Kính
thưa
Qúy Vị và anh Thoại Liên,
Cảm ơn
anh Thoại Liên đã đọc
kỹ
bài viết giá trị của Cựu Sĩ Quan cao cấp ngành Cảnh Sát Quốc Gia VNCH Lê Xuân Nhuận viết để dạy
dỗ
Nhà Thổ NGÔ MINH HẰNG, con đàn bà ngu si, hư thân
mất
nết
và hoang dâm vô
độ…
vừa
Hoài HồCM vừa Hoài NgôĐD!
Nhờ sống
ở
các tỉnh miền Trung, nên tôi
quá thấu hiểu vì sao Phật Giáo
chúng ta có Pháp Nạn, các Tăng Sư của chúng ta bị Thục & Cẩn
hãm hại ra sao? Diệm & Nhu ở
Saigon nên không biết chuyện chính giòng họ gia đình anh em của ông
ta đã giật sập chế độ
của
ông ta chứ không
PG hoặc Sư Tăng nào cả. Việc Tự Thiêu của Thượng Toạ Thích Quảng Đức và 8 vị khác chỉ là phản ứng tất nhiên của sự đàn áp PG, của giọt nước tràn ly!
Năm đang
học
Trung học ở Hội An (tỉnh Quảng Nam, miền
Trung), chính tôi đã từng theo đám bạn học
đi xem người dân
khai quật 1 xác chết bị chôn ngoài ruộng, với chiếc áo cà sa mầu nâu đã bị mục rã ra từng mảnh không ôm kín thân thể nhỏ bé của một thầy tu với 2 tay bị trói
giật
ra đằng
sau bằng dây kẽm gai và đặc biệt
là trên đầu
không tóc, người ta dùng kềm rút ra một chiếc đinh sắt dài 10 cm đã rỉ sét, bị đóng ngập bên thái dương!
Ngoài ra, cũng năm học
đó, tôi chứng kiến người dân và học sinh đã phẫn nộ
lật
ngược và đốt
chiếc
xe Jeep (xe dân sự) của tên Giám Học Tạ Văn Phúc (Giám Học có quyền lực hơn cả Hiệu Trưởng, chứ không phải Giám Thị) vì biết ông ta là tay chân con nuôi của
Ngô Đình Cẩn mà mọi người gọi là “cậu Cẩn”. Ông ta cũng là
tay Mật Vụ Cần Lao ác ôn theo dõi các
Thầy/Cô trong trường học. Hắn
dựa
thế
“con nuôi cậu Cẩn” nên hách dịch và độc
ác lắm. Đốt
xe xong, học sinh đến nhà trọ tìm hắn, nhưng hắn đã trốn biệt rồi.
Lần khác, một
giáo sư điều khiển chào cờ ở trường sáng thứ Hai, đã không cho học sinh hát bài Suy Tôn Ngô
Tổng
Thống
vì nghe Saigon có
đảo
chánh, tưởng Ngô Đình Diệm đã bị mất chức. Nào ngờ đảo
chánh... hụt, sau đó, vị giáo sư bị Bộ Giáo Dục Saigon đổi đi miền núi trên cao nguyên!!!
Trời ơi!
Chế
độ
Diệm
ác và đày doạ những người theo đạo Phật và nâng đỡ
& mời chào & khuyến dụ những
người theo đạo Thiên Chúa lắm. Chính cái đám “đạo
theo” này mới có tội kỳ thị và kích động
đạo
này đạo
nọ,
chứ
gia đình Bố Mẹ tôi có rất nhiều bạn hữu công chức & giáo chức & quân
nhân là những người theo đạo Thiên Chúa lâu đời,
họ
sống
rất
tốt,
rất
thân thiện, tự nhiên và hoà đồng
thân ái với chúng tôi trong các sinh hoạt
lễ
giỗ
của
gia đình.
Tóm lại, chính cái đám “tân tòng” này mới đáng lên án và phỉ nhổ như con mụ Nhà Thổ Ngô Minh Hằng và
mấy
đứa
“theo đạo
lấy
gạo
mà ăn”, chứ không vì Đức
Tin hay Tín Ngưỡng gì cả! Chỉ vì những lợi lộc vật chất, tiền bạc, thuốc men, công việc làm ăn, nên họ đến
với
đạo!
Chính những người theo đạo Thiên
Chúa gốc mộc mạc luôn miệng "Jesus Ma! Lạy
Chúa tôi!" mới là những giáo dân Thiên Chúa thuần
thành và lương hảo. Còn kẻ viết "Chúa
là Trời" chỉ là kẻ lếu
láo, cuồng ngông, xảo ngôn, lộng
ngữ!
