----- Forwarded Message
-----
From: "nguyen_ngoctu7
Subject: [diendanviahe] Có thật Madison thương người Việt không?
From: "nguyen_ngoctu7
Subject: [diendanviahe] Có thật Madison thương người Việt không?
Có thật Madison thương người Việt không?
Vườn Di Sản Văn Hóa Việt, Vietnamese Heritage Garden, một trong những “công trình
vĩ đại” được kể ra khi bà Madison tái tranh cử cũng như khi chống lại bãi nhiệm
(recall). Dịp bà ra tranh cử Thị Trưởng năm trước nhóm ủng hộ bà vội vàng tổ
chức Lễ Khánh Thành khi vườn chỉ mới có một cái cổng tam quan, một bãi đậu xe
mấy chục chiếc và một cái hồ cạn trơ trọi. Trông thật là xấu hổ cho danh xưng
VDSVHV.
Năm
nay 2016 khi ra tranh cử Dân Biểu, họ lại tổ chức lễ Quốc Hận ở đó với lèo tèo
dăm ba chục người, gọi là Vườn Văn Hóa Việt hay là Vườn Di Sản Việt nhưng đã bao
nhiêu năm tiêu tốn hơn 3 triệu Mỹ kim chỉ thấy cỏ mọc hoang xơ xác tiêu điều
với một cái cổng, 1 bãi đậu xe nhỏ và 1 cái hồ cạn dang dở. Thật là ô nhục, vì
thế dự án đã bị Thành Phố San Jose lấy lại quyền quản trị từ đầu tháng 4-2016 .
Chỉ có
cái vườn Việt và Trung Tâm
Sinh Hoạt Cộng Đồng VN
ở ngay San Jose mà gần 10 năm trời Nghị Viên Madison Nguyễn không làm nên thân
thì hy vọng gì ở những chuyện lớn lao to tát hơn khi bà lên thủ phủ Sacramento,
để chúng ta nhắc nhở nhau nên sáng suốt đừng vì những lời mỵ dân, những hứa hẹn
hão huyền mà hối hận không kịp.
Để chứng
minh, tôi xin ghi lại những điểm chính trong trích đoạn bà Đoan Trang chủ đài
Quê Hương phỏng vấn BS Nguyễn xuân Ngãi vào năm 2008 để gửi đến quý đồng hương:
Bà ĐT hỏi ông nghĩ gì về việc có một số người muốn bãi nhiệm bà Nghị Madison
Nguyễn. Để trả lời, bác sĩ này đã nhắc đi nhắc lại nhiều lần câu: Chỉ có người
Việt mới thương người Việt.
Ông cho biết rằng khi “một nghị viên vừa mới đắc cử
là trong tay có được 2,3 triệu đô để trang trải chi phí trong đơn vị mình hoặc
bên ngoài, nên Madison vừa đắc cử đã không thắc mắc gì hết, không cần biết còn
bao nhiêu, đã đưa thẳng 500,000 cho Hội Truyền Thống Việt (Vietnamese Heritage Society)
liền.
Trong khi đó ông Kansen Chu bảo là không có tiền nên không cho, bác sĩ
Ngãi nhắc đi nhắc lại chỉ người Việt mới thương và thông cảm người Việt mình
thôi. Chỉ người Việt mới cho nhiều nhất, khi Madison ngồi vào HĐTP rồi thì dễ
dàng cho đồ án được duyệt xét mau hơn, rất là nhanh, chỉ cần nhắc điện thoại lên
là Madison giúp liền.”
Than ôi! Madison vận động thế nào mà công trình cứ dậm chân tại
chỗ! Tại sao đã động thổ rầm rộ từ năm 2006, mà không khởi công xây cất cứ sửa
đổi hợp đồng (amendment) tới 3 lần, lần nào cũng xin thành phố thêm tiền. Lần
thứ 4 không xin thêm tiền thì chia nhỏ dự án giai đoạn 1 thành 2 phần 1a và 1b
để kịp nhận tiền tiểu bang.
Nhận tiền tiểu bang rồi thì vườn mặc kệ vườn, cỏ
mặc kệ cỏ, lâu lâu vì nhu cầu tranh cử thì ta lại kéo bầu đoàn thê tử đến đó
đóng tuồng. Vở diễn từ năm 2008 đến nay 2016 đã 8 năm mà đào kép vẫn i uông
không chịu hạ màn, đến nỗi để bây giờ thành phố lấy lại quyền quản trị. Dự án
để đời do Madison hứa hẹn đó chính là một nỗi nhục. Phải không thưa quý vị cử
tri !!
