xx

https://lh4.googleusercontent.com/jwHXKk9yK83mb2U0iyp-OSXs7OZgoEcJKB4V-xqOO7STOu0djuO_hHd_dM8GkXjIamwCDoDrZRAdRPT5gaYIUOXwHgEk7mRpK7R7aGCo-eeVOtK72Nk

Địa chủ ác ghê. Tranh Babui.
Địa chủ ác ghê. Tranh Babui.

Friday 22 January 2016

Ý KIẾN VỀ MỘT SỐ VẤN ĐỀ GÂY TRANH CÃI LIÊN QUAN ĐẾN NHẠC SĨ TRÚC HỒ



Vào 08:42 Ngày 14 tháng 01 năm 2016, Khanh Nguyen-Kim <> đã viết:


Ý KIẾN VỀ MỘT SỐ VẤN ĐỀ 
GÂY TRANH CÃI LIÊN QUAN 
ĐẾN NHẠC SĨ TRÚC HỒ
Bài viết của Nguyễn Quốc Đống, 
Cựu SVSQ/TVBQGVN/K.13
Ngày 17 tháng 9, 2013

Vài tuần nay, trên các diễn đàn internet có rất nhiều ý kiến liên quan đến lập trường chính trị, và việc “chống cộng” của nhạc sĩ Trúc Hồ, tổng giám đốc đài truyền hình SBTN.  Vấn đề khởi đi từ loạt bài của ông Ngô Kỷ, đưa ra những sự kiện khiến ông cho là nhạc sĩ Trúc Hồ không phản ánh lập trường của người Việt quốc gia chân chính.   Tôi có một số ý kiến về vấn đề này như sau:

1- Khi ông Ngô Kỷ phổ biến loạt bài liên quan đến nhạc sĩ TH, có rất nhiều ý kiến được đưa lên diễn đàn: một số người đồng ý với lập luận của ông NK, cho NK là người chống cộng kiên quyết, thể hiện lập trường quốc gia đúng đắn.  Một số người không đồng ý với lập luận của ông NK, và nghĩ rằng việc NK chỉ trích một người “có nhiều đóng góp cho việc chống cộng như TH” là điều không đúng.  Họ cũng đã rất nặng lời khi chỉ trích ông NK.  Trong sinh hoạt cộng đồng, chúng ta có thể trình bày quan điểm riêng của mình, lý luận, nêu bằng chứng biện minh cho những gì mình suy nghĩ, nhưng việc dùng những từ ngữ có tính mạ lỵ, sỉ nhục, và chụp mũ người khác thì không nên.  Nếu không cẩn thận, chúng ta dễ mắc phải thái độ hồ đồ, đào sâu sự chia rẽ  trong cộng đồng, và làm hại đến công việc chung của cộng đồng.  Cuộc tranh cãi về NK và TH khiến  nhiều người hoang mang, và có người nêu ý kiến đề nghị TH nên lên tiếng để làm sáng tỏ vấn đề.  Tuy nhiên cho đến bây giờ TH vẫn giữ thái độ im lặng.  TH là một nhà truyền thông, đã trở thành một khuôn mặt của cộng đồng (public figure) thì không thể có thái độ thụ động, im lặng như vậy.   

Tôi nhớ hồi tháng 2, năm 2012, khi có chiến dịch Thỉnh Nguyện Thư (TNT) ủng hộ nhạc sĩ Việt Khang, đài truyền hình SBTN có mở 1 chương trình mới mang tên “Nhân Quyền Cho Việt Nam”, với người điều khiển chính là TH.  Trong chương trình đó, TH nhiều lần phát biểu đại ý như sau “Chúng ta tri ân những người lính, những người hy sinh tính mạng để bảo vệ đất nước, những người lính của cả 2 miền, các anh là những người đáng quý trọng…” 

Tôi rất ngạc nhiên với lời tuyên bố đó, nên gửi 1 email đến TH vào ngày 1 tháng 3, 2012, đề nghị TH không nên ca tụng người lính của cả 2 miền, vì rõ ràng vai trò của người lính miền Nam và người lính miền Bắc khác hẳn nhau: người lính miền Nam chống chiến tranh xâm lược từ miền Bắc, và bảo vệ tự do cho dân miền Nam; còn người lính miền Bắc theo sự lãnh đạo của Cộng sản Bắc Việt (và của cả CS Nga, Tàu…) đã vào xâm lược miền Nam, giết quân, dân miền Nam (đồng bào ruột thịt của họ).  Như vậy tại sao người lính miền Bắc lại đáng cho chúng ta ca tụng?  TH đã giữ thái độ im lặng không trả lời thư tôi. 