Trời là của Muôn Loài, Chúa là của đạo Thiên Chúa và Thệ Phản Tin Lành!
Chúng ta nên ngừng ở
đây vì đề tài này anh Thoại Liên ơi,
nói mấy cũng không... xong, viết mấy
cũng không... dứt, đánh mấy
cũng không... thắng!
Sent from my iPhone
On Mar 21, 2019, at 10:33 PM, Thoai Lien thlien2001@yahoo.com [PhoNang] <PhoNang@yahoogroups.com> wrote:
Cảm ơn Chị HHL chuyển cho TL bài
viết của ông Lê Xuân Nhuận bên dưới. Đọc qua bài này, biết được
con dân đi biểu tình ngoài bị bắn, bị ăn lựu đạn, bị xe tăng cán,
còn bị tạt acid.... Thoại Liên mới hiểu tại sao phải có hằng loạt
nhà Sư tự thiêu để đánh động lòng các tướng tá dưới trào Ngô Đình
Diệm.
Cá nhân tôi, tôi chỉ nghe những
tiếng thống thiết từ một Bà Cụ tuổi gần 100, từng đi làm "công
đức" ở Chùa Từ Đàm khi thầy Thích Trí Quang chỉ là một cậu bé
trong gia đình Phật Tử ở Chùa TĐ. Bà là Sui gia của Ông Ngoại TL
tôi, sống ở Thụy Sĩ. Bà mất hai người thân trong ngày Thảm Sát
ở Đài Phát Thanh...
Nhân đó, TL đã hỏi bà về cuộc
đảo chánh, để được nghe bà kể lại bằng một giọng khá bi ai, từ
chuyện ông Thục ông Cẩn mượn oai anh em, cấm treo cờ Phật Giáo trong
ngày lễ Phật Đản năm đó, 1963, vì có Phái Đoàn Vatican sang VN để xem
hư thực lời ông Thục báo cáo là trong địa phận của ông, đã có trên
80% người Việt cải đạo... mà theo những gì tôi tìm hiểu sau này
thì... chuyện "báo cáo gian" này là nhằm "mua" chức
Hồng Y gì đó cho gã Thục. Và chính vì có phái đoàn Vatican
"sắp sang để quan sát" từ trên không, nhà những ai có nóc tôl,
nóc bằng, đều được tới gõ cửa, xin được vẽ thánh giá trên đó.
Những ai cho phép vẽ thì tay bắt mặt mừng, những ai vì khác đạo, từ
chối, thì nếu là buôn bán sẽ được ty thuế vụ hỏi thăm, nếu có con
trai ở tuổi lính tráng thì được đưa vào khu "bất an ninh"
nếu không gọi là sào huyệt của bọn Nằm Vùng, ngoài vòng Ấp Chiến
Lược, để sớm hy sinh.... Chuyện "sào huyệt" hang hùm này....
ai muốn biết thêm, xin đọc Biến Động Miền Trung, và để ý xem tác giả
Nguyễn Phúc Bùn Thành, làm cách nào lùng bắt bạn học của ông ta sẽ
rõ hơn....
Tóm lại, xin cám ơn Chị HHL
chuyển bài và Cám ơn tác giả Nguyễn Xuân Nhuận đã giúp viết lời
công đạo với văn phong một Nhà Văn. Thoại tôi thì không dằn lòng
được khi thấy những con Chó sủa trăng, sủa càn, để bênh vực ông Diệm,
mà không hề tự hỏi "có phải chỉ một mình Thầy Thích Quảng Đức
tự thiêu hay vì có thêm 7, 8 mạng nữa đã theo chân Ngài làm đuốc cảnh
tỉnh họ Ngô, mới đánh động được lương tâm các tướng tá dưới trướng
Diệm, để họ cùng đứng lên giựt sập chế độ Gia Đình trị Diệm
Nhu?"
Thoại Liên
On Friday, March 8, 2019, 2:39:17 AM
EST, Hoa Hoang Lan hoahoanglan011@yahoo.com [PhoNang] <>
wrote:
From:<
>
Date:
2011/10/12
Subject:
[VNTD] TT ND DIỆM CÓ TIỀN RIÊNG HAY KHÔNG? - GỞI ANH LÊ XUÂN NHUẬN
Anh Lê Xuân Nhuận ơi,
Chúng ta còn bao nhiêu năm nữa đâu trên cõi đời này mà anh giữ
mãi lòng oán hận? Mà sự oán hận đó có chính đáng không? Có công bình không?
