xx

https://lh4.googleusercontent.com/jwHXKk9yK83mb2U0iyp-OSXs7OZgoEcJKB4V-xqOO7STOu0djuO_hHd_dM8GkXjIamwCDoDrZRAdRPT5gaYIUOXwHgEk7mRpK7R7aGCo-eeVOtK72Nk

Địa chủ ác ghê. Tranh Babui.
Địa chủ ác ghê. Tranh Babui.

Wednesday, 17 February 2016

Đám Trở Cờ: Nguyễn Lý Tưởng, Nguyễn Đức Cung, Lê Đình Cai, Phạm Bá Vịnh

 
Trong một buổi họp của Nguyễn Lý Tưởng, thủ lãnh của Đám Trở Cờ, với một đảng viên của mình, Tưởng đã cho biết chính Tưởng là người đã khai báo toàn bộ nhân sự của Đại Việt Cách Mạng, và rằng Tưởng có đường dây Lê Đức Anh (trước đây Tưởng cũng cho biết là Tưởng có đường dây Nguyễn Thiện Nhân - xem Youtube Nguyễn Lý Tưởng, và Tưởng ra lệnh cho đàn em Võ Đức Quang qua Hoàng Duy Hùng để bắt đường dây Nguyễn Thanh Sơn) với ý định mong muốn về Việt Nam để làm đối lập cuội cho đám cộng sản VN. 

Cuộn băng này và cuộn băng trước đó đã bạch hóa hoàn toàn ý định của nhóm trở cờ cùng với Hoàng Duy Hùng. Cũng qua cuộn băng này cho thấy lòng tự cao tự đại của Tưởng, dở giọng coi thường, khinh khi những người trong quân đội VNCH.



- Nguyễn Lý Tưởng (NLT): Rồi thì …nghĩa... à nói cái chuyện cái người mà hôm trước cháu hỏi đó đó, cháu hỏi đã gặp cái ông đó đó. Cái ông là ông đã nói rằng là Lê Đức Anh có đến thăm anh phải không?

Lê Đức Anh thì biết rồi đó.
Người Thứ Hai (NTH): Dạ.

- NLT: Là anh em con cậu với ông này. Ông này họ Nguyễn. Mẹ ông này đó, là cô ruột của Lê Đức Anh. Nhưng mà sự thực ra đó là Lê Đức Anh không có đến gặp ông này. 

Lê Đức Anh là Đại tướng rồi sau này lên tới Chủ tịch nước mà. Nhưng mà vợ Lê Đức Anh đó, chính ông này nói ra đó, là ông này khi đó..... ông đi ở tù về thì bị cái đám địa phương đó, nó..... nó theo dõi, nó làm khó dễ cho nên ông này mới lập một cái kế là tổ chức giỗ bà mẹ rồi mời thì ... nghe nói rằng là cái hôm giỗ đó đó thì vợ Lê Đức Anh không có tới, nhưng mà sau đó đó, thì một ngày kia đó, bà đó tới thăm….. bà vợ ông Lê Đức Anh là Chủ tịch, là Đại tướng đó. Bà tới, khi đó ông ấy ở cái đường….. đường Phan Thanh Giản ngày xưa, tức là đường…. bây giờ gọi là đường Điện Biên Phủ gọi là gì đó….. cái đường mà trong Sàigòn chạy ra xa lộ đó. 

Đi ngang…. gần cái bệnh viện đó…. rồi có cái nhà ở trong đó thì bà đó có tới, cái bà đó tới tất nhiên bà ấy đi xe thì có tụi an ninh nó đi, thì cái xe của bà, cái tụi công an Việt cộng nó biết, nó biết đó là xe của bà Đại tướng Lê Đức Anh, bà vợ ông Đại tướng Lê Đức Anh. Thành thử khi bà đó tới thì tụi kia nó biết. Sau khi bà đó tới rồi thì tụi kia nó… nó cần cái vấn đề làm ăn đó, cái ông này thì tụi kia thì.... gọi là có đường dây để làm ăn. 

Do đó mà khi ông này ở Việt Nam đó thì ông cũng khá. Nhưng mà trước đó thì ông có hai người con, khi ông ấy ở tù đó thì ông có hai đứa con…. vượt biên. Hai đứa con đó hồi trước học trường Công giáo gọi là trường Thánh Tâm ở Quảng Trị ấy, thì quen cái ông thầy dòng. Khi mà ông đó ông có đường dây vượt biên đó, thì dẫn hai đứa nhỏ đi theo ông đó qua Mỹ trước. 

