Cali Today News – Nhiều người về
Việt Nam rồi trở lại Mỹ hí hởn khoe các màn ăn uống độc đáo mà chỉ có tại quê
nhà mới có thể cung cấp được.
Những người này chê cơm tấm San Jose lạt lẽo,
bánh cuốn miền Bắc Cali chưa đủ mỏng, chê phở ở khu Bolsa thiếu hương vị, chê
Bún Bò Huế ở Thủ Đô Tị Nạn không nồng, chê Hủ Tiếu Cali kém phẩm chất, dĩ nhiên
là chê tuốt luốt các món ăn ở khắp nước Mỹ, từ Tếch Xát, Hiu tôn, đến Oắt sinh
Tông, đâu đâu cũng dở.
Cứ nghe mấy ông bà “Vịt” kiều này nói chuyện thì ta chỉ
muốn nhào ra phi trường lấy vé máy bay về liền một khi. Nào là Tiết Canh Tôm là
một giọt đen đen ở đầu con tôm hùm, chích vào cho nhỏ xuống ly ruợu. Giá cả
phải chăng, sơ sơ có chục đô la một ly ruợu này thôi, nếu sơi cả con thì một
trăm đồng.
Chuyện nhỏ! Rồi Tôm xanh tươi rói mới bắt được ở sông, ngồi ở quán
cạnh sông, nhìn chủ quán vớt lên, cho vào chảo, ôi chao, tuyệt cú mèo. Cũng
chẳng tốn bao nhiêu. Chỉ hơn chục đô cho một đĩa. (Có vị “Vịt” kiều bị dụ đi
ghe ra giữa sông, ngắm trời đất mênh mông, ăn đĩa tôm, bị chém một trăm tít,
không trả đủ, không cho về!).
Rồi thì các quán hàng ăn liên tu bất tận, cả chợ
toàn là quán nhậu, muốn chi cũng có, từ thịt “rồng” là loại tắc kè khổng lồ,
đến cá sấu, nhỏ hơn thì bọ cạp, rắn rết, (hình như chưa có món giun đũa chiên
dòn?), bình dân thì heo con, khách có thể ngắm người chủ thọc tiết chú heo, lột
da, lọc thịt, rồi nấu nướng liền tay. Vịt, gà vào thời đại “cúm gia cầm” chơi
tuốt luốt, kệ mẹ nó, chết sống có số!
Có lẽ chỉ có món tiết canh vịt thì bà con
hơi ngán, vì chả có nấu nướng gì, cứ máu sống mà trôi tuột vào cuống họng, thì
vi khuẩn cúm theo vào hàng tỷ tỷ con...
__._,_.___
No comments:
Post a Comment