Tổng Thống Ngô Đình Diệm đã bị bọn phản tặc giết chết 48 năm rồi
mà sao cứ sắp đến ngày giỗ Tổng Thống, Nmh vẫn thấy có nhiều loại kên kên tìm rỉa
xác !!!
Anh cũng muốn thành một trong những con kên kên ấy nữa à ?
Mong anh hãy để Nmh còn giữ được chút lòng quí mến về anh.
Lời thật, mong không mất lòng .
Chân thành
Ngô Minh Hằng------
Sent:
Friday, August 09, 2013 12:58 PM
Thư gởi: Nhà thơ kiêm nhà giáo Ngô minh Hằng
Nhân trong lúc chuyện trò với người bạn. Trong câu chuyện chúng
tôi có nhắc đến thơ của cô Ngô Minh Hằng . Bạn tôi có FW cho tôi lá thư của chị
gởi cho cụ Lê Xuân Nhuận và hỏi ý kiến tôi. Bạn tôi nói lá thư nầy đã công khai
trên diễn đàn lâu rồi, nhưng vì không lưu ý và vì có thể quá nhiều nên tôi vô
tình tôi deleted chăng? Lá thư như sau:
(đăng lại bức thư của cô, xong mới viết tiếp:)
Thư gởi: Nhà thơ kiêm nhà giáo Ngô minh Hằng
Nhân trong lúc chuyện trò với người bạn. Trong câu chuyện chúng
tôi có nhắc đến thơ của cô Ngô Minh Hằng . Bạn tôi có FW cho tôi lá thư của chị
gởi cho cụ Lê Xuân Nhuận và hỏi ý kiến tôi. Bạn tôi nói lá thư nầy đã công khai
trên diễn đàn lâu rồi, nhưng vì không lưu ý và vì có thể quá nhiều nên tôi vô
tình tôi deleted chăng? Lá thư như sau:
Cô Minh Hằng,
Trước đây, trong âm thầm, tôi ủng hộ cô, vì trong thời buổi hôm
nay, cơm áo gạo tiền cũng làm giới hạn sức đề kháng sự tấn công của cộng
sản. Vì thế, bất cứ ai làm cái gì đó để bày tỏ sự phản kháng cộng sản, nhất là
thơ văn thì tôi nhiệt tình ủng hộ; vì đó là tài liệu để hậu thế căn cứ mà tiếp
nối ý chí, quyết tâm lấy lại Quê hương, hơn nữa cô lại là phái nữ, là nhà thơ,
nhà giáo - mà nhà giáo Tiểu học. Theo tôi, nhà giáo Tiểu học rất quan trọng vì
chính quý vị đã lưu lại trong trí óc non trẻ những dấu ấn khó phai mờ. Ngay bản
thân tôi, nếu nhắc đến kỷ niệm đẹp thời học trò, tôi vẫn nhớ rất nhiều các cô
thời Tiểu học.
Cô Ngô minh Hằng,
Sau khi đọc lá thư vắn tắt của cô, (và lá thư nầy đã gởi công
khai trên các diễn đàn) xin phép cho tôi có ít lời với cô. Cái ít lời nầy của
tôi xin gởi đến nhà nhà thơ và cũng là cô giáo Tiểu học Ngô Minh Hằng:
1/ Câu đầu tiên cô bảo: "Chúng ta còn bao nhiêu năm nữa đâu trên cõi đời này mà anh giữ mãi lòng
oán hận?"
Như thế, nghĩa là không còn sống bao lâu nữa
thì không nên có oán hận. Vậy xin hỏi: -Nhà thơ, nhà giáo Ngô minh Hằng có còn
oán hận cộng sản và những kẻ phản bội, những kẻ gian tà tham ác không?
2/ Xin nhà thơ kiêm nhà giáo Ngô Minh Hằng cho biết thế nào là
lòng thù hận? Giới hạn của lòng thù hận? Lòng thù hận có cần phải giữ trong kiếp
nhân sinh nầy không? nếu cần phải giữ thì tại sao?
3/ Ý kế tiếp cô Ngô Minh Hằng viết: "Mà sự oán hận đó có
chính đáng không? Có công bình không?"
Câu nầy, cô Ngô Minh Hằng có dấu hỏi nghĩa là cô không biết chắc có chính đáng
không?, có công bình không? Nếu không biết thì cô Ngô minh Hằng nên tìm hiểu và
tìm hiểu bằng lòng tự trọng, bằng tư cách của một nhà thơ, một nhà giáo.