Hiện bây giờ đang ở Cali. đây. Ông đó cũng ở Cali. Tôi nhớ là đang ở thành phố Garden Grove này. Thì chú nói ngày xưa đó, giữa ông đó với chú đó là thân tình….. cho đến khi mà ra tù trở về đó, chú cũng có ghé thăm ông ấy giữa chú với ông đó không có điều chi hết. Mà ông đó biết rõ. 

Tại vì có một lần ở tù đó thì Việt cộng nó bắt mỗi một tổ chức phải khai về cái tổ chức của mình thì khi đó bên Đại Việt…. thì chú đó... đã tính toán trước thì chú với anh đó, anh viết chữ đẹp chú mới nói thôi anh làm thư ký đi, để làm biên bản, nghe không, tức là chú đọc cho ông đó viết cái biên bản khai cái… đảng bên Đại Việt bắt đầu như thế nào, rồi tổ chức như thế nào, rồi thì là Đại hội ngày 25 tháng 12 năm 1965 như thế nào, và gồm có những ai, rồi là trong tổ chức đứng đầu là ông Hà Thúc Ký đến ai ai thì … thì, thì chú đọc cho ông ấy viết. Thì chú kể cái chuyện đó cho ông ấy viết xong yêu cầu chú ký tên, chú ký tên. Nhưng mà chú kể cái đó đó để cho cháu hiểu rằng là đối với đảng Đại Việt, chú là quan trọng, chú biết từ đầu đến cuối vì khi thành lập đảng là có mặt chú và các tỉnh, từ Quảng Trị đến Cà Mau đó, tất cả các tỉnh là chú đều có sinh hoạt với họ. 

Có mở lớp huấn luyện xây dựng Ban chấp hành. Chuyện đó chú làm chứ không phải người khác làm cho nên khi mà chú gửi cho cháu đọc cái lời tuyên bố của Phan Quang, Thứ trưởng Thông tin của Hà Nội, khi mà nó thả tù đó. Cái đợt nó thả tù đó đó, nó có mời 40 đại diện của Liên Hiệp Quốc, Liên Hiệp Quốc tức là nhiều nước, trong đó có 40 nước gửi đại diện tới để chứng kiến cái cảnh tha tù rạng ngày 13 tháng 2, 1988 thì trong đó đó có một số tướng, có 11 ông tướng, có 121 ông đại tá, rồi thì dân biểu nghị sĩ, rồi thì các cấp hành chánh vân vân. Nhưng mà nó chỉ nêu tên có 6 người thôi. Ba người thuộc hành pháp. 

Ba người thuộc đảng phái phản động và Hạ viện. Trong cái ba người thuộc đảng phái và Hạ viện đó là chỉ có chú nó nói rõ chú là đảng Đại Việt, nghe không. Tức là, tức là Tổng Ủy viên Báo chí Ban chấp hành Trung ương của đảng Đại Việt rõ ràng mà trong khi những người khác ở trong đảng Đại Việt ở tù đó, là tướng lãnh cũng có, dân biểu nghị sĩ cũng có đủ hết mà nó không có nêu tên, mà trong khi các đảng phái khác ví dụ như bên Việt nam (Quốc) dân đảng, các đảng phái khác cũng có ở tù, cũng được tha về mà nó không có nêu tên chỉ có…. thì người ta đọc người ta hiểu nếu cháu mà tinh ý đó, cháu đọc cái đó cháu hiểu là thằng Việt cộng là chỉ nhắm vô chú thôi. Bây giờ nói thẳng ra đó là chỉ có chú là sáng giá thôi chứ còn những người kia là không có tên tuổi mà họ không cần.

NTH: Như vậy chỉ có chú là xã giao với cộng sản được thôi!
NLT: (cất giọng cao, đắc chí) Chỉ có chú là sáng giá thôi! Cháu coi cái điều đó thì biết chớ! Mà cái điều đó tất cả báo VN đều đăng hết từ ngoài Bắc vào tới Sàigòn! Còn báo của Mỹ, báo của Anh, báo của Úc, báo của Canada, báo của (???) báo của Úc, báo của Nhật chúng đều đăng hết! Thì đó cái bản tiếng Anh, bản tiếng Việt chú đều gửi cho cháu. Coi cái đó thì đủ hiểu thôi.

NTH: Thì nếu mình sáng giá nhất cho nó thì mình đối lập với nó!
NLT: (cất cao giọng sung sướng) Ờ thì …. thì đương nhiên là nó…. nó cho mình là quan trọng nhất! Nghe không, thì bây giờ cháu nhớ lại cái lời ông kia nói đó, nói là chủ yếu là cái loại ít người đại diện không làm ích chi thì cháu nghĩ ông đó nói câu đó có đúng không là bởi vì ở trong tù đó.....

