xx

https://lh4.googleusercontent.com/jwHXKk9yK83mb2U0iyp-OSXs7OZgoEcJKB4V-xqOO7STOu0djuO_hHd_dM8GkXjIamwCDoDrZRAdRPT5gaYIUOXwHgEk7mRpK7R7aGCo-eeVOtK72Nk

Địa chủ ác ghê. Tranh Babui.
Địa chủ ác ghê. Tranh Babui.

Saturday, 31 October 2015

Công an và côn đồ lại nhân danh 'quần chúng' đánh blogger Gió Lang Thang


---------- Forwarded message ----------
From: amiee hoang <
Date: 2015-10-29 20:52 GMT-07:00
Subject: Phát Thanh Khối 8406 - 30/10/2015
To: 8406 California <


Khối 8406
Tuyên Ngôn Tự Do Dân Chủ Cho Việt Nam 2006

View Full Size Image

                             XIN CÁM ƠN




image





Preview by Yahoo



Công an và côn đồ lại nhân danh 'quần chúng' đánh blogger Gió Lang Thang

Đoan Trang - Gần chục thanh niên (có một người đàn ông trung niên) mặt mày hung ác đã đứng vây quanh cổng nhà blogger Gió Lang Thang (tên thật là Trịnh Anh Tuấn, 26 tuổi) vào chiều nay, 30/10/2015, để ngăn anh ra ngoài.

Vào khoảng 4h chiều, khi anh Tuấn cố gắng bước ra khỏi cổng, đám người này xô lại, đấm, tát, cào vào mặt anh. Gã đàn ông trung niên tên Mạc, có vẻ đang say xỉn, người đầy mùi rượu, vừa đánh anh Tuấn vừa luôn miệng chửi tục. Đáng chú ý là một viên an ninh thành phố, cùng công an phường tên Huy, cũng có mặt trong toán côn đồ và cũng tham gia vừa đánh vừa chửi. Anh Tuấn hỏi: “Các ông lấy quyền gì mà chặn tôi ra khỏi nhà tôi?”. Côn đồ đáp: “Đ.m., chúng tao thích chặn mày đấy!”.

Nhân vật Huy, công an phường Long Biên, còn nhiều lần hô hào, kêu người "đánh thằng Tuấn".

Anh Tuấn bị cào xước da, chảy máu ở cằm và cổ. Trước thái độ hung hãn của đám côn đồ và công an, anh buộc phải quay trở lại vào nhà.



Được biết, anh Tuấn đang có kế hoạch đi dự một hội thảo của Viện Nghiên cứu Xã hội, Kinh tế và Môi trường (iSEE) vào buổi chiều nay.

Cùng trong buổi chiều, chị Mai Thảo (Thao Teresa), một nhà hoạt động nhân quyền ở Hà Nội, cũng nhận được điện thoại từ công an quận Hoàng Mai đòi gặp chị để “phạt hành chính” vì đã tham gia giúp đỡ gia đình tử tù Lê Văn Mạnh đi đến Tòa án Tối cao kêu oan cho Mạnh - công an gọi đây là hành vi “gây rối trật tự công cộng”.

Vụ án Lê Văn Mạnh bị kết án tử hình sau một quá trình điều tra đầy rẫy sai phạm của công an, và đã phải sống chờ ngày thi hành án suốt 10 năm qua, gây xôn xao dư luận những ngày cuối tháng 10. Không ai hình dung nổi vì sao các điều tra viên của công an có thể kết luận một người phạm tội mà không dựa vào bất kỳ một bằng chứng nào ngoài lời khai có được do ép cung. Trong khi gia đình vật vã kêu oan, chính quyền cả trung ương và địa phương đều không một lời hồi đáp. Thậm chí khi mẹ và các em của Lê Văn Mạnh - trong thế cùng đường, tuyệt vọng - phải đi biểu tình đòi công lý cho con, công an và dân phòng còn phối hợp đánh đập và bắt nhốt họ.

Suốt những ngày qua, cả chị Thảo và anh Trịnh Anh Tuấn đều đã rất tích cực chăm sóc và bảo vệ những nạn nhân của bất công, sai trái này. Nhờ sự giúp sức của họ, hồ sơ về vụ án Lê Văn Mạnh đã được gửi đến Cao ủy Liên Hợp Quốc về Nhân quyền và tổ chức Ân xá Quốc tế. Có thể điều đó khiên công an Việt Nam lo ngại, và vì không dám làm gì cộng đồng quốc tế, công an quay sang trả thù các nhà hoạt động nhân quyền trong nước.



Sent from my iPhone

__._,_.___

Posted by: "8406news ." 

Nhà báo Bùi Tín và những lời trần tình cuối đời tố đảng CSVN mà ông là cựu đại tá bộ độ “Cụ hồ”(Thay một lời trăng trối gửi các đảng viên CS, các đồng chí cũ)



Nhà báo Bùi Tín và những lời trần tình cuối đời tố đảng CSVN mà ông là cựu đại tá bộ độ “Cụ hồ”(Thay một lời trăng trối gửi các đảng viên CS, các đồng chí cũ)

                                                        Tác giả: Bùi Tín

Tôi từng ở trong Đảng CS từ tuổi 20, ở trong Đảng 44 năm, 65 tuổi mới thoát Đảng, trở thành người tự do 25 năm nay. Có người bảo là quá chậm, còn chê vui là “sao mà ngu lâu thế!”, nhưng tôi chỉ mỉm cười, tự nhủ mình ngu lâu thật, nhưng vẫn còn sớm hơn hàng triệu đảng viên hiện còn mang thẻ đảng viên CS cuối mùa. Nghĩ mà tội nghiệp cho các đồng chí cũ của tôi quá, sao lại có thể ngu mê, ngủ mê lâu đến vậy.

Năm nay tôi tự làm “cuộc kỷ niệm” độc đáo, về thời điểm cuộc đời tôi, đến năm nay 2015, tính ra đã đạt một nửa đời (20 năm đầu đời cộng với 25 năm ở nước ngoài) là 45 năm không có dính dáng gì đến đảng CS. Tôi đã lãng phí gần nửa đời người –
gần 45 năm cho những hoạt động lầm lỡ, sai trái, tệ hại vì hoàn cảnh khắc nghiệt của lịch sử, cũng do sự u mê, ngu lâu của bản thân mình.