2- Cũng như nhiều đồng hương Việt tỵ nạn Cộng sản tại hải ngoại, tôi ủng hộ nhiều chương trình ca nhạc do Trung tâm Asia của TH sản xuất, luôn mua băng gốc, và coi lại nhiều lần các băng Asia cũ mà tôi cho là có giá trị như DVD về nhạc sĩ Trần Thiện Thanh, nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng, nhạc sĩ Anh Bằng, Hùng Ca Sử Việt I, Nhớ Saigon, Cánh Hoa Thời Loạn, Lá Thư Từ Chiến Trường… Tôi thích xem các băng nhạc này vì thấy được hình ảnh lá cờ vàng ba sọc đỏ yêu quý, thấy lại hình ảnh của các chiến hữu trong bộ quân phục của Quân Lực Việt nam Cộng Hòa, nghe được lời giới thiệu của các MC mà tôi cho là có tinh thần quốc gia, biết yêu quý tổ quốc VNCH, thấy được cảm xúc của khán giả (một bà cụ khóc và hát theo bài hát trong băng nhạc lúc lá cờ VNCH xuất hiện trên sân khấu…) 

Khi băng Hùng Ca Sử Việt I ra đời, tôi mở Youtube, ghi lại lời giới thiệu của TH để in trong Đặc San Niềm Tin của cộng đồng, cũng cho in cả một bài giới thiệu HCSV trong số báo này.  Tôi thực sự muốn góp một phần nhỏ của mình để giúp cho việc sống còn của 1 trung tâm băng nhạc hải ngoại mà tôi cho là có “lập trường quốc gia”, trái ngược với một số trung tâm băng nhạc khác hoạt động thuần túy thương mại, không thể hiện lập trường quốc gia của người Việt tỵ nạn CS, và nhiều khi lại có những việc làm có lợi cho kẻ thù của chúng ta là CSVN nữa.
3- Tuy nhiên sau chiến dịch TNT do TH phát động vào tháng 2, 2012, tôi có nhiều suy nghĩ, và thấy một số việc làm của TH không có lợi cho cộng đồng người Việt tỵ nạn CS tại hải ngoại. 

Tôi còn nhớ lời TH tuyên bố trên SBTN “tôi không chủ trương lật đổ chế độ nào hết, nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam là một nhà nước được Liên Hiệp Quốc công nhận, họ đã ký vào Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền của Liên Hiệp Quốc, họ phải có trách nhiệm bảo đảm nhân quyền cho người dân, tôi chỉ yêu cầu họ cho người dân có nhân quyền  
Lời tuyên bố này khiến nhiều người bất mãn, vì nó đi ngược lại đường lối tranh đấu của đa số người Việt tỵ nạn CS tại hải ngoại.  Ngày 6 tháng 4, 2012, một người ký tên Quốc Trần  gửi thư cho TH, yêu cầu TH xác định rõ lập trường chính trị của TH.   
  
Tiến sĩ Nguyễn Phúc Liên cũng đồng ý với ông Quốc Trần, muốn TH lên tiếng xác định dứt khoát lập trường của mình, đặt câu hỏi sau đây cho TH:

“NHẠC SĨ TRÚC HỒ CHỦ TRƯƠNG DỨT BỎ CƠ CHẾ CSVN hay NHẠC SĨ TRÚC HỒ VẪN GIỮ SỰ TỒN TẠI CỦA CƠ CHẾ MÀ CHỈ XIN CSVN BAN THÊM CHO CHÚT DÂN CHỦ, NHÂN QUYỀN?” 

Tiến sĩ Liên viết: “…Nếu Ns. TRÚC HỒ không trả lời công khai cho sáng tỏ về hai LẬP TRƯỜNG trên đây (dứt bỏ cơ chế csvn hay giữ sự tồn tại của cơ chế này), thì có nghĩa Nhạc sĩ cố tình yên lặng, cầu mong may rủi khi phát động những Phong trào, Chiến dịch đấu tranh, nhập nhằng mong đồng bào Ký tên làm vinh danh Lãnh tụ cá nhân của mình hay ủng hộ SBTN trong vấn đề thương mại.  Cộng đồng VN hải ngoại sẽ phán đoán tất nhiên về thái độ giữ im lặng nhập nhằng của Nhạc sĩ.”(ngưng trích thư của Ts. NPL đăng trong tuần báo Saigon Nhỏ Minnesota số 721 ngày 17 tháng 11, 2012). 