Câu hỏi như thế nhưng cô lại kết luận không trên tư thế nhà thơ, nhà giáo
– tư thế mà cô tự chọn khi đi vào giòng sống xã hội mà là tư cách của một kẻ đứng
bên kia bờ giáo dục và phẩm hạnh.
4/ Xuống giòng bên dưới nhà thơ và cũng là nhà giáo Ngô Minh Hằng
dùng loại văn phong rất xa lạ với tư cách nhà văn nhà giáo:
“Tổng Thống Ngô Đình Diệm đã bị bọn phản
tặc giết chết 48 năm rồi”.
Cô Ngô Minh Hằng,
Thế nào gọi là phản tặc? Những cuộc cách mạng trên thế giới như
thay thế các triều đại vương quyền bạo ngược như Trụ vương bên Tàu, như Lê long Đĩnh VN là phản tặc
chăng? Những cuộc cách mạng đòi dân chủ như ở Pháp (diễn ra từ năm
1789 đến 1799, khi lực lượng Dân Chủ và Cộng Hòa đã lật đổ chế độ quân chủ
chuyên chế và cả Giáo hội Công giáo Rôma tại Pháp cũng đã phải trải qua nhiều
thay đổi làm bớt ảnh hưởng của Giáo hội Công giáo Rôma lên đời sống cũng như luật
pháp), ở Đức, ở các các nước Đông
Âu đã lật đổ bạo quyền cộng sản, giết tên đồ tể Nicolae Ceausescu vào ngày
25..12.1989) là Tổng Thư ký đảng Cộng sản Romania, hay như Saddam Hussein của Iraq, hoặc Muammar Abu Minyar
al-Gaddafi của Libya vào ngày 20.10.2011 (còn được gọi là Đại tá Gaddafi).. Từ năm 1972,
ông đã được gán các danh hiệu "Người hướng dẫn cuộc Cách mạng Vĩ đại tháng 9 đầu
tiên của Đại dân quốc Nhân dân Xã hội chủ nghĩa Ả-Rập Libya" hay
"Lãnh đạo và Người hướng dẫn Anh em của cuộc Cách mạng" trong các văn
kiện của nhà nước và báo chí chính thức của Libya. Nhưng một vài báo đài quốc tế
và Việt Nam vẫn gọi ông là "Tổng thống Gaddafi).... Theo cô Ngô Minh Hằng thì nên phải để
cho những người nầy tiếp tục cai trị hay cần phải loại trừ, và sự loại trừ ấy
có phải là phản loạn chăng? Cũng như tất cả mọi triều đại, khi triều đại bị sụp
đổ, chắc chắn có một số người đau thương nuối tiếc vì những người nầy có liên
quan mật thiết như tình cảm, như tôn giáo, như quyền lợi. Ngược lại, những người
bị ngược đãi, bị bạo hành sẽ lấy làm sung sướng vì họ được giải phóng ra khỏi
cõi tăm tối và có nguy cơ (hoặc đã là) nạn nhân của chế độ. Hình ảnh những cuộc
biểu tình hân hoan của toàn dân đã chứng minh lòng dân. Người dân cần đạp đổ bạo
chúa, đó là đòi hỏi cấp thiết.
Nếu không có cuộc cách mạng lật đổ bạo quyền gia đình trị Ngô Đình Diệm thì chế độ Miền
Nam cũng chỉ là chế độ cộng sản ngụy danh Cộng Hòa. Miền Bắc thì độc tài và do
đảng Cộng sản cai trị, Miền Nam thì độc tài và do Ngô gia và đảng Cần Lao cai
trị. Tội ác cộng sản
thì ai cũng biết. Tội ác của chế độ do ông Ngô Đình Diệm
cai trị thì nhiều người biết nhưng vì nhiều lý do mà người ta chưa nói hết hay
không dám nói. Có thể nhà
thơ kiêm nhà giáo Ngô minh Hằng chưa biết Chín Hầm, chưa biết lưu đạn axit tung
vào đám biểu tình và tàn phá cả cuộc đời họ, chỉ vì họ chỉ muốn được treo cờ
tôn giáo của họ, hay chỉ vì họ dám cả gan không nhường sự giàu có đó cho gia
đình họ Ngô. Tôi nghĩ vừa là nhà giáo, vừa là nhà thơ thì chắc tấm lòng của cô
rất mẫn cảm, dễ xúc động và thích lẽ bác ái công bằng, nhưng sao nhà giáo kiêm
nhà thơ Ngô Xuân Hằng lại chỉ thương cảm cho bạo chúa mà xem sự khổ đau, thống
hận của những dân lành là chuyện "nhỏ". Niềm tin tôn giáo đã giết chết
lương tâm của nhà thơ, nhà giáo Ngô minh Hằng rồi chăng?