Nhân kỷ niệm riêng độc đáo này, tôi nghĩ đến vô vàn đồng chí CS cũ của tôi, và viết bài này gửi đến các bạn như một buổi nói chuyện cởi mở, tâm huyết, mong được trao đổi rộng rãi với các bạn cũng như với các bạn trẻ trong Đoàn Thanh niên CS mang tên ông Hồ Chí Minh.

Câu chuyện sẽ xoay quanh hai chữ: Giác ngộ.

Giác ngộ là hai chữ tôi nghe rất nhiều lần khi được tuyên truyền về Đảng CS, về chủ nghĩa CS. Các vị đàn anh giải thích con người tốt phải là con người giác ngộ. Giác ngộ có nghĩa là nhận ra lý tưởng cho cuộc đời minh. Tuổi trẻ cần có lý tưởng, hiểu rõ con đường cần chọn, hiểu rõ tổ chức cần tham gia, không bỏ phí cuộc đời minh. Đó là con đường Cộng Sản, dẫn đến độc lập cho đất nước, hạnh phúc cho toàn dân, họ rao giảng triền miên như thế, chúng tôi cũng cả tin là thế thật.

Theo học các chương trinh và lớp học cho đảng viên mới, cho cán bộ sơ cấp, trung cấp, cao cấp của đảng, bao giờ giảng viên cũng nhắc đến hai chữ giác ngộ. Học, học nữa, học mãi để nâng cao không ngừng trình độ giác ngộ của mỗi người. Đảng viên phải có trình độ giác ngộ cao hơn quần chúng ngoài đảng. Đảng viên mới luôn được học kỹ tấm gương của anh thanh niên Lý Tự Trọng, với nét nổi bật nhất là giác ngộ CS từ tuổi thiếu niên, rồi biết bao tấm gương của những chiến sỹ CS ưu tú, bất khuất trong các nhà tù thực dân ở Côn Đảo, Sơn La, Lao Bảo, Kon Tum…giác ngộ cách mang cao, nhà tù, máy chém không nao núng, biến nhà tù thành trường học nâng cao trình độ giác ngộ cách mạng, bất khuất, kiên cường.

Trong các bản khai lý lịch cá nhân, mỗi đảng viên thường kể lại bản thân mình được giác ngộ ra sao, được ai giác ngộ, giác ngộ đến mức nào, và luôn kết luận với lời hứa không ngừng học tập, tu luyện, tự phê bình và phê bình để không ngừng nâng cao trinh độ giác ngộ của bản thân.

Tôi kể ra như thế để thấy hai chữ giác ngộ có tác dụng sâu sắc ra sao đối với mỗi đảng viên CS. Hai mươi nhăm năm nay, tôi hồi tưởng lại quãng đời 44 năm là đảng viên CS, theo dõi chặt chẽ thời cuộc hằng ngày trong nước và thế giới, tôi không khỏi cảm thấy chua chát và cay đắng về hai chữ giác ngộ.

Giác ngộ hình như là một chữ Đảng CS mượn của Đạo Phật. “Giác” là nhận thấy, cảm nhận, thấy rõ, “ngộ” là tỉnh ra, nhận ra lẽ phải, chân lý để làm theo.

Sau khi là con người tự do, là nhà báo tự do, kết thân với nhiều nhà báo tự do của thế giới, các nhà báo tự do Pháp, Đức, Anh, Hoa Kỳ, Nhật Bản, Trung Hoa, Ba Lan, Tiệp…, tôi tìm đọc các kho tư liệu lưu trữ quý ở Paris, Moscow, London, Washington… rồi suy nghĩ bằng cái đầu tỉnh táo của mình, của riêng mình, không sùng bái bất cứ một người hay một học thuyết nào. Từ đó tôi giác ngộ không biết bao nhiêu điều mới mẻ, và lần này tôi thật sự có cảm giác sâu sắc về hạnh phúc tinh thần tiếp cận được ngày càng nhiều sự thật, lẽ phải, chân lý. Tôi đã tự giác ngộ mình.

Nhìn lại 44 năm quá khứ CS của mình, tôi nhận rõ có không ít điều tôi giác ngộ, cho là đúng, thì khốn thay, hầu hết đều là lầm lẫn, ngộ nhận, ảo tưởng, sai lầm và cả tội ác.

Như chủ nghĩa Mác, chủ nghĩa Lênin, chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản kiểu mác-xít đều là những học thuyết chủ quan, lầm lẫn, hoàn toàn nguy hại trong thực tế, cổ xuý đấu tranh giai cấp cực đoan và bạo lực, đi đến chiến tranh, khủng bố, đổ máu, hận thù. Giữa thủ đô Washington, tôi cùng anh Cù Huy Hà Vũ đã viếng Tượng đài Kỷ niệm hơn 100 triệu nạn nhân bi thảm của chủ nghĩa CS hiện thực, trong đó có hàng triệu nạn nhân đồng bào Việt ta. Tượng đài nhắn nhủ toàn nhân loại hay cảnh giác với chủ nghĩa CS, tai họa của toàn thế giới.

Tháng 5/2015, Tổng thống Ukraine, một nước cộng sản cũ, đã ký Luật cấm tuyên truyền về chủ nghĩa Mác Lênin, chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản như trong thời kỳ trong Liên bang Xô Viết từ 1917 đến 1991, coi đó là thời kỳ bi thảm, sai lầm và Tội Ác. Các tượng đài, di tích thời kỳ ấy đều bị phá bỏ. Các sự kiện ấy giúp tôi khẳng định việc thoát đảng CS của tôi là chuẩn xác và giúp tôi thấy Dự thảo văn kiện sẽ đưa ra Đại hội XII sắp đến là lạc hậu, lẩm cẩm và cực kỳ nguy hại cho đất nước, cho nhân dân, cho chính Đảng CS ra sao.