Chủ trương “chấp nhận sự tồn tại của Đảng CSVN” được nhiều người nhận định là một thái độ “hòa hợp, hòa giải với CSVN”, và đi ngược lại đường lối tranh đấu chống cộng của cộng đồng người Việt tỵ nạn CS.  Tổng Hội Các Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Trường VBQGVN cũng đưa ra tôn chỉ là “phải giải thể chế độ CS, không chấp nhận hòa hợp, hòa giải với CS dưới bất cứ hình thức nào, để quang phục quê hương, và xây dựng một VN tự do, dân chủ, nhân quyền…”

Có người nhận xét là TH “ngây thơ nên tuyên bố hớ hênh, không có nhiều kinh nghiệm với CS nên có những phát biểu như vậy”.  Nếu là do thiếu kinh nghiệm, non trẻ, mà có những lời tuyên bố trên, và nếu TH có lập trường quốc gia chân chính, TH phải biết điều chỉnh kịp thời, phải minh định lập trường đứng về phía khối người Việt chống cộng chiếm đa số tại hải ngoại, để cho mọi việc được sáng tỏ. 

Tuy nhiên TH vẫn im lặng.  Là một người làm truyền thông, lại tự nguyện bước vào một đấu trường chính trị phức tạp như hiện nay, TH không thể có thái độ thụ động, gây nhiều tranh cãi như vậy.  Thái độ này càng khiến nhiều người thắc mắc, rồi đi đến kết luận: “TH chủ trương hòa hợp, hòa giải với VC”.  Theo tôi, làm chính trị kiểu này, thì không thuận lợi cho công cuộc tranh đấu chống cộng của chúng ta tại hải ngoại.   

4- Từ lâu tôi vẫn thắc mắc tại sao TH có thể sử dụng hai nhà báo Đỗ Dzũng và Vũ Ánh trong chương trình Bình Luận Thời Sự của SBTN (tuần 3 lần).  Năm ông Lý Tống xịt hơi cay vào ca sĩ VC Đàm Vĩnh Hưng tại hải ngoại, Đỗ Dzũng lên tiếng bênh tên văn công VC này, và chỉ trích ông Lý Tống là có hành động “thiếu văn hóa”.  Còn ký giả Vũ Ánh, khi cộng tác với báo Người Việt, Nam California đã cho in thơ ca tụng lãnh đạo CSVN, cho in hình cờ VNCH trong chậu rửa chân… Mới đây ký giả VA còn viết bài chê người lính VNCH mặc quân phục tại các buổi lễ của cộng đồng…  TH là người sử dụng hình ảnh người lính VNCH nhiều nhất trong các băng nhạc Asia; nay VA công khai chê bai người lính VNCH trong bộ quân phục cũ, thì chúng ta nghĩ gì về TH?  Có phải những gì TH muốn xây, lại bị VA phá đi chăng?  Sao lại có việc làm nghịch lý như vậy trong cùng một tổ chức?

5- Trong chiến dịch TNT (cho Việt Khang) năm 2012, và khi vận động đồng hương khắp nơi lên thủ đô Washington, DC., vào Tòa Bạch Ốc (để gặp Tổng Thống Obama trình Thỉnh Nguyện Thư), TH tuyên bố:chúng tôi không là cộng đồng, đoàn thể nào cả, chúng tôi chỉ là những người dân bình thường lên tiếng cho quyền làm người của người dân tại Việt Nam…” 

Lời nói này phủ nhận sự tham gia, hỗ trợ tích cực của rất nhiều tổ chức cộng đồng, và đoàn thể quốc gia chống cộng cho chiến dịch TNT (lúc ấy người dân hải ngoại tin rằng chiến dịch TNT có giá trị của một công tác quốc tế vận, tâm lý chiến nên mới ủng hộ).  Trong số những đồng hương Việt tập trung tại thủ đô Washington ngày 5 tháng 3, 2012, tôi thấy có đại diện của nhiều cộng đồng và hội đoàn chống cộng từ các tiểu bang xa đổ về.  Lý do gì khiến TH muốn tách mình khỏi các đoàn thể chống cộng tại hải ngoại?  Thái độ này không nên có nơi một người hoạt động cộng đồng.  Sự im lặng dài hạn của TH khiến người ta nghĩ TH coi thường dư luận đồng hương.