5/ Nhà thơ kiêm nhà giáo Ngô Minh Hằng viết tiếp: "cứ sắp đến
ngày giỗ Tổng Thống, Nmh vẫn thấy có nhiều loại kên kên tìm rỉa xác!!!"
Thưa nhà thơ kiêm nhà giáo Ngô minh Hằng,
Không có con kên kên nào cả. Chỉ có sự việc rằng vì lẽ phải, vì tự vệ mà phải
trả lời trước những oan khốc di vu vạ. Không thể nào chấp nhận kẻ sát thủ lại
là kẻ được quyền mạ ly vu cáo nạn nhân, và cũng thể nào chấp nhận rằng nạn nhân
lại bị biến thành kẻ tội đồ. Trước đây, hằng năm trong các nhà thờ Thiên Chúa
Giáo tại Nam California thì những người Thiên Chúa Giáo đều tổ chức lễ gọi là lễ
tưởng niệm cố Tổng Thống Ngô đình Diệm và bất cứ ai có thâm tình nặng nghĩa với
giòng họ Ngô đình thì cử hành thánh lễ bình thường. Nhưng đến khi tập "Biến
Động Miền Trung" của Liên Thành xuất hiện, thì phía dư đảng cần lao bắt đầu
lớn tiếng vu cáo, thóa mạ Phật giáo. Những kẻ vô lại nầy dùng những lời lẽ
không thể có dù là đứa thất phu vô học, ngôn ngữ nầy chỉ có trong kẻ điên dại
ngông cuồng và vô luân. Nhà giáo kiêm nhà thơ hãy đơn cử cho những lời lẽ nào của
người phải lên tiếng vì tự vệ mà nhà thơ kiêm nhà giáo Ngô minh Hằng gọi là
"kên kên". Nhưng chúng
tôi có vô số những điều để chứng minh đồng đạo của cô dùng loại ngôn ngữ mà
không ai muốn nhắc lại, thậm chí họ còn bất lương dùng kỹ thuật
điện toán (photoshop) để thay đổi hình ảnh theo ý họ. Họ mới chính là kên kên đang rỉa xác anh ông Ngô đình Diệm đấy
nhà thơ kiêm nhà giáo Ngô minh Hằng ạ!
6/ Cô Ngô Minh Hằng vừa là nhà thơ vừa nhà giáo, chắc cô
cũng thấy rằng thiên lương của nhà thơ, nhà giáo là cần phải nói lên những gì
mà mình cần phải nói. Vì đó là sự thật, là lịch sử. Với hai thiên chức nhà thơ,
nhà giáo lẽ ra cô Ngô minh Hằng phải khuyến khích phải khen phục người đã chấp
nhận gian nguy để gióng lên tiếng nói lương tri. Sao nhà thơ kiêm nhà giáo lại
buông tay viết một câu mà thú thật với câu nầy chúng tôi xét lại có
nên cho phép cô đứng vào hàng ngũ thi nhân và giáo dục không: "Anh cũng muốn thành một trong những con kên kên ấy
nữa à?" Câu nầy, cô Ngô minh Hằng ăn cướp của
bọn "đá cá lăn dưa". Một người như cô Ngô minh Hằng mà cũng hạ mình
viết như thế sao?
7/ Nhà thơ kiêm nhà giáo Ngô minh Hằng không phân biệt được giữa
tình cảm cá nhân và lương tâm của con người sao? Khi nhà thơ kiêm nhà giáo Ngô
minh Hằng viết
"Mong anh hãy để Nmh còn giữ được
chút lòng quí mến về anh" nghĩa là cô Ngô minh Hằng sẵn sàng
bịt miệng những ai mà Ngô minh Hằng có thể gây ảnh hưởng được. Cộng sản thì
dùng sức mạnh luật pháp còn nhà thơ kiêm nhà giáo Ngô minh Hằng thì dùng sức mạnh
của tình cảm để bịt miệng. Kinh hoàng thay sức mạnh của đức tin. Bạo lực của đức
tin bóp chết công lý. Ôi
còn đâu là CÔNG BẰNG là BÁC ÁI hỡi những kẻ luôn nhân danh công bằng và bác ái
để triệt tiêu công bằng và bác ái, các người đang xiển dương lòng thù hận, cổ võ cho bạo ác rồi đổ
vấy cho nạn nhân, các người là kẻ tột cùng của độc ác?
