cảnh tượng
đau thương ngập tràn trái
tim Người Lính Việt Nam Cộng Hòa vì chưa tròn trách nhiệm với dân với nước!
Chốc chốc tôi sờ vào chai độc dược
trong túi, dự định của tôi khi xin Y sĩ Chuẩn Tướng Phạm Hà Thanh là tôi sẽ sử
dụng nếu như tôi bị cộng sản bắt hoặc chưa bắt nhưng chúng sỉ nhục tôi. Nhưng,
chiều hôm ấy, tôi đã ném nó vào thùng rác và với khẩu súng lục 9 ly (do ông
Johnson, trưởng toán tình báo vùng đồng bằng Cửu Long tặng tôi tại Cần Thơ năm
1968) vào cái giếng ngay sau nhà cô tôi ở đường Thành Thái, sau khi vợ tôi ngồi
dưới chân tôi vừa khóc vừa nói như van lơn:
"Anh
ơi, trong mọi trường hợp, anh đừng bỏ em và các con nghe anh!".
Tôi tin là vợ tôi không
biết gì về chai độc dược trong túi tôi, nhưng có lẽ do cảm tính đặc biệt của
người vợ thấu hiểu tính chồng trong hoàn cảnh nghiệt ngã mà nói với chồng bằng
cả tâm hồn người vợ người mẹ!.....(ngưng trích)
Kính thưa Quý Đồng
Hương,
Bài viết cũng khá dài rồi, tôi muốn kết thúc
nơi đây bằng một sự kiện liên quan đế cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm. Trên
Blog "Chúng tôi lên tiếng" có đăng tải bài viết "Những vấn đề
lịch sử cần được sáng tỏ" của tác giả Trần Việt. Theo văn phong thì tôi
cho rằng tác giả Trần Việt là một thằng Việt gian thân cộng, và rất mất dạy và
vô liêm sỉ, hắn đã nêu ra một số vấn đề không ngòa chủ đích là nhục mạ và phỉ
báng danh dự cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm. Hắn đã nêu lên một số câu hỏi với "Đại tá Phạm Bá Hoa vì hắn thần tượng và tôn sùng "Đại tá" Phạm Bá Hoa như thánh sống. Trng nhiều
câu hỏi, thì có câu hắn nêu lên nhằm chỉ trích bản nhạc "Suy Tôn Ngô Tổng
Thống," điều mà tôi muốn nêu ra ở đây là lên án cái tư cách khốn nạn của "Đại tá" Phạm Bá Hoa khi hắn tuyên bố rằng
bản nhạc "Suy Tôn Ngô Tổng Thống" là sai trái, là không chính đáng vì
không có ai có thể làm tổng thống muôn năm được, do đó vào thời đó hắn không hề
chấp nhận hát bbaa3n nhạc "Suy Tồn Ngô Tổng thống."
Lời giải thích và lý luận của hắn chứa đưng một
sự khích bác, sỉ nhục đối với vị cố Tổng Thống Đệ Nhất Cộng Hòa của đất nước,
đọc qua lời sự phân tích của hắn cũng đủ thấy được cái dã tâm và thân cộng của
hắn. Cái chuyện không ai làm tổng thống muôn năm là điều dĩ nhiên vì đâu có ai
sống mãi mãi, đời đờ kiếp kiếp được, đó là chưa kể đến việc mọi người đều biết
cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm sống độc thân, không vợ không con thì làm gì có
chuyện "cha truyền con nối," thế thì cái lý do mà "Đại tá" Phạm Bá Hoa nêu ra chỉ là một cách lý
luận "cuồng" để chống đối và sỉ nhục cố Tổng thống Ngô Đình Diệm mà
thôi.
Cứ ỉa sử tin theo lời "thằng Đại tá"
Phạm Bá Hoa tuyên bố là trong quá khứ hắn chống lại bản nhạc "Suy Tôn Ngô
Tổng Thống" nên hắn không bao giờ hát bài đó cả trong mỗi úc chào Quốc Kỳ
và hát Quốc Ca, thế thì "thằng Đại tá" Phạm Bá Hoa có phải là một
thằng lính vô kỷ luật và vi phạm quân kỷ của quân đội hay không, trong khi lệnh
của một vị Tổng Tư Lệnh Quân Đội mà hắn lại làm trái lệnh hay sao? Từ đó tôi
cho rằng lời tuyên bố của "Đại tá" Phám Bá Hoa như trên
chỉ là một sự láo khoét và nổ sảng, bịa đặt màà thôi, vì trên trên thực tế ông
nội mấy đời của " Đại tá" Phạm Bá Hoa cũng không dám cưỡng
lại lệnh của Tổng Thống Ngô Đình Diệm và cũng là Tông Tư Lện Quân Đội Việt Nam
Cộng Hòa, mà lúc đó "thằng "Đại tá" Phạm Bá Hoa chỉ còn làm một người lính
nhỏ nhoi mà thôi. Tôi tin rằng sau khi đọc bài viết này, những người dân ái mộ
tinh thần chống cộng triệt để của cố Tổng thống Ngô Đình diệm sẽ có phản ứng và
trừng trị thích đáng về việc lộng ngôn và mất dạy của "thằng Đại tá"
Phạm Bá Hoa khi dám đi xúc phạm danh dự của cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm,
một vị Tổng thống anh minh và triệt để chống cộng của nền Đệ Nhất Cộng Hòa.
"Đại tá" Phạm Bá Hoa chỉ trích bản nhạc "Suy Tôn Ngô
Tổng Thống" và xúc phạm Tổng Thống Ngô Đình Diệm
http://chungtoilentieng.blogsp
ot.com/2012/02/nhung-van-e-cua -lich-su-can-uoc-sang-to.html
Kính thưa Quý Đồng
Hương,
Tôi xin chấm dứ bài viết tại đây.
Những gì tôi cần nói, cần trình bày thì cuu4ng khá đầy đủ rôi trong lúc này.
Dẫu biết rắng khi dính vào những vấn đề "nhạy cảm" như thế này thì
chỉ chuốc lấy những phiền toái, rắc rối cho cuộc sống thêm mà thôi, nhưng
đứng trước sự phi lý, bất công tôi không thể đóng vai làm làm người câm trong
khi tôi còn nói được. Tôi sẵn sàng đón nhận mọi phản biện, phản hồi hay tranh
luận về đề tài này, vì tôi nghĩ rằng nếu tôi không nói lên và đặt vấn đề này
ra thì chẳng có ai bỏ công "ngó ngàng" đến, và bởi sự tiêu cực và
hờ hửng, hời hợt đó của cộng đồng, khiến cho bọn Việt cộng, Việt gian và cái
đám "thổ tả" như "thằng Đại tá" Phạm Bá Hoa này "múa
gậy vườn hoang, khinh thường trình độ, sáng suốt và tinh thần đấu tranh
của cộng đồng. Chúc quý vị một ngày vui.
Trân trọng,
Ngô Kỷ
ngokycali@gmail.com
714-404-7022
|
No comments:
Post a Comment