Nói về
Người Việt “thương” người Việt có lẽ cư dân San Jose đã có kinh nghiệm thương
đau hơn ai hết. Bao nhiêu người dãi nắng dầm mưa những thứ Ba đen trong
đó có các vị cao niên
đáng ông bà của Madison nhưng bà ta hỗn láo gọi là gánh xiệc (phát biểu ở
trường UC David có thu video). Bao nhiêu người cả người khiếm thị lẫn
người ngồi xe lăn, trẻ có, già có, trong đó có người phải nghỉ làm, có bác sĩ,
luật sư, nha sĩ, dược sĩ, kỹ sư đi làm từ sáng rồi ghé City Hall San
Jose nhịn đói đến khuya để dự buổi điều trần tối ngày 20-11-2007
do thành phố triệu tập, chính Thị Trưởng Reed ký thư mời, đã bị Madison mắng mỏ
là vô công rỗi nghề (trả lời phỏng vấn trên TV Việt Nam Tự Do của ông
Nguyễn Mạnh) . Bao nhiêu dòng nước mắt, những tiếng khóc ngẹn ngào vì Madison.
Một
Lý Tống tuyệt thực rồi tuyệt ẩm trong 28 ngày đêm, ông bà Nghị Viên Dave
Cortese, ông bà Nghị Viên Kansen Chu, ông Thị Trưởng thành phố Milpitas Jose
Estevez, ông Nghị Viên Otto Lee thành phố Sunnyvale thường ghé thăm vào ban
đêm, sau này có thêm TT Chuck Reed, các Nghị Viên Sam Licardo, Pete Constant
đến thăm tận lều tuyệt thực nữa. Bao người xót xa lo sợ cho tính mạng của Lý
Tống nhưng người đàn bà Việt Nam họ Nguyễn tên Madison có trái tim thép chẳng
hề quan tâm. Bà ta thẳng thừng tuyên bố: “We can’t have someone die
on City Hall grounds, we can’t have that.” (Metro 19-3-2008) Lạnh lùng
chưa, tàn nhẫn chưa!! Người Việt đó!!
Bà ta
tươi cười nghe Chuck Reed tuyên bố “vùi dập” bãi nhiệm, sung sướng nghe lời
ngoại nhân nhục mạ những đồng hương biết thực thi quyền hiến định của mình.
Madison vui vẻ khi bà Mary cố vấn chính trị Công đoàn Lao động Nam Vịnh đòi
“punch them” đấm vào mặt người vận động bãi nhiệm. Người Việt như vậy sao?
Xưng mình là thuyền nhân tỵ nạn cộng sản nhưng các dịp liên quan
đến thuyền nhân bà Madison không hề có mặt. Đầu năm 2008 Viện Bảo Tàng
nổi tiếng Smithsonian từ Washington DC thực hiện cuộc lưu diễn mang tên : Exit Saigon Enter Little Saigon đi
khắp nước Mỹ để người bản xứ hiểu biết và thông cảm hơn cho những người tỵ nạn
VN. Ở San Jose họ chọn trường San Jose City College (SJCC) để triển lãm cả tháng
trời, ngày khai trương có đại diện văn phòng ông Dân Biểu Mike Honda và một số
người Việt .
Dịp cuối tháng 4 năm 2008, trường SJCC lại có chiếu phim tài liệu
Bolinao 52 về chiếc thuyền có 110 thuyền nhân lênh đênh trên biển rất thương
tâm, khi tấp vào đảo Bolinao của Phi luật Tân chỉ còn có 52 người, ông bà
Kansen Chu và đại diện Dân Biểu Joe Coto có đến dự.
Tuần lễ sau là Đêm Nhạc Đấu
Tranh của nhạc sĩ Phan văn Hưng cũng có mặt ông Nghị viên Kansen Chu nữa, trong
khi đó bà Nghị Viên họ Nguyễn gốc thuyền nhân không hề có mặt trong bất cứ sinh
hoạt nào đã kể trên. (không tâng bốc ông Chu nhưng đó là sự thật, chúng
tôi đã tham dự trong những dịp trên)
Ngay cả
những buổi tổ chức diễn ra ngay trong khu vực 7 của bà nhưng nghị viên Madison
cũng có lý do này nọ để không thèm đến. Chương trình dạy tiếng Việt
như một sinh ngữ phụ cho học sinh 6 trường trung học trong Học Khu East
Side tổ chức ra mắt ở trường Yeba Buena quyển sách giáo khoa mới
soạn mang tên Tiếng Việt Mến Yêu có ai thấy Madison đâu. Năm 2009 lại có Đại Hội Phụ Huynh Học Sinh Người Việt cũng
tại trường trung học YB và bà Nghị gốc Việt chẳng hề xuất hiện. Nghe đâu trước
khi trở thành Nghị Viên bà ta cũng có đi dạy đấy chứ.
Trở lại
chuyện Little Saigon, ai cũng biết rằng ở 2 thành phố San Francisco và
Sacramento là những nơi
ít người Việt hơn ở San Jose lại không có nghị viên nào người Việt cả, thế mà
cả hai đều có được khu Little Saigon dễ dàng, mau chóng.