6- Cũng để yểm trợ cho chiến dịch TNT (mà TH rất tâm đắc, cho là phương thức hữu hiệu sẽ đem lại quyền làm người cho người dân VN đang sống trong sự kềm kẹp của CS), TH có lần tuyên bố: “30 năm qua, chúng ta cứ đi biểu tình chống cộng sản, biểu tình xong thì lại đi về nhà…(?)  Việc biểu tình của đồng hương Việt tỵ nạn CS trong nhiều năm qua: chống cán bộ CSVN xuất hiện tại hải ngoại, chống văn công CS, chống hành động có lợi cho CS của một số tờ báo tại hải ngoại, chống việc treo cờ VC trong cộng đồng…đều có ích, vì làm nhục được VC, bày tỏ thái độ chính trị của chúng ta đối với các hình thức xâm nhập của VC tại hải ngoại.  Đồng bào chỉ tốn công sức, thì giờ, và tiền bạc…Họ có được lợi ích cá nhân nào đâu.  Tất cả chỉ vì một tấm lòng còn lại cho tổ quốc Việt nam Cộng Hòa mà chúng ta đều yêu quý, và phải tri ân.  Nếu không có các cuộc biểu tình này làm bề nổi cho cuộc tranh đấu chống cộng của đồng bào tại hải ngoại, thì không khí hải ngoại im ắng quá; người ta lại tưởng chúng ta bị VC “thuần hóa” hết rồi!

7- Trong chiến dịch thứ  hai “Triệu Con Tim, Một Tiếng Nói” (TCT, MTN) do TH phát động thời gian qua, cũng có điều khiến nhiều người quan tâm. TH từng tuyên bố “không là cộng đồng, đoàn thể nào, chỉ là người tranh đấu độc lập”, tại sao TH lại sát cánh cùng cô Hồng Thuận, một đảng viên của đảng Việt Tân (cùng cô này lên thủ đô Washington để trình thỉnh nguyện thư TCT, MTN).  Cô Hồng Thuận đã từng về VN nhiều lần, và người ta cũng thấy hình chụp cô này tại VN, đứng dưới lá cờ búa liềm của Đảng CS, dưới tượng Hồ Chí Minh, dưới tấm biểu ngữ “Đảng Cộng Sản Việt Nam Quang Vinh Muôn Năm”…  Việc làm này của TH cũng đã gây nhiều tranh cãi trong cộng đồng.

Kết luận, chúng ta có cùng một đích tối hậu là xây dựng một nước Việt Nam có tự do, dân chủ để đất nước giữ được độc lập; cũng để cho người dân Việt thoát cảnh khổ trầm luân sau bao năm chiến tranh.  Con đường nào mới là con đường đúng đắn giúp chúng ta đạt được mục tiêu?  Có người tin rằng cần cộng tác với chế độ hiện hữu tại VN, để từng bước “tháo gỡ độc tài”, chủ trương “tranh đấu bất bạo động”, lập đảng đối lập hoạt động song song với Đảng CSVN để cho đảng cầm quyền mở mắt, thấy sai trái của mình mà sửa đổi, và đi đúng đường…Như thế mới duy trì được sự ổn định, tránh được bạo loạn, đổ máu…  Nhưng thực tế chúng ta thấy gì? 

Nhà cầm quyền CSVN vẫn ngoan cố bám lấy quyền độc tôn về chính trị, bỏ ngoài tai mọi yêu cầu ôn hòa của người dân (Thư ngỏ của 35 trí thức hải ngoại năm 2011, 150,000 chữ ký TNT của người dân Việt tại Hoa Kỳ vào đầu năm 2012, Thỉnh Nguyện Thư của 72 trí thức trong nước, và sự góp ý sửa đổi Hiến Pháp 1992 của người dân cho giới lãnh đạo CSVN đầu năm 2013…).  Bạo động đưa đến cảnh súng nổ, người chết là điều chúng ta không hề muốn trong một xã hội đang cố gắng phục hồi sau chiến tranh.  Nhưng người dân trong nước có được điều họ cần có để được sống như một con người hay không?  Họ có được điều kiện để làm con người lương thiện hay không?  Các vụ CSVN cướp đất của người dân hơn 20 năm qua, các vụ CSVN đàn áp dã man người biểu tình chống Trung Cộng chiếm biển đảo VN và giết ngư dân VN, các vụ đàn áp tín đồ nhiều tôn giáo hết sức khốc liệt…đã khiến người dân bị xô vào đường cùng. 