Tôi không thể hiểu vì sao, sau khi Giáo sư Trần Phương, từng là Phó Thủ tướng, là uỷ viên Trung ương Đảng, đã chứng minh rành mạch rằng chủ nghĩa Mác, Lênin, chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa CS đều là ảo tưởng sai lầm, nguy hại, hay vì sao sau khi đương kim Bộ trưởng Kế hoạch và Đầu tư Bùi Quang Vinh đã công khai cho rằng: “Cái chủ nghĩa Xã hội và cái định hướng Xã hội chủ nghĩa làm gì có trong thực tế mà đi tim cho mất công! “, vậy mà Bộ Chính trị vẫn cứ khẳng định trong văn kiện Đại hội XII rằng “kiên định chủ nghĩa Mác, Lênin, kiên định chủ nghĩa Xã hội và chủ nghĩa CS là lập trường không thể thay đổi “, một thái độ ngoan cố, cổ hủ, tối tăm, buộc toàn đảng phải đi theo sự lẩm cẩm dai đẳng nguy hại của minh.

Ngay đối với thần tượng Hồ Chí Minh, tuy tôi biết rằng đây là bình phong cố thủ lợi hại của thế lực bảo thủ trong đảng CS do tệ sùng bái cá nhân ăn quá sâu trong quần chúng, tôi vẫn thấy cần và có thể thuyết phục ngày càng đông đảo bà con ta nhận ra sự thật.
Sự thật là ông HCM không phải là thánh thần. Ông là con người với những tốt xấu, mạnh yếu, đúng sai của minh. Ông đã lầm lẫn khi chọn con đường CS, khi lao quá sâu rồi không dám quay lại nữa. Ông đã xa rời lập trường dân tộc, thực hiện lập trường giai cấp cực đoan, đặt ảo tưởng vào giai cấp vô sản quốc tế, và mù quáng đặt niềm tin ở 2 ông Anh lớn Stalin và Mao, 2 con Quỷ Đỏ mà ông cho là “không bao giờ có thể sai”.

Mới đây, có 2 sự kiện minh họa rõ thêm bản chất con người thật HCM. Nhà báo Trần Đĩnh từng gần gũi ông Hồ kể lại ông từng cho rằng không thể giết bà Năm – Cát Hanh Long để mở đầu cuộc Cải cách Ruộng đất, bà lại là ân nhân của đảng CS, – ông còn văn hoa nói: “Không nên đánh phụ nữ dù chỉ bằng một cành hoa”. Vậy mà theo Trần Đĩnh, chính ông Hồ đã viết bản Cáo trạng kết án Bà Năm: “Địa chủ ác ghê”, ký tên CB (của Bác- Bác Hồ) trên báo Nhân Dân của Đảng. Cũng theo Trần Đĩnh, ông Hồ đã cải trang, mang kính râm đích thân đến dự cuộc xử bắn bà Năm.
Vậy ông Hồ là con người thế nào? Nói một đằng làm một nẻo, lá mặt lá trái, tử tế hay không tử tế? đạo đức hay vô đạo đức?

Nhà triết học uyên bác bậc nhất nước ta Trần Đức Thảo trước khi từ giã cõi trần đã kể trong cuốn Những lời trăng trối (do nhà báo Tri Vũ Phan Ngọc Khuê ghi âm) rằng ông đã gặp ông Hồ, quan sát, nghiên cứu sâu về tư tưởng, hành vi, đạo đức của ông Hồ, và đi đến kết luận vững chắc rằng ông Hồ là “con Người muôn mặt, lắm mưu mô, nhiều tham vọng quyền lực, nhiều điều bí hiểm, lắm tên nhiều họ, ẩn hiện khôn lường, lắm vợ, nhiều con, rất phức tạp”, là một “Tào Tháo của muôn đời”.
Ông Trần Đức Thảo cho rằng đảng CS kêu gọi cả nước học tập đạo đức HCM, vậy là muốn biến cả nước thành Tào Tháo hết cả ư!
Thế thật thì nguy cho dân tộc ta quá ! Ý kiến của nhà triết học này thật thỏa đáng.

Tôi có nhiều lý do để quí trọng ông Hồ. Tôi từng gặp ông khá nhiều lần, khi là phóng viên thời sự quốc tế, vào Dinh Chủ tịch dự chiêu đãi ông Lưu Thiếu Kỳ, ông Alexei Kosigyn hay các nhà báo Pháp, Nga, Trung Quốc. Năm 1957 khi ông vào Vinh thăm bộ đội Quân khu IV tôi được giao chuẩn bị bài nói chuyện của ông trước cán bộ quân khu, khen ngợi thành tích giúp dân gặt lúa, chống bão, lụt và diễn tập ở giới tuyến, ông liếc qua bản viết, khen đãi bôi: “Chú văn hay chữ tốt nhỉ!” rồi đút vào túi. Hơn nữa, cha tôi có quan hệ mật thiết với ông Hồ. Ông từng ngỏ lời mời cha tôi ra tham chính từ những ngày đầu Cách mang tháng Tám. Cha tôi lưỡng lự, do quan niệm Nho giáo “Trung thần không theo hai Vua”, nhưng ông Hồ vẫn cử ông Bộ trưởng Tư pháp Vũ Trọng
Khánh, rồi ông Vũ Đình Huỳnh mang thư riêng đến. Chính ông Hồ đề cử cha tôi thay Cụ Nguyễn Văn Tố làm nhiệm vụ Chủ tịch Quốc hội sau khi Cụ Tố bị lính Pháp bắn chết. Nhưng tôi không thể vì những chuyện riêng tư ấy mà làm sai lạc sự đánh giá công bằng, khách quan, chuẩn xác của chính mình.

