NANCY NGUYỄN LỚN HƠN CẢ BẦU TRỜI
(BIGGER THAN THE SKY)
Tôn Nữ Hoàng Hoa
Sáng nay ngủ dậy không nghe tiếng
chim ca ngoài cửa sổ, cũng chả thấy nắng xuyên qua vào tận chân giường thì mới
biết trời đang âm u ngoài kia. Không biết có cơn mưa nào muốn tới hay giông bão
nào muốn dấy lên.
Buồn tình, tôi tìm phim xem. Lượn qua
lượn lại trên cái remoke bỗng thấy nhan đề một cuốn phim rất hấp dẫn
"BIGGER THAN THE SKY" không biết cái gì có thể lớn hơn trời đất bao
la nên dừng lại xem cho biết cớ sự.
Phim bắt đầu với câu chuyện của Peter
Rooker đang ở trong tình trạng chán nãn Vừa mất job lại bị bạn gái bỏ ra đi không
hẹn ngày trở lại. Từ chán nãn này Peter cảm thấy quá thất vọng Peter cảm thấy
phải thoát ra khỏi tình trạng này bằng cách thủ giọng và tìm đến một phim trường
địa phương xin đóng một vai nhỏ của bộ phim " Cyrano de Bergerac"
Khi nhận được kịch bản và may mắn cho
Peter đã được đạo diễn mời lên diễn thử. Peter ngơ ngác không biết phải làm sao
anh ta bèn thú thật với đạo diễn là anh ta chưa bao giờ đóng phim nên không thể
lên đóng được. Bà đạo diễn bảo anh không cần diễn cứ nhìn vào kịch bản xem
trong đó viết gì thì đọc lên. Peter phân vân đọc mà không diễn thì làm sao mà
gọi là đóng phim? Peter cắt ngang sự luyện tập hai ba lần vì không muốn mình
trở thành con vẹt.
Bà đạo diễn buột lòng rời khỏi ghế và
kéo Peter ra khỏi nơi tập dượt giải thích cho Peter hiểu rằng mọi người khi mới
đóng phim chỉ cần học thuộc kịch bản và nói theo kịch bản cộng thêm vào đó sự nhiệt
tình của mình là xong . Peter lại phân vân anh ta không thấy cái gì nhiệt tình
khi phải đọc lên những lời do người khác viết. Thế rồi Peter bỏ ra về. Sau đó,
anh nhận được điện thoại của đạo diễn muốn anh thủ diễn vai trò đó chính thức. Peter
phân vân nghĩ đọc lời lẽ của người khác viết cộng vào cái nhiệt tình trống rỗng
thì làm sao mà nỗi tiếng được.
Anh đem ý nghĩ đó nói với bà đạo
diễn, bà ta bảo anh muốn nỗi tiếng cho dù làm con rối thì cứ việc đọc cho trơn
tru cái kịch bản là xong. Sau đó chúng tôi sẽ sơn phét vào những bộ quần áo
thích hợp là okay rồi.
Peter cũng cứ bâng khuâng vì không
muốn mình làm con rối. Tôi thấy bực mình đổi qua channel khác, chẳng muốn xem
cái cảnh mà hiện tại sự sinh hoạt của Cộng Đồng Người Việt tỵ nạn CS đang gặp
phải sự đạo diễn của VC trong việc gây bất ổn cho sự sinh hoạt chính trị của
Tập thể này.
Tôi bỗng vươn vai ngồi dậy , vào bếp
làm ly cafe đầu ngày xong rồi lên Net xem thế sự. Thấy bức " thư cuối của Nancy Nguyễn gởi cho Cô,
Chú ,Bác của con" . Đọc
xong bức thư của Nancy Nguyễn tôi lại nghĩ đến Peter trong Bigger Than The Sky
vì không muốn làm con rối nhưng phải nhận kịch bản . Tôi không buồn và cũng
không trách Nancy Nguyễn khi viết lại những dòng kịch bản trong phim trường
Tôi không biết Nancy Nguyễn bao nhiêu
tuổi nhưng tôi biết bức thư Nancy Nguyễn viết đó chỉ là một kịch bản. Tại sao?
Chúng tôi sẽ lần lượt trình bày với qúi vị cái kịch bản này diễn tiến như thế
nào?
1. Mở đầu kịch bản của Nancy viết "Con thiết tha mong các cô chú,
xin hãy vì tôn trọng chính mình mà chấm dứt bán mũ cho nhau. Đã quá đủ rồi!"
Điều này cho thấy luận điều của Nancy
cũng giống như của Nguyễn Chính Kết , của Cù Huy Hà Vũ, của Điếu Cày khi nói chuyện
về sự sinh hoạt của Tập Thể Người Việt Tỵ nạn CS tại Hải Ngoại (TTNVTNCSHN) đều
kêu gọi đoàn kết . “bán mũ cho
nhau” ý nói người Việt Quốc Gia chụp mũ CS cho nhau để phân hoá, chia rẽ
trong cộng đồng.