8/ Sau khi mắng nhiếc thậm tệ mà không có bài viết nhằm phản bác
lại ý kiến và tài liệu của cụ Lê Xuân Nhuận, nhà thơ kiêm nhà giáo lại tự xuề
xòa rồi yêu cầu nạn nhân rằng "Lời thật, mong không mất lòng". Lời Thật ư ? Kỳ thị, bắt ép cải đạo,
bỏ tù, giết chết, giam giữ tàn bạo, cướp vợ, cướp của, thủ tiêu, tấn công
chùa, liệng lựu đạn hóa chất (lựu đạn axit) làm nạn nhân mạng vong hay
tàn phế, đột nhập bắt tu sĩ, tín đồ rồi phao vu có vũ khí mà bảo là lời thật ư?
Chỉ vì
binh vực cho chế độ đồng đạo mà bất chấp đạo nghĩa, không cần tra cứu tài liệu
rồi “khuyên” người bị mình hồ đồ xỉa xói một cách bất công bằng những lời thậm
ngôn mà bảo "mong không mất lòng" thì thật là kẻ đểu cáng, phường
lưu manh cũng không thể sánh bằng.
Cuối cùng, vốn là người trước kia có khá nhiều cảm tình và sự kính trọng, dù
nay thì những cái ấy đã lưng xuống cũng khá nhiều, xin đề nghị nhà thơ kiêm nhà
giáo Ngô minh Hằng nên tìm đọc những sách, mà theo tôi là nên đọc những quyển:
1.-Chín Năm Máu Lửa Dưới Chế Độ
Gia Đình Trị Ngô Đình Diệm.
2.-Đảng Cần Lao của Chu Bằng
Lĩnh.
3.-Phật Giáo Tranh Đấu của Quốc
Oai.
Dĩ nhiên, cô cũng nên đọc :
1/ “Bên Giòng Lịch Sử” của cụ Linh Mục
Cao văn Luận.
2/ Công và tội của ông Nguyễn Trân.
Hoặc những tác phẩm khác như của ông Đỗ Mậu, của Sử gia Vũ Ngự
Chiêu, Trần Gia Phụng, linh mục Vũ Đình Trác, của Đoàn Thêm. Xin đừng quên là
thư của cụ Nguyễn Tường Tam, bảng Kiến Nghị của 18 Nhân sĩ, cái chết của Nguyễn
Bảo Toàn, của Hồ Hán Sơn, của Tướng Lê Quang Vinh, tướng Trình Minh Thế…
Cô cũng nên xem những DVD ghi nhận những hình ảnh, những hoạt động
của cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm, trong đó có cảnh mà người làm thơ và nhà giáo
dục như cô Ngô minh Hằng phải nên lưu tâm là hình ông Ngô đình Diệm đi kinh lý.
Ông Diệm với vẻ mặt của kẻ hãnh tiến, ngồi hút thuốc trên chiếc giang đỉnh
và các Tướng Lãnh, Tổng Bộ Trưởng lội dưới nước đến đầu gối để đẩy chiếc giang
đỉnh.
Có khi nào nhà thơ, nhà giáo Ngô minh Hằng nhớ những người bị chế
độ Ngô đình Diệm ném lựu đạn axít vào người khiến họ phải chịu thương tật suốt
đời không?, những người đã bị chế độ Ngô đình Diệm giết chết không ? Xin nhấn mạnh
rằng họ không phải là cộng sản, nếu chưa bao giờ cô Ngô minh Hằng chưa nghĩ tới thì ngay bây giờ
cô nên nghĩ để sám hối thay cho đồng đạo của cô. Hãy vì lương tâm của người hữu thần cô Ngô minh Hằng nên
thắp cho họ một nén hương lòng tạ lỗi đã hùa theo bọn ác đạo. Muốn biết tin tức về những oan
khiên do bọn mật vụ thi hành chỉ thị sát nhân của Ngô triều thì cô Ngô minh Hằng
nên tự tìm hiểu, lần mò theo sách. Phải ra công mới chứng tỏ được lòng thành cô
Ngô Minh Hằng nhé./-
- -
- - - - -
SPONSORED LINKS
.
__._,_.___
No comments:
Post a Comment