NTH: (nói chen vào) Thì cái chuyện đó con đã báo chú rồi… ngay hồi sáng á, buổi sáng con tình cờ con thấy người ta, buổi chiều con báo với chú rồi!

NLT: Ờ … thì thì chú đã nói khi ở trong tù đó cái người mà đọc cho anh em cái biên bản để khai cái đảng Đại Việt, chú đọc chứ không phải mấy ông kia đọc. Ai biết cái.... cái đảng Đại Việt chú mới biết rõ! Chớ mấy ông kia là ai ở đây biết ở đó thôi!
NTH: Thừa sức cộng sản biết chú sáng giá nhất khi đó mới tiếp xúc qua đường Nguyễn Thanh Sơn, Nguyễn Thanh Sơn hay Trần Thanh Sơn gì đó!

NLT: (hấp tấp cao giọng ngắt lời) Ờ thì chứ sao! Chú bây giờ... bây giờ giả thử như cháu biết mấy chuyện một cách trực tiếp mà không có ý kiến việc, mà không có sợ chi với ba cháu, cháu hỏi cái đó thì ba cháu cũng phải nói cho đúng.

NTH: Cái đường dây của Nguyễn Thanh Sơn bị đứt liên lạc cũng hơi uổng!

NLT: Là sao?
NTH: Cái đường dây của Nguyễn Thanh Sơn đó!
NLT: Thì cái thằng đó hắn là Thứ trưởng Bộ Ngoại giao của Việt cộng mà!
NTH: Dạ
NLT: Thì hắn ở bên Hà Nội thôi.
NLT: Thỉnh thoảng hắn qua đây
NTH: Mà họ thừa sức biết chú.
NLT: Hỉ?

NTH: Họ vẫn nể chú như thường và họ thừa sức biết chú.
NLT: Nói sao?
NTH: Họ cũng nể chú, họ thừa sức biết chú.
NLT: Cháu nói cái gì mà chú nghe không rõ.
NTH: Ý chỉ con muốn nói là họ vẫn thừa sức biết chú, họ vẫn nể chú như thường.

NLT: Cái họ không biết sao được!
NTH: Ồ.
NLT: Họ tuyên bố với cả thế giới, có 6 người quan trọng nếu không có chính sách khoan hồng nhân đạo thì 6 người đó ít khi không bao giờ được thả ra.
NTH: Dạ.
NLT: Họ cho 6 người quan trọng nhất, trong số đó có chú trong đó đó!
NTH: Ồ ồ... dạ.
NLT: Bởi vì họ đó... muời... mười một ông tướng được thả ra trong đó có một trung tướng, hai thiếu tướng; chín, tám chuẩn tướng thì họ cho mấy ông đó cũng không quan trọng. Cháu hiểu vì sao mà không quan trọng không? Vì cái quân đội Việt Nam Cộng Hoà không phải là do mấy ông đó thành lập ra.
NTH: Dạ.
NLT: Các… quân đội đã có ???? (mấy ông ở trường ???) sĩ quan ra thiếu úy thì cho chỉ huy một trung đội.

NTH: Dạ.

NLT: (tiếp tục nói) Trung úy cho chỉ huy một đại đội. Đại úy, thiếu tá cho chỉ huy một tiểu đoàn. Lên tướng thì cho chỉ huy sư đoàn. Trung tướng thì chỉ huy trung đoàn. Nhưng mà khi đầu hàng đó, giải tán rồi thì mấy ông đó không còn ai hết. Ai về nhà đấy, hiểu không? Cháu có hiểu cái ý, cái…cái, cái phân tích của Việt cộng không? Nhưng mà một cái anh nắm một cái đảng chính trị đó, thì cái đảng đó bí mật. Đảng đó có người khắp nơi mà Việt cộng không biết ai là ai.

NTH: Dạ.
NLT: Nó cho chuyện quan trọng là chuyện đó, nói rằng là … để chú... bởi vì các tỉnh đó nó khai á... anh biết người nào ở trong nước nó khai (hết) trơn. Tại vì chú đi các tỉnh sinh hoạt với anh em, còn mấy ông kia có tới tỉnh sinh hoạt với anh em đâu! Thì nó hỏi chú… thì chú nói chú làm cho báo chí  thì chú...