Tức nước ắt phải vỡ bờ.  Tiếng súng thực sự đã nổ, khởi đầu là tiếng súng hoa cải tự chế của ông Đoàn Văn Vươn năm 2012.  Bi thảm hơn nữa là tiếng súng của ông Đặng Ngọc Viết vào ngày 11 tháng 9, 2013, đã lấy đi sinh mạng của 2 cán bộ trong Ban Cưỡng Chế Đất tỉnh Thái Bình, và sinh mạng của chính ông, một người dân hiền lành sống theo luật pháp, nhưng vì luật pháp đui mù, nên ông Viết đành phải hủy diệt sinh mạng quý báu của chính mình.  Chúng ta còn có thể khoan nhượng đối với chế độ CSVN độc tài toàn trị này nữa hay không? Hồ Chí Minh long trọng hứa trước đồng bào ngày 2 tháng 9, 1945 tại quảng trường Ba Đình là sẽ đem độc lập, tự do, hạnh phúc cho toàn dân Việt.  
68 năm đã trôi qua (1945-2013), lời hứa đó đã trở thành hiện thực chưa?  Vì vậy chúng ta có thể khẳng định chỉ có một con đường duy nhất đem lại độc lập dân tộc, và cuộc sống tự do, dân chủ, nhân quyền cho người dân Việt; đó là phải giải thể chế độ CSVN, không thể chấp nhận cho nó tiếp tục tồn tại được; chấp nhận hòa hợp, hòa giải với chế độ này là chọn con đường “đi mà không đến”. Chúng ta đừng quên lời nói của tổng thống Nga Boris Yeltsin: “Cộng Sản phải bị hủy diệt đi, chứ không thể thay đổi được.”



From: BTGVQHVN-2@yahoogroups.com
Sent: 10/5/2014 10:31:42 P.M. Central Daylight Time
Subj: [BTGVQHVN-2] Bàn về Trúc Hồ và Ngô Kỷ

 
Bàn về Trúc Hồ và Ngô Kỷ

Nhân dịp thời gian gần đây diễn đàn xôn-xao hơi nhiều về hai nhân vật tiếng-tăm trái ngược là Trúc Hồ và Ngô Kỷ, tôi cũng xin được mạn đàm theo nhận xét riêng. Mặc dầu không có gì là mới-mẻ, khác biệt... nhưng cũng xin đưa ra để được xem như một phiếu đồng thuận với bên này hoặc bên kia.

Trước tiên, với nhân vật Trúc Hồ:
   
Xin thú thật, tôi vốn là một kẻi ái mộ Trúc Hồ qua những bài hát và Đại Nhạc Hội rực lửa đấu tranh trên ASIA.  Mỗi lần có phát hành nhạc hội mới là con tôi e-mail về : "Bố ơi, ASIA vừa có show mới, con đang down load, tối nay bố mẹ xem được rồi..."   Nhưng rồi một lần cuối tôi từ chối : "Thôi, con khỏi mất công nữa!". Con tôi ngạc nhiên : "Sao vậy ? Bố không thích ASIA nữa sao ?" Tôi trả lời : "Tại vì quá thích, chứ chẳng phải không thićh. Bố muốn đi mua để ủng-hộ và giữ làm kỷ niệm, và còn muốn mua thêm để gửi về Viêtnam ! "      
Thế rồ̀i, một hôm tôi nhận được một e-mail của bạn bè có cái youtube của Trúc Hồ  bày tỏ cảm tình, muốn giải cứu nhạc sĩ Việt Khang khỏ̉i tù Vietcọng, và nhân đó đưa ra đường lối đấu tranh cho đồng bào. Đối với đồng bào trong nước thì Trúc Hồ bảo chẳng cần tranh-đấu gì cả, chỉ cần nói lên sự thật ắt sẽ có Dân chủ và Tự do, và muốn gì nữa thi Xin  chứ đừng Đòi, vì không được quyền Đòi. Với đồng bào hải ngoại thì Trúc Hồ bảo phải tôn-trọng nhà nước Cọng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa VN, vì đó là một chính quyền hợp pháp và có bang giao với nước ngoài, và nhất là chớ kêu gọi lật đổ : chủ-trương lật-đổ là hoàn-toàn sai !  
Nghe xong, tôi hết sức ngạc nhiên,  lại bấm nút nghe đi, nghe lại ba, bốn lần cho chắc, nhưng cứ vẫn bán tín bán nghi : hay là có kẻ đã dùng thủ thuật photoshop sao đó dể xuyên tạc chăng ?
Cho tới một hôm, tôi nhận được một e-mail có youtube một buổi hội luận của Ngô Kỷ trên  đài truyền hình, đưa bằng chứng tố cáo Trúc Hồ là tay sai của Vietcộng. Bấy giờ thì tôi mới tin là chuyện đó có thật. Và có thật thì không thể bỏ qua , vì liên hệ đến đất nước. Sau đây là những vấn đề cần sáng tỏ :