Không một học thuyết nào, không một cá nhân lãnh tụ nào có thể được đặt trên dân tộc và nhân dân. Do yêu nước thật lòng, thương đồng bào Việt mình thật lòng nên sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, tôi đi đến kết luận dứt khoát, sòng phẳng rằng ông HCM là một nhân vật tiêu cực trong lịch sử VN. Ông có phần trách nhiệm lớn làm cho đất nước lâm vào chiến tranh, do ông chọn con đường CS của Đệ Tam Quốc tế nên mới bị thế giới Dân chủ sớm đặt VN ta trong Chiến lược Be bờ ngăn chặn CNCS (Containment of Communism Strategy). Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà do ông dựng lên thật ra không phải là chế độ dân chủ, mà còn là chế độ độc đoán toàn trị do đảng CS độc quyền cai trị, đến nay vẫn chưa có tự do ngôn luận, tự do ứng cử và bầu cử, tự do
xuất nhập cảnh, tự do tôn giáo, không thực hiện chế độ pháp quyền nghiêm minh, đảng CS nắm trọn cả ba quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp, còn thêm quyền thứ tư là ngôn quyền.
Các tổ chức xã hội dân sự tự phát đang lớn mạnh cùng các nhà dân chủ từ lão thành đến trẻ tuổi đang cùng các cựu đảng viên CS đã thoát đảng tự đặt cho mình nghĩa vụ trước Dân tộc và Lịch Sử chung sức mở ra Kỷ Nguyên Dân chủ và Tự Do cho nước Việt Nam ta.

Tôi tha thiết kêu gọi tất cả các đảng viên CS nhân các cuộc họp Đại hội Đảng các cấp từ chi bộ, đảng bộ cơ sở đến Đại Hội toàn quốc hãy thắp sáng lên ngọn đèn Giác ngộ mới mẻ, manh dạn xoá bỏ những điều giác ngộ cũ kỹ, lạc hậu, giáo điều, lẩm cẩm, mê muội rất có hại, như kiên trì chủ nghĩa Mác Lênin, chủ nghĩa Xã hội và chủ nghĩa Cộng sản mác-xít, sùng bái nhân vật HCM, kiên trì chế độ toàn trị độc đảng lạc lõng, tệ hại.

Đó chính là sự giác ngộ cần thiết cấp bách hiện nay. Trong các cuộc họp bàn, góp ý vào các văn kiện dự thảo, chớ bị lừa dối khi nghe lãnh đạo tuyên truyền rằng các văn kiện đã tiếp thu hàng triệu ý kiến xây dựng, đã được nhất trí cao, không cần bổ sung, sửa chữa gì nhiêu, “do kẻ xấu và bọn phản động xúi giục”. Cần nhận rõ nội dung các văn kiện mới là điều kiện sinh tử của đảng, quan trọng hơn vấn đề nhân sự nhiều, vì vận mệnh đất nước, quyền lợi của toàn dân phụ thuộc vào học thuyết chính trị, vào đường lối đối nội, đối ngoại, vào các quốc sách chính trị, kinh tế tài chính, đối ngoại, xã hội và văn hoá đạo đức. Kiên quyết từ bỏ, gột rửa những điều giác ngộ cũ, nhận rõ đó chỉ là những học thuyết sai
lầm tệ hại trong thực tế cuộc sống, những tà thuyết đã bị thế giới nhận diện, lên án, loại bỏ, ta không có một lý do nào để gắn bó, quyến luyến, tiếc thương.

Xin các bạn chớ sợ mình đơn độc, thiểu số trong các cuộc họp. Chân lý ban đầu bao giờ cũng là thế. Các bạn chính là những hạt kim cương trong khối quặng đen. Hãy dũng cảm thắp lên ngọn đèn giác ngộ mới, tiên tiến. Các bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc sâu lắng khi dần dần chính kiến của bạn được lan tỏa trở thành chân lý, sự giác ngộ của số đông.

Buổi tâm sự về hai chữ giác ngộ xin tạm ngừng ở đây, mong có ích trong khêu gợi những ý kiến mới mẻ trong tư duy của các bạn về hiện tình đất nước, về con đường cần chọn cho dân tộc, cho Quê hương, để đất nước phát triển mạnh mẽ trong cuộc sống tự do, bình đẳng, hạnh phúc cho mỗi công dân, mỗi gia đình chung hưởng.

Bùi Tín, VOAs Blog

Tái bút
Xin đề nghị các mạng blog tự do, lề trái, và bạn đọc có điều kiện nhân bản bài viết này và gửi cho các đảng viên CS quen biết, nhân Đại hội Đảng các cấp thảo luận các văn kiện dự thảo cho Đại Hội Đảng Toàn quốc lần thứ XII đầu năm 2016. Xin đa tạ. B.T

(Hết bài của nhà báo Bùi Tín)


__._,_.___

Posted by: truc nguyen

Hãy nghe tên VC -Lê Việt Trường- zưới ni nói phét mà mặt trơ như cái mo cau !!

 

Hãy nghe tên VC -Lê Việt Trường- zưới ni nói fét mà mặt trơ như cái mo kau !!













Hãy nghe tên VC zưới nầy nói fét !!

















__._,_.___

Posted by: <vneagle_1


__._,_.___


Posted by: <vneagle_1

HÀNH TRÌNH CỦA LUẬT NHÂN QUẢ


Đây chĩ là một bọn VC lợi zụng áo kà sa cũa Fật záo đễ fá rối VNCH mà thôi.
MT
 

From: Hoaiviet Nguyen <
 
Sent: Thursday, October 29, 2015 6:18 PM
Subject: Fw: HÀNH TRÌNH CỦA LUẬT NHÂN QUẢ
 


image


ĐỘC GIẢ GÓP Ý,

 Thưa quý Diễn Đàn,
 Xuyên qua các bài viết rất có giá trị về nội dung được phổ biến trên Diễn Đàn từ trước tới nay, và mới đây nhất ,là bài viết “Hành Trình Của Luật Nhân Quả “ của tác giả Lữ Giang. Chúng tôi nhận thấy sử gia Lữ Giang luôn luôn “ nói có sách mách có chứng “. Phân  tích rất rõ ràng và chứng minh rất cụ thể về  một tổ chức   được  gọi là GHPGVNTN  không phải là một “ tôn gíao thuần túy “ , không tin có thần thánh .  Đa số tăng sư do nhà nước CS đào tạo nắm giữ các chùa chiền., dưới nhãn hiệu GHPGVNTN để hoạt động  như một tổ chức ngoại vi của Đảng Cọng Sản VN .  Hiện nay các vị sư sãi cao cấp trong nội bộ  đang đấu đá, cắn xé , lẫn nhau  vì quyền lợi và danh vọng đi  ngược  với giáo lý chính thống của Đức Thích Ca  truyền dạy.
       Kính mong các vị chân tu và phật tử chân chính hãy vì sự tồn vong của Phật giáo hãy sáng suốt  làm một cuộc cách mạng nội bộ là can đảm khai tử cái tên GHPGVNTN trá hình để trở về với chánh đạo  của Đưc Phật ngày xưa  khai sáng. Trái lại, nếu quý vị còn nặng lòng tham,  Sân, Si, thì quý vị khó thoát khỏi lưới Trời lồng lộng như  kinh Phật đã cảnh báo :
   Chẳng phải bay lên không trung, chẳng phải lặn xuống đáy biển, chẳng phải chui vào hang sâu núi thẳm, dù tìm khắp thế gian này, chẳng có nơi nào trốn khỏi ác nghiệp đã gây.”
                 NGUYỄN ĐÌNH HOÀI VIỆT.              