Câu nói
chỉ có người Việt mới thương người Việt hoàn toàn không đúng trong trường hợp
Madison. “Người Việt” nào ở đây chứ không phải người Việt tỵ nạn cộng sản đâu.
Cứ nhìn vụ Daniel Sơn
Phạm ở khu vực 4 thì rõ, một thanh niên Việt bịnh tâm thần bị cảnh sát bắn hạ
với 12 phát đạn nhưng bà Madison chỉ đến thăm gia đình 1 lần rồi thôi,
bà không hề lên tiếng đòi hỏi công lý cho nạn nhân, không hề đòi hỏi phải điều
tra 2 người cảnh sát. Những cuộc biểu tình đòi công lý cho nạn nhân bà không
bao giờ ghé đến. Bố mẹ cậu Sơn rất bất mãn với bà Nghị người Việt này.
Mới 2,3
năm trước thôi khi cư dân
khu vực 8 vùng Evergreen bị trộm cướp như rươi, có tuần lễ xảy ra 3 vụ trộm
tư gia, người Việt ở đó lo lắng hoang mang, kêu gọi sự quan tâm của Nghị Viên
khu 8 là bà Rose Herrera nhưng bà này lờ đi, chẳng những thế khi những người
đứng ra vận động như bà Debbie Nghiêm, bà Kim Trang mượn trường Đại Học
Evergreen để dân chúng tụ họp tìm cách đối phó nạn cướp tư gia, bà
Herrera bèn can thiệp khiến trường không cho mượn chỗ nữa.
Họ phải tổ chức
ở ngoài công viên trong đêm tối lạnh lẽo dưới những ngọn đèn vàng. Vợ chồng
chúng tôi tuy ở khu 9 nhưng cũng ghé lại. Giám Sát Viên Dave Cortese và
Nghị Viên Khu 2 Ash Kalra đã đến chia xẻ sự lo lắng bất mãn của cư dân khu 8. Sau đó không
lâu những người dân Việt này đã đến biểu tình trước City Hall cũng như vào tham
dự cuộc họp của Hội Đồng Thành Phố San Jose để lên tiếng phản đối thái độ làm
ngơ của bà Rose Herrera, Madison
Nguyễn đã không hề
hỏi thăm hay có lời nào bênh vực đồng hương cả, làm như bà không phải là
người Việt! (hiện nay bà Herrera ủng hộ Madison)
Khi luật
sư trẻ Jimmy Nguyễn ra tranh cử chống lại bà Rose Herrera, Madison Nguyễn đã
đứng về phía ai? Herrera! Khi luật sư Tâm Nguyễn tranh cử Nghị viên
khu vực 7 vào vòng chung kết. Madison không hề ủng hộ ông.
Chúng ta đang sống trong Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Vậy phe nhóm
Madison đừng nhai đi nhai lại mãi câu nặng mùi kỳ thị chủng tộc :”Người Việt
bầu cho người Việt” nữa! Bà Nghị Viên Việt Nam đã làm được gì cho người Việt và
Cộng Đồng người Việt tỵ nạn cộng sản ở San Jose?
Quý vị thử đưa ra bằng
chứng xác thực cho mọi người được biết. Nếu các sắc dân khác cũng kỳ thị ta thì
sao đây.
Thành
tích của Bà Madison đối với cộng đồng Việt là tạo chia rẽ, gây bất hòa, kết bè
đảng.
Để cộng
đồng chúng ta khỏi điêu đứng thêm nếu chẳng may Madison đắc cử làm Dân Biểu. Đó
sẽ là một cơn ác mộng kéo dài cho người Việt quốc gia và ai biết những gì sẽ
xảy ra làm xáo trộn cộng đồng tỵ nạn cộng sản khi Madison còn tiếp tục ở trong
chính trường.
ĐÓ LÀ LÝ
DO TẠI SAO CÁC CỰU ỨNG CỬ VIÊN DÂN BIỂU LÊ CẨM VÂN VÀ ĐỖ THÀNH CÔNG ĐÃ BỎ
MADISON NGUYỄN MÀ ỦNG HỘ ASH KALRA.
Xin quý đồng hương địa hạt 27 hãy cân nhắc thật cẩn trọng,
hãy suy nghĩ chín chắn, đừng nghe những lời phỉnh phờ hứa cuội để lấy phiếu của
Madison. Đừng thèm muốn những cái bánh vẽ do Người Việt Madison đưa ra. Đừng
nghe những lời nịnh bợ, tâng bốc trên các phương tiện truyền thông đã
được Madison tung tiền thoải mái.
Xin đừng lầm lẫn nữa quý vị cử tri ơi!
Lá
phiếu của quý vị bỏ cho ASH KALRA sẽ ngăn chận được CƠN ÁC MỘNG Madison.
Nguyễn thị Quảng Bình
__._,_.___
No comments:
Post a Comment