1-Tại sao Trúc Hồ nói là phải tôn trọng Việtcọng, một lũ vô liêm sĩ, bán nước, hại dân?   Từ ngày VC có mặt trên quê hương ta, chúng đã giết chết gần hai triệu người dân vô tội dưới mọi hình thức: xử tử, ám sát, thủ tiêu, tù đày, đấu tố, trận mạc, chết rừng, chết biển, v.v... Ngày nay chú́ng vẫn đánh đập, tù đày, cướp nhà, cướp đất của dân, cúi đầu làm gia nô cho Tàu Cộng!  Vậy thì phải triệt hạ chúng chứ sao lại phải tôn trọng chúng ?

2-Tại sao Trúc Hồ khẳng định rằng lật đổ Vietcong là hoàn-toàn sai ? 
Nếu lật đổ VC là sai , thì giúp VC bán nước là đúng sao ? Bằng chứng Vietcong bán nước đã rõ ràng :
- Ngày 14-9-1958 Phạm văn Đồng ký công hàm gửi Tàu cộng, công nhận các biển đảo Hoàng ,Trường Sa thuộc về Trung quốc.
- Ngày 4-9-1990, tại Hội Nghị Thành Đô, Ng. v Linh và Đỗ Mười xin Tàu cho Viêtnam được trở thành một tỉnh của Trung quốc.
- Biên giới phía bắc như Ải Nam Quan, thác Bản Giốc... của ta, nay đã về tay Trung quốc.
- Cao nguyên và nhiều miền thuộc các Tỉnh  đồng bằng đã bị Vietcong giao cho Tàu chiếm ngự và độc quyền khai thác.
- Cửa biên giới  bỏ ngỏ, dân Tàu vào Việt nam như đi chợ, đã tràn vào khắp các Tỉnh, lập nghiệp, lấy vợ, đẻ con... để thi hành kế hoạch Đồng hóa dân ta.
- Những người biểu tình "chống Trung quốc xâm-lược" đều bị công an Vietcong đánh-đập, còng tay, lãnh án, vào tù.
- Theo Biên bản Hội Nghị Thành Đô ( nói trên) thì tới ngày 4 tháng 9 năm 2020, tức chỉ còn 6 năm nữa thôi, Viêtcông sẽ dâng Viêt Nam cho Trung quốc : Việt Nam sẽ  trở thành một Tỉnh của Trung Quốc !!!
"Chỉ còn 6 năm nữa thôi" , không  lâu nữa ! Không lật đổ được VC thì sẽ bị mất nước. Vậy nhiệm vụ khẩn cấp của chúng ta là phải chung sức cứu Nước, tùy theo khả năng. Mà muốn cứu  Nước thì trước hết phải triệt hạ lũ Viêtcong bán nước. Phải vạch trần  âm mưu của Trúc Hồ bao che cho lũ VC bán nước . Chúng ta phải lên tiếng cảnh cáo hành động tác quá́i đó trước khi đã muộn.  Có người hỏi : Sao không chống những tên việt gian khác mà lại nhằm vào Trúc Hồ ? Xin thưa việt gian ngày nay thì nhan-nhãn trong Cộng-Đồng, và hầu hết đã bị lột mặt nạ, chúng chỉ đáng khinh chứ không đáng sợ. Trái lại , Trúc Hồ có khả năng và phương tiện để  thực hành mưu lược của VC , là dùng phương tiện truyền thông sẵn có (SBTN & ASIA) phổ biến những trình diễn nhạc đấu tranh của mình  để đánh lừa đồng bào , dẫn đò̀ng bào vào con đường chiến đấu bằng lối đánh võ mồm (chỉ để mua vui qua ngày), để không còn nghĩ tới chiến đấu với lũ việt gian bán nước nữa ! Đó chính là lý do đối phó với Trúc Hồ.