Hành trình của Luật Nhân Quả
Lữ Giang
Trong năm vừa qua, bão táp lại nổi lên trong Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất thường được gọi là Giáo Hội Ấn Quang. Trận bão này tuy không đẫm máu, ác liệt và bi thảm như cuộc chiến cướp chính quyền năm 1966, nhưng nó lan rộng khắp bốn phương và ai cũng có thể “tham chiến” được nhờ hệ thống Internet tân kỳ của thế giới ngày nay. Trong khi phe Võ Văn Ái xử dụng hai website queme.net ở Paris vàtiengnoiluongtri.com ở Provo, Utah 84606 để oanh tạc, phe Thích Chánh Lạc dùng website ghpgvntn.net và chương trình IBC 57.8 của Chùa Điều Ngự ở Little Saigon để phản pháo. Những người khác xử dụng các diễn đàn google hay yahoo để tham chiến. Mở những “cơ quan truyền thông” này ra, đọc giả có thể thấy được cuộc chiến đang diễn biến như thế nào.
Chùa Điều Ngự và trụ sở đài TV IBC nằm ngay trong chùa trên đường Chestnut, Westminster, Nam Cali. - Ảnh chụp tháng 12/2013.

ĐẠI CƯƠNG VỀ DIỄN BIẾN CUỘC CHIẾN
Như chúng tôi đã nói trong bài “Kịch bản viết và diễn khá hay” phổ biến ngày 5.9.2013, ngày 30.8.2013 Hòa Thượng Quảng Độ đã ra Cáo Bạch số 6/VTT/TT tuyên bố từ chức để phản đối việc Hòa Thượng Thích Chánh Lạc “vi phạm trọng giới Dâm và Vọng với những bằng chứng cụ thể, minh bạch không thể chối cãi!” Cáo bạch cho biết cho Hòa Thượng Thích Như Đạt, Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Tăng Sự đã ba lần dâng thỉnh nguyện thư yêu cầu cho Hòa thượng Chánh Lạc nghỉ việc. Tuy nhiên, Viện Trưởng Viện Hóa Đạo là Hòa Thượng Viên Định và Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống là Hòa Thượng Thiện Hạnh lại quyết lưu giữ Hòa thượng Chánh Lạc và còn muốn ông ta sẽ là cố vấn Văn Phòng II Viện Hóa Đạo ở Hoa Kỳ. Ngoài ra, Hòa Thượng Thích Viên Lý, Tổng Thư Ký VPII Viện Hóa Đạo đồng thời là Chủ Tịch Hội Đồng Điều Hành GHPGVNTNHN/Hoa Kỳ đã báo cáo với ông rằng Hòa Thượng đã thỉnh ý Chư Tăng cả năm Châu Lục và tất cả đã đồng tình lưu giữ Hòa Thượng Thích Chánh Lạc và cung thỉnh Hòa Thượng Chánh Lạc lên ngôi vị Cố Vấn VPII Viện Hóa Đạo.
Ngay lập tức, hai Hòa Thượng lãnh đạo GHPGVNTNHN tại Úc Châu và Tân Tây Lan là Hòa Thượng Huyền Tôn và Hòa Thượng Như Huệ đã lên tiếng thỉnh cầu Hòa Thượng Quảng Độ cấp tốc bãi bỏ cáo bạch từ chức vì “tiền đồ của GHPGVNTN” và “Tẫn xuất ác đồ đồng lõa với tội phạm, che chở bưng bợ tội phạm phạm đại trọng giới, đó là ba vị  Tỳ khưu: Thích Thiện Hạnh, Thích Viên Định, Thích Viên Lý. Và Ba-la-di phạm Thích Chánh-Lạc.” Ngày 3.9.2013 Hòa Thượng Quảng Độ đã chấp thuận trở lại đảm nhận trách nhiệm và ra quyết định số 15A/VTT/GC/TT ngày 4.9.2013 ấn định lại thành phần của Văn Phòng II Viện Hóa Đạo. Hòa Thượng Thích Chánh Lạc không còn giữ chức vụ gì trong Giáo Hội. Ngày 13.9.2013 bà Tuệ Kiếm thuộc Lực Lượng Cư Sĩ Chấn Hưng Phật Giáo đưa ra tài liệu cho biết Hòa Thượng Chánh Lạc đã cùng với Phạm Hoàng Vương và Bảo Quốc Kiếm âm mưu làm đảo chánh lật đổ Hòa Thượng Quảng Độ và đưa Hòa Thượng Chánh Lạc lên làm Tăng Thống. Phía Hòa Thượng Chánh Lạc không hề cải chính tin này.
Ngày 20.11.2012, Hòa Thượng Viên Lý, Phó Viện Trưởng VHĐ trong nước kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ/GHPGVNTNHN-HK ra cáo bạch cho biết thành lập trang nhà mới của Giáo Hội tại chùa Điều Ngự lấy tên là ghpgvnth.net. Phe Võ Văn Ái cho rằng việc lập website mới để phổ biến thông tin là một điều nên làm, nhưng ý đồ của quý Thầy Viên Định, Thiện Hạnh, Viên Lý, ngoài mục đích thông tin, còn có chủ  tâm dùng website ghpgvntn.net để vô hiệu hóa chức năng của Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế, do đó phe này đã chống đối rất quyết liệt.
Ngày 9.12.2013, Hòa Thượng Quảng Độ, ban hành Giáo Chỉ số 10 chấm dứt chức vụ:
-. Viện trưởng VHĐ/GHPGVNTN của Hòa thượng Viên Định vì lý do “đã tự ý cùng vài người thân tín quyết định những vấn đề quan trọng của Giáo Hội mà không thông qua Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo cũng như không thỉnh thị ý kiến của Tăng Thống.
-. Phó Viện trưởng VHĐ và Chủ tịch VPII VHĐ/GHPGVNTN của Hòa thượng Viên Lý vì lý do đi ngược lại đường Hướng của GHPGVNTN bằng cách đưa một sư quốc doanh (là Thích Thiện Tài) lên thuyết giảng trên đài IBC và tham dự vào tổ chức của GHPGVNTN, biểu hiện “chiều hướng hòa hợp, hòa giải với chế độ Cộng Sản hiện nay”.
Sau quyết định này, ngày 8.12.2012, Hòa Thượng Viên Lý từ nhiệm tất cả mọi chức vụ liên quan đến GHPGVNTN. Ngày 9.12.2013 toàn thể VPII/VHĐ xin từ nhiệm tập thể. Ngày 12.12.2013 Hòa Thượng Thiện Hạnh, Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống và toàn thể VHĐ cũng từ nhiệm và ngày 19.12.2013 Ban Đại Diện GHPGVNTN Thừa Thiên Huế tuyên bố giải thể.
Ngày 16.12.2013, Hòa Thượng Tâm Châu phổ biến “Đôi Lời Tâm Huyết” đề nghị: (1) Hòa Thượng Quảng Độ hưu trí, giao quyền xử lý Viện Tăng Thống cho Hòa Thượng Thiện Hạnh; (2) Võ Văn Ái nên từ nhiệm mọi chức vụ trong Giáo Hội và chỉ giúp Giáo Hội trong việc thông tin; (3) yêu cầu các chức vị VPII/VHĐ trở lại nhiệm vụ và (4) cải tổ cơ cấu và liên hiệp lại với Giáo Hội tại các châu lục ngoài nước.