NTH: THì họ hỏi chú là họ hỏi vậy thôi chứ họ thừa sức biết chú làm cái gì chớ!
NLT: Không, có cái nó biết, có cái nó không biết chớ. Nhưng mà trên giấy trắng mực đen đó, khi đó đó, là một số đã chết, một số ra hải ngoại thì ở trong nước là chú to nhất!
NTH: Dạ.
NLT: Trong nước không có ai to cấp bậc, chấp nối Ban Chấp hành Trung Ương như chú hết. Trong ???? quyền chủ tịch(?????) … chú là Tổng ủy viên Thông tin Báo chí của đảng, Đại Việt Cách Mạng, nhưng mà ngoài cái đó ra những cái bí mật mà nó được người ta báo cáo nó hỏi chú thì chú không tỏ chuyện này chuyện chi hết. Thì cháu phải hiểu rằng là một người trong chính quyền khi chính quyền đó không còn nữa đó thì người đó chỉ còn gia đình vợ con thôi. Có chính quyền thì người đó mới nói đến chính quyền đó, không còn nữa thì bây giờ nếu mấy ông đó muốn có lính thì làm sao có lính được. Có lính thì phải là trong quân đội, mình học trường sĩ quan ra kiểu như trung úy cái đám mình chỉ huy một trung đội, mà cái trung đội đó không phải là, không phải là do mình mà có phải là là từ quốc gia. Còn như anh đi đơn vị nào thì anh làm việc ở đơn vị đó. Từ khi cái quốc gia đã không còn nữa thì quân đội không còn nữa thì mấy ông đó không còn lính!

Cháu nghĩ được chuyện đó không? Nếu như mình đó, mình cho mấy ông đó ?????(nghe không rõ)… mình lãnh ??? nhưng mà đối với thằng Việt cộng đó, thì hắn là một cái đảng, thì hắn cho cái thằng lãnh đạo đảng lại là quan trọng.

Cháu cứ suy nghĩ cái chỗ đó cháu mới hiểu. Mặc dù cháu lớn tuổi nhưng mà.... cháu chưa có tới cái ????? nên cháu không hiểu. Đảng nó khác cái chính quyền…

NTH: (nói chen vào) Vậy chú ra mắt quyển sách gì đó, chú ra chưa?

NLT: Không phải chú ra mắt quyển sách. Đó là quyển sách của người khác viết.
NTH: No! Cái quyển sách mà hồi xưa chú nói con chú ra, chú ra chưa? Chứ con thấy Ninh Thuận đồ cũng ra mắt sách rầm rầm rầm đâu có ra sao đâu chú.
NLT: Ồ tụi đó cuốn sách toàn viết tầm bậy tầm bạ có cái gì trong đó mà nó nói.
NTH: Còn cái quyển sách mà mà chú sắp cho con mượn đọc là Sống còn với Đại Việt à?
NLT: Đó là của một người khác, ở tiểu bang khác.
NTH: Ồ, con tưởng của chú.

NLT: Họ mới in xong là họ gởi cho chú mà ở đây chưa ai có quyển sách đó mà chú đã đọc hai lần rồi, quyển sách đó là quan trọng thì chú muốn cho cháu đọc, cháu đọc xong đem trả lại cho chú.
NTH: Dạ. Sống còn với Đại Việt ha chú.
NLT: Ai có sách đó thì đọc trong đó thì sẽ hiểu hết … mọi chuyện.
NTH: Còn quyển sách của chú mà ra mắt á,  chú nói từ năm ngoái giờ chưa ra à?
NLT: Chưa ra là vì chú bị nhiều việc quá.... chưa có xong.
NTH: Con lại tưởng quyển sách này của chú ra mắt.
NLT: Ưmm… Cuốn sách này là cuốn sách của một người khác.
NTH: Dạ, dạ, dạ... con hiểu rồi, con hiểu rồi.... con hiểu rồi chú.
NLT: Mấy tháng rồi..... cũng, cũng, cũng khoảng gần hai tháng rồi sợ … nó nằm lâu trong máy đó … thì thực ra mình ….
NTH: (nói chen vào) Có được không sao chú...
NLT: À …. tới đó... thì chú nói … chiều Chủ Nhật khoảng 4 giờ đó là vì 5 giờ chú phải nói trên đài phát thanh rồi. Khoảng 4 giờ dãy đường 18 thì đưa cho quyển sách đó.

NTH: Dạ, dạ được chú giữ con mấy chục.
NLT: (cười) Nên nhớ rằng cậu là người thứ hai đọc cuốn sách đó ???? lý tưởng lắm nhe.
NTH: Thưa chú, con chỉ cầm quyển sách đó, con đọc con trả lại chú rồi vậy mà sáng nay....
NLT: (nói chen vào cắt ngang) Không…. nghĩa lý có chưa có người khác, mấy người khác chưa có đâu!
NTH: Dạ, dạ, dạ.... dạ, dạ...
NLT: Vì họ đâu có gửi cho mấy người khác đâu mà...
NTH: Dạ, dạ...



__._,_.___

Posted by: xexac lenh 

No comments:

Post a Comment

Featured post

Bản Tin cuối ngày-10/11/2024

Popular Posts

xx

xx

My Blog List