3- Một nghi vấn khác lại được nêu lên là : Trúc Hồ đã ủng hộ Việtcong bán nước, mà sao lại lại làm bài ca, mở nhạc hội hô hào  đấu tranh vì Nước ? 
Xin thưa đây là một mưu đồ chính trị đúng như lời Tổng Thống Thiệu đã căn dặn : "Đừng tin những gì Cộng sản nói, mà hảy nhìn kỹ những gì Cộng sản làm" .  Vietcong nói chính quyền là của dân nhưng chúng lại đàn áp, bóc lột dân, bán dân làm nô lệ cho Tàu. Cũng vậy, Trú́c Hồ hô hào đấu tranh bảo vệ đất nước , nhưng lại về hùa với lũ Việtcong bán nước ! Những bài hát và những nhạc hội đấu tranh của Trúc Hồ tung ra có tạo phấn khởi và có tiếng vang , nhưng xin hỏi : Trúc Hồ chủ trương không lật đổ VC bán nước tức là đã đồng tình bán nước rồi thì còn đáu tranh cái gì ? Thì ra đó chỉ là đấu tranh bằng nước bọt , đấu tranh băng nhạc kịch , để che mắt mà thôi ! Cũng may là Trúc Hồ để lộ cái đuôi ra lúc này, để đồng bào ta tỉnh thức sớm,   hầu làm được chút gì đền ơn Đất Nước, trả nghĩa tiền nhân, kẻo đến khi nhắm mắt xuôi tay phải ôm hận xuố́ng Tuyền Đài ! Vận mệnh của Quê Hương ta đang chênh-vênh trên bờ vực và sẽ kêt thúc sau 6 năm  nữa thôi !  Vận Nước đang  nằm trong tay chúng ta. Nếu Hải Ngoại đứng lên thì Trong Nước sẽ vùng dậy . Nếu Hải ngoại ngủ yên thì Trong Nước cũng yên ngủ. Nếu diệt được VC, sẽ có "Độc Lập Vinh Quang".  Nếu không diệt VC thì "Nước Mất vào tay Trung Cộng".

4- Biết thế mà sao  không ai lên tiếng ? 
Đây quả là điều đáng buồn. Cộng đồng hải ngoại có nhiều Tổ chức, Đoàn thể, Học giả, Chính trị gia, Cựu Quân nhân / Công chức, v.v... Họ dư biết điều đó, nhưng có lẽ vì cảm tình trong quan hệ lâu năm, họ sợ  nói ra gây đụng chạm, nên đành ngậm câm ! Thế thôi.
Phần tôi , tôi cũng ngại lắm, khi phải nói những điều trên đây. Nhưng tôi nghĩ : Biết (chưa hẳn đúng) mà không nói thì trái với lương tâm và mang tội với Đất Nước. Qua truyền thông, tôi thấy Trúc Hồ là người có nhiệt tì̀nh. Nhưng chắc là ảnh bị kẹt sao đó, nên đã phải chuyển hướng đi ! Nhưng dầu sao chúng ta cũng phải cảnh giác.  Mong Trúc Hồ sớm tỉnh ngộ, thay đổi tập trường, đem tài năng và phương-tiện sẵn có ra phục vụ Đất Nước. Chỉ còn 6 năm nữa thôi !  Ngày tháng thoi đưa, sợ hối không kịp ! 
Tôi rùng mình và ngộp thở, nước mắt tuôn trào, khi nghĩ tới ngày đó : Khi  thấy Đất Nước tôi bị trao cho Tàu để muôn đời làm nô lệ, thì tôi sẽ ra sao ? Có còn hơi để thở và  nước mắt để trào nữa không ?   