Hiện nay, cuộc chiến giũa phe Võ Văn Ái và phe Hòa Thượng Chánh Lạc đang càng ngày càng trở nên gay cấn. Đức Phật dạy rằng tất cả mọi việc xảy ra trên cuộc đời này đều tùy thuộc ở nhân duyên. Kinh Pháp Cú đã mở đầu bằng câu: Trong các pháp, tâm dẫn đầu, tâm làm chủ, tâm tạo tác. Nếu nói hoặc làm với tâm ô nhiễm, sự khổ sẽ theo nghiệp kéo đến như bánh xe lăn theo chân con vật kéo”.
BÁNH XE LĂN THEO CON VẬT KÉO
Như chúng tôi đã nói nhiều lần, kể từ ngày Đức Phật Thích Ca thành đạo đến nay, trên thế giới không nơi nào có Giáo Hội Phật Giáo, nhất là Giáo Hội Phật Giáo Thống Nhất. Kinh Tâm Địa Quán nói Phật Giáo có 84.000 Pháp môn (Dharmaparyaya), tức vô số con đường giải thoát. Những người cùng tu tập theo một Pháp môn họp lại với nhau thành một Tông phái để hướng dẫn nhau tu tập cho có hiệu quả. Đức Phật không hề thành lập giáo hội để thống nhất tất cả các tông phái Phật Giáo.
Trái lại, trong Kitô giáo, chính Chúa Jesus Christ đã thành lập giáo hội khi ngài nói với thánh Peter: “Con là Peter, nghĩa là tảng đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Giáo Hội của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi.” (Tu es Petrus et super hanc petram aedificabo Ecclesiam meam, et portae inferi non praevalebunt adversus eam.) (Mát (16,18).
Thế nhưng năm 1964, một số tông phái và đoàn thể Phật Giáo Việt Nam đã họp nhau lại và thành lập một tổ chức gọi là “Giáo Hội Phật Giáo Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất”. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử nhân loại Phật Giáo có Giáo Hội như vậy. Trong các Kinh Phật không hề có chữ “Giáo Hội”, nên Phật Giáo Việt Nam phải mượn chữ “Giáo Hội” trong Kinh Thánh của Kitô giáo, tiếng Latin là Ecclesia, tiếng Pháp là Église, tiếng Anh là Church và tiếng Tây Ban Nha là Igreja (tất cả viết hoa).
Tuy điều 4 của Hiến Chương GHPGVNTN 1964 nói rằng mục tiêu của Giáo Hội là “Điều hợp hai tông phái Phật Giáo tại Việt Nam để phục vụ nhân loại và dân tộc bằng cách hoằng dương Chánh pháp”, nhưng trong thực tế GHPGVNTN chỉ là một tổ chức chính trị trá hình tôn giáo. Mục đích thật sự là cướp chính quyền để thành lập một chính phủ Phật Giáo do các tăng sĩ lãnh đạo (a theocracy) đúng như báo cáo của CIA ngày 28.8.1964. Bằng chứng cụ thể là năm 1966 Giáo Hội Ấn Quang đã tạo bạo loạn để cướp chính quyền nhưng thất bại.
Vì là một tổ chức chính trị trá hình tôn giáo, nên Giáo Hội đã áp dụng phương châm của Karl Marx là “Cứu cánh biện minh cho phương tiện”, có nghĩ là có thể xử dụng bất cứ thủ đoạn nào miễn là đạt được mục tiêu. Hai thủ đoạn chính thường được xử dụng là (1) kích động lòng hận thù Thiên Chúa Giáo để làm động lực đấu tranh và (2) xử dụng vọng ngữ để che đậy cho những mục tiêu đàng sau và biện minh cho những sai lầm. Kinh Pháp Cú, ở Phẩm Thế Gian, câu 176, có nói: “Những ai vi phạm đạo Nhất thừa, những ai ưa nói lời vọng ngữ, những ai không tin tưởng đời sau, thì chẳng có điều ác nào họ không làm được.”
Tuy nhiên vì Giáo Hội Ấn Quang không có những thành phần lãnh đạo đấu tranh chính trị chuyên nghiệp nên đã bị cả Mỹ lẫn Cộng Sản biến thành công cụ, xài xong rồi bỏ. Chúng tôi đã tóm lược những hệ lụy mà Giáo Hội Ấn Quang đã phải gánh chịu từ năm 1963 đến nay như sau:
(1) Làm công cụ cho Mỹ để lật đổ chế độ Ngô Đình Diệm, thành công rồi bị Mỹ loại. Nổi lên chống Mỹ và cướp chính quyền bị Mỹ bật đèn xanh cho Quân Lực VNCH dẹp tan.
(2) Bỏ Mỹ đi theo làm công cụ cho Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, sau khi chiến thắng, đi đón “Quân Giải Phòng” về, tổ chức “Mừng Giải Phóng” và “Sinh Nhật Bác Hồ”, nhưng sau đó bị CSVN gọi là “Phật Giáo phản động”, 90% tiếp tục đi theo làm công cụ cho Cộng Sản, một phần nhỏ chống lại và trở về với Mỹ.
(3) Trở về với Mỹ và bị Mỹ dùng làm con bài thí, Giáo Hội Ấn Quang vỡ tan thành nhiều mảnh, nội bộ chia rẽ nghiêm trọng, một nhóm lại quay về với CSVN dưới danh nghĩa “Về Nguồn”!
RỒI SẼ ĐI VỀ ĐÂU?
Như chúng tôi đã nói, với một tổ chức có chủ trương như Giáo Hội Ấn Quang thì dù chính phủ nào, Hoa Kỳ, VNCH, CSVN hay hậu Cộng Sản cũng không bao giờ để cho tồn tại. “Hành trình của Luật Nhân Quả” hiện nay cũng đang đi trong tiến trình đó.
Với những thất bại thê thảm như vậy, thay vì Giác Ngộ và trở về với Con Đường Giải Thoát của Đức Phật, một số lại đánh phá chế độ Ngô Đình Diệm và Công Giáo một cách ác liệt hơn để che đậy mặc cảm tội lỗi, coi Vọng Ngữ như Con Đường Giải Thoát. Nhưng Kinh Pháp Cú, ở PHẨM ÁC có dạy:
“Khi nghiệp ác chưa thành thục, kẻ ác cho là vui, đến khi nghiệp ác thành thục, kẻ ác mới hay là ác.”
Chẳng phải bay lên không trung, chẳng phải lặn xuống đáy biển, chẳng phải chui vào hang sâu núi thẳm, dù tìm khắp thế gian này, chẳng có nơi nào trốn khỏi ác nghiệp đã gây.”
Võ Văn Ái chỉ là “người trợ lý” chuyển nghiệp mà thôi.
Ngày 2.1.2014
Lữ Giang
(E.M.) 