Bây giờ sang nhân vật Ngô Kỵ̉

Tôi nghe có người nói về Ngô Kỷ: Ôi, nói gì cái thằng cha điên khùng đó cho mất thì giờ ! 
Hoặc: Cái lão vô gia cư này gặp ai cũng chửi !  Hoặc có người bị Ngô Kỷ tố là việt gian đã tố ngược lại Ngô Kỷ là tay sai Vietcong, đã xoi bói kẻ này người nọ , chia rẽ Cộng đồng làm lợi cho VC...
Công tâm mà nói,  những phản ảnh trên đây không hẳn đúng. Người nói Ngô Kỷ là điên khùng vì họ đã không nghe hết chuyện. Họ chỈ vừa nghe được vài câu, rồi vì không ưa cái lối nói oang-oảng, sôi-sục của Ngô Kỷ nên họ tắt máy rồi kết luận vội vả theo cảm tính của mình.  Còn nói rằng gặp ai cũng chửi là không đúng, vì Ngô Kỷ  chỉ chửi việt gian thôi,  Chửi việt gian là tạo đoàn kêt cho cộng đồng chứ sao lại nói là chia rẽ ?  Cộng đồng có đoàn kết với việt gian đâu !  
Có  điều khả tín là Ngô Kỷ tố cáo không dựa vào tin đồn mà dựa vào những hành động có thực được minh chứng bởi các video, audio, hình ảnh, tin tức báo chí, v.v... mà Ngô Kỷ đưa lên cho đồng bào xem. Ngoài ra, Ngô Kỷ còn thách thức, yêu cầu đối phương hoặc bất cứ ai thấy sai trái thì hảy ra mặt đối chất. Vậy thì móc ra được càng nhiều việt gian núp bóng cộng đồng thì càng làm lợi cho cộng đồng chứ sao lại là làm lợi cho VC ?
Tôi có lý do để tin rằng Ngô Kỷ là một chiến sĩ  chống Cộng tí́ch cực , kiên-trì và vô vị lợi. Tuy nhiên, Ngô Kỷ có cái khuyết điểm là dùng ngôn từ kém trang-nhã. Ngô Kỷ mắng chửi vào mặt cáí lũ tay sai VC là đúng rồi, nhưng phải tùy lúc. Dùng ngôn từ thô-lỗ trước mặt quần chúng bị coi là không tôn trọng quần chúng, là gặp phản ứng bất lợi. Và Ngô Kỷ đã thấy rồi. Mong Ngô Kỷ khắc phục khuyết điểm để cho công cuộc chống Cộng có hiệu quả, để chung sức cứu Nước. "Chỉ cò̀n 6 Năm nữa thôi" !!!

Người línhVNCH 

On Sunday, October 5, 2014 9:51 PM, "Nmh5475@aol.com [thaoluan9]" <thaoluan9@yahoogroups.com> wrote:


 FYI

Xin cảm ơn Người Lính VNCH đã có lời bàn vô cùng quan trọng, cần thiết và  thuyết phục. Cảm ơn vi hữu Trần Hồ đã chuyển bài.

"Theo Biên bản Hội Nghị Thành Đô ( nói trên) thì tới ngày 4 tháng 9 năm 2020, tức chỉ còn 6 năm nữa thôi, Viêtcông sẽ dâng Viêt Nam cho Trung quốc : Việt Nam sẽ  trở thành một Tỉnh của Trung Quốc !!!"
Thưa, như vậy, dân tộc Việt Nam chúng ta chỉ còn ĐÚNG 6 NĂM nữa để xoay ngược thế cờ, nghĩa là chỉ còn ĐÚNG 6 NĂM NỮA thôi, nếu đồng bào VN ở hải ngoại nghe lời "Trúc Hồ bảo phải tôn-trọng nhà nước Cọng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa VN, vì đó là một chính quyền hợp pháp và có bang giao với nước ngoài, và nhất là chớ kêu gọi lật đổ : chủ-trương lật-đổ là hoàn-toàn sai !"  rồi không hết lòng đấu tranh và yểm trợ cho một cuộc nổi dậy trong nước và đồng bào VN trong nước nghe lời Trúc Hồ; " chẳng cần tranh-đấu gì cả, chỉ cần nói lên sự thật ắt sẽ có Dân chủ và Tự do, và muốn gì nữa thi Xin  chứ đừng Đòi, vì không được quyền Đòi."  thì toàn dân VN sẽ ôm hận nhục mất nước vì tới ngày 4 tháng 9 năm 2020, tức chỉ còn 6 năm nữa thôi, Viêtcông sẽ dâng Viêt Nam cho Trung quốc : Việt Nam sẽ  trở thành một Tỉnh của Trung Quốc !!!" và như thế, nước Vn sẽ mất về tay Tàu cộng do đảng Việt Cộng BÁN và DÂNG, dân tộc VN sẽ cúi đầu dưới gông cùm kiềm tỏa đô hộ ác độc của Tàu cộng như Tân Cương, Tây Tạng chưa biết đến bao giờ....

Là những người VNTNVC, luôn quan tâm trăn trở nghĩ đến quê hương, đọc lời bàn của Người Lính VNCH xong, Quí Vị và Các Bạn nghĩ gì ????

Ngô Minh Hằng



__._,_.___

Posted by: Yen Tran 

No comments:

Post a Comment

Featured post

🔥Lisa Pham Khai Dân Trí Ngày-10/5/2024

Popular Posts

Popular Posts

xx

xx

My Blog List