__._,_.___


Posted by: <vneagle_1

Thursday, 29 October 2015

Khi Tuyên giáo TW dự báo thời tiết

Khi Tuyên giáo TW dự báo thời tiết
Đinh Tấn Lực

        Cùng tác giả:
Hỏi Trư 
Dân biết, Dân làm, Dân bàn, Dân kiểm tra, Dân thụ hưởng 
Đấu đá vs. Đối Lập
         xem tiếp
“Dùng lòng bàn tay hắt từng bụm nước vào chỗ nào đó cho nó ướt thì gọi là té nước. Nếu chỗ đó đang mưa thì động thái ‘té nước theo mư’a trở thành một việc làm mang tính vô ích, và có khi là lưu manh vô lại, mà tưởng là nắm bắt hay khai thác thời cơ” (thành ngữ tự điển ĐTL)

Hàng trăm tờ trong dàn báo mậu dịch đồng loạt loan tin USS Lassen tuần tra Biển Đông, dồn sức nhấn mạnh yếu tố “Không Trở Ngại!”. Như thử VN đang thuê bao thành công USS Lassen làm nhiệt kế đo độ nóng Biển Đông.

Khu trục tiêu diệt hạm Lassen của hải quân Mỹ, thuộc lớp trang bị tên lửa Arleigh Burke, được đánh số DDG-82, mang tên của vị Trung tá Phi công Hải quân Mỹ Clyde Everett Lassen.

Theo quân sử của Mỹ, vào ngày 19 tháng 6 năm 1968, ông Clyde Everett Lassen, bấy giờ là một phi công 27 tuổi, lái chiếc trực thăng UH2 Sea Spirit trong phi vụ cứu nạn 2 phi công khác bị bắn rơi trên không phận Bắc Việt. Ông phải đảo nhiều lần quanh quả đồi rừng già, nơi 2 phi công lâm nạn đang ẩn núp, để tránh đạn phòng không dày đặc tưởng chừng như phải báo cáo xin huỷ phi vụ.

Quyết định chớp nhoáng “không bỏ chiến hữu, không bỏ bạn bè” lúc đó là ông bật đèn báo rồi lao xuống đất địch. Máy bay của ông trúng đạn. Nhưng ông đón được 2 chiến hữu an toàn, trước khi tận dụng khả năng cất cánh trong lưới đạn, để rời quả đồi tử thần. Lúc đáp xuống khu trục tiêu diệt hạm USS Jouett (DLG-29) đón đợi ngoài khơi Biển Đông, máy bay của ông chỉ còn lượng xăng đủ để bay thêm 5 phút nữa.

Phi vụ này được Phi đoàn 7 Trực thăng của Mỹ ghi nhận là 1 trong những chuyến cứu nạn hiểm nghèo nhất của đơn vị trong cuộc chiến VN. Ông là phi công đầu tiên, và là quân nhân thứ năm của Hải quân Hoa Kỳ, được tưởng thưởng Huy Chương Danh Dự cao quý nhất của quân đội Mỹ, tính từ khi Hoa Kỳ quyết định trợ giúp miền Nam VN ngăn làn sóng đỏ.

Không ai rõ có sự trùng hợp ngẫu nhiên nào khi Đệ Thất Hạm Đội điều động chuyến tuần tra quanh Trường Sa, cũng trong tinh thần ngăn làn sóng đỏ bành trướng thời nay, bằng chiếc khu trục tiêu diệt hạm mang tên của một người hùng từng cứu bạn từ Đất Bắc ra Biển Đông.

Giới tổng biên tập báo đài trong luồng chỉ được nhận chỉ thị của Tuyên Giáo TW, như một loại đèn xanh té nước theo mưa, rằng… Đây là hoạt động bình thường. TGTW còn giải thích cặn kẽ bằng mô tả chi tiết nơi tuần tra là 2 bãi cạn bị TQ xây tôn thành đảo nhân tạo rộng đến hàng trăm mẫu tây.

Từ khóa của đoạn văn chỉ đạo cần phải quán triệt rốt ráo này là từ “BỊ”. Điều đó khiến nhiều người không khỏi chau mày. Có lẽ nào các ủy viên BCT đều …uống thuốc lắc? 

Hay đang nâng cốc trong bàn nhậu? Hoặc giả, đang trong quy trình …nối vòng tay lớn? Chứ không thì sao lại gan trời mà vượt qua cái ngưỡng hèn muôn thuở, đến thường xuyên ướt quần kia, rồi cho phép báo đài lên gân?

Không trả lời được điều đó thì có khác nào xếp hạng cái “đèn xanh” này là một thứ “rụt rè mạnh miệng”?

Thì đây, chỉ đạo kế tiếp để giải thích “cơn run còn đó” là như này: Báo đài cần chú ý rằng có khả năng cao là TQ sẽ lớn tiếng về chủ quyền biển đảo.
Rồi nhấn mạnh cho báo đài phải tập trung giải thích điểm cốt lõi (để tránh mích lòng hàng xóm) rằng: Mỹ vào cuộc là vì quyền tự do hàng hải chứ không phải vì ta! Càng không phải vì ta mời mọc hay cậy nhờ gì cả!

Còn chủ trương của ta (ít ra là im lặng gồng mình để Mỹ vào cuộc, chỉ đơn giản là bởi Ta (góp phần) bảo vệ tự do hàng hải! Thế thôi! Đây chính là đoạn chỉ đạo sinh tử! Nhớ đấy!

Làm gì mà phải lập cập một loạt một lô chấm than như thế?
Vâng, Bão Tới! TGTW dự báo thời tiết rằng: Biển Đông sẽ nổi sóng mạnh, nhiều phần là từ mạnh đến rất mạnh! Cái khó là không thể định cấp. Cho nên, không thể coi thường được! Cũng không thể lơ là mất cảnh giác!

Tại sao? Để có bão thì phải có gió. Gió đâu? Ai góp?
Đây: Thượng nghị sĩ Mỹ, kiêm cựu tù nhân Hỏa Lò John McCain tuyên bố rằng việc tuần tra này lẽ ra đã phải thực hiện từ lâu. Nói nhỏ nhé: Và cái này thì khai thác được, bởi ông ấy có kêu gọi thêm là Mỹ cần tếp tục thực những cuộc tuần tra tương tự trong thời gian tới. Đó chẳng phải một tay góp gió là gì?

Đây nữa: Thủ tướng Nhật Shinzo Abe khẳng định rằng “Sẽ hợp tác với cộng đồng quốc tế, kể cả đồng minh Hoa Kỳ để bảo vệ các đại dương mở ngõ, tự do và hòa bình”. Từ khóa của đoạn này là “đồng minh Hoa Kỳ” đấy! Cũng chẳng phải một tay góp gió là gì?

Còn nữa: Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ Ashton Carter tuyên bố trước Ủy ban Quân lực Thượng viện Mỹ: “Hoa Kỳ sẽ còn tiếp tục các hoạt động tuần tra như vậy tại bất cứ nơi nào theo luật pháp quốc tế”. Há chẳng phải là thêm một tay góp gió đấy sao?
Thế, “ta” phải làm gì?

À há! Đây rồi. TGTW cho ngay chỉ thị: Các báo đài phải có kế hoạch tuyên truyền làm rõ chính nghĩa của ta.

Lại hao nước bọt nữa đây…
Sau một ngày im ắng đến thắt tim, BCT thở phào, và Người phát ngôn bộ Ngoại giao VN đã mạnh dạn khởi động chiến dịch nêu cao chính nghĩa đó như này: “Chúng tôi đã nhiều lần bác bỏ cái gọi là ‘thành phố Tam Sa’. Việc cái gọi là ‘chính quyền thành phố Tam Sa’ tuyên bố đã hoàn thành việc xây dựng hai ngọn hải đăng ở các đảo, đá thuộc quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam tiếp tục là hành động xâm phạm nghiêm trọng chủ quyền của Việt Nam đối với quần đảo Hoàng Sa”.

Té nước theo mưa là chỗ đó.
Còn lưu manh vô lại là ở chỗ cả bọn đang lên giọng “nêu cao chính nghĩa” đó quên mất những trận đàn áp bắt bớ đoàn người biểu tình chống Tam Sa từ đận 2007.

Lưu manh vô lại cấp hai là nhà nước chính thức tuyên bố (cho Tàu nghe) rằng đó là những cuộc biểu tình tự phát, chưa được phép, “Và khi các vụ việc trên xảy ra, các lực lượng bảo vệ (công an) của Việt Nam đã kịp thời có mặt, giải thích và yêu cầu bà con chấm dứt việc làm này”.

Lưu manh vô lại cấp ba là nhà nước không kịp xóa cái thông báo yêu cầu sinh viên, giáo viên, nhân viên không tham gia biểu tình, “tránh bị kích động, lôi kéo“.

Đề nghị TGTW nên họp lại và chấm dứt tình trạng hướng dẫn chỉ đạo cho báo đài khơi gợi và vạch rõ tính lưu manh vô lại của dàn lãnh đạo Ba Đình.

28/10/2015 – Tròn 129 năm Lễ khánh thành Tượng Nữ Thần Tụ Do tại New York.

Blogger Đinh Tấn Lực
Nguồn: Blog Đinh Tấn Lực


Featured post

Lisa Pham Vlog -21/12/2024

Popular Posts

xx

xx

My Blog List