Đổ lỗi cho TTNVTNCSHN chia rẽ chứ
không có lý luận là chính VC đã dùng chiêu bài kiều vận gây chia rẽ trong Cộng
Đồng. Giả dụ không có những người ngay giữa lòng người Việt Chống CS mà tuyên
bố KHÔNG CHỐNG CỘNG tức là đã tỏ ra một thái độ THÁCH THỨC TRỊCH THƯỢNG. Vì lẽ
đó người Việt QG phải lên tiếng để bảo vệ lý tưởng của họ hầu chấm dứt cái lối
tuyên truyền ngu xuẩn của VC.
2. Khi kịch bản Nancy viết (trích) "Con có lòng dạ nào trách cô
chú! Khi cứ bị quá khứ chực chờ ám ảnh, nhìn đâu cũng thấy thâm mưu, ngó ai
cũng sợ là kẻ thù.".
Con người không nói thì người ta
không thể biết người đó là người Trung hay người Bắc hoặc là người Nam. Con
chim có hót người ta mới biết thuộc loại chim gì? chim Cú hay chim tu hú hoặc
chim kên kên
Người Việt Quốc Gia họ không bao giờ
nói "nhìn đâu cũng thấy kẽ
thù". Đó chính là tư tưởng ngôn ngữ của đảng cs. Bởi Xã Hội Cộng Sản
là một xã hội liên hoan trên sự đau khổ của nhân dân. Đảng đứng trên nhà nước
vì thế dân chúng có nhọc nhằn tìm cách mưu sinh trong khốn khổ thì những đảng
viên của VC cũng không động tâm. VC không bao giờ giáo dục nhân sinh trên giá
trị đạo đức . VC luôn luôn dạy dỗ ý niệm căm thù và bạo lực cũng như qua mọi
tương giao sinh hoạt trong xã hội vì lẽ đó chúng nhìn đâu, ngó ai cũng cho là
kẽ thù"
3. Khi Nancy đọc kích bản:" Nhưng khi cô chú quy chụp cho
chúng con là người của đảng nọ phái kia, có tổ chức chính trị này khác chống
lưng, lăng xê, bợ đỡ, cô chú có hiểu là cô chú đã hoặc vô tình, hoặc cố ý hất
đổ công sức mồ côi của người trẻ chúng con không? Có hiểu là đã dẫm đạp lên tấm
lòng mồ côi của chúng con không? Khi hùng hục quy chụp tụi con, cô chú
có hiểu là đã hai tay dâng thành quả dẫu còn khiêm tốn của tụi con "
Xin trả lời kịch bản của Nancy là: Không một ai trong TTNVTNCSHN lại
nhẫn tâm đi chà đạp lòng yêu nước của thế hệ sau. Nhưng Nancy phải hiểu rằng ở Hải Ngoại
hiện nay Người Việt Quốc Gia vẫn tiếp tục đấu tranh với VC. Không phải trên
chiến trường trực diện mà trên Mặt Trận Tuyên Truyền. Không phải lợi ích cho
riêng Tập Thể mà chính là lợi ích chung cho cả dân tộc VN. Thí dụ khi bà Trần Kiếu
Ngọc tuyên bố TUỔI TRẺ HẢI NGOẠI KHÔNG CHỐNG CỘNG. Nancy có biết câu tuyên bố
này sẽ diệt đi mầm mống sinh sôi của tuổi trẻ trong nước đang âm thầm tranh đấu
chống Cộng sản để thoát ra cảnh bị Nô Lệ quân Tàu không? Nhà nước sẽ vin vào
câu nói đó để tuyên truyền là : Chúng bay thấy không ở hải ngoại đâu còn chống Cộng
nữa, thì xin hỏi
Nancy sự việc ấy có lợi cho ai? Chúng tôi không chống cá nhân TKN hay Nancy mà
chỉ quyết tâm bẻ gãy những công tác tuyên truyền cho VC mà thôi.
3. Khi Nancy viết:" Các cô chú có biết bế quan
toả cảng, tuyệt giao với "kẻ thù" chính là cái đại họa diệt vong của
dân Việt từ ngàn đời xưa? Khi Minh Trị Thiên Hoàng mở cửa cho Tây Phương vào
thông thương, thông sứ, đã một bước mà đưa Nhật Bổn từ lạc hậu thành văn minh,
đi trước cả Châu Á, thì vua Minh Mạng vì cái đạo nghĩa, cái truyền thống, cái
căn cước dân tộc tính mà bế môn, cấm đạo, giết nhà tu, đưa đến hơn một trăm năm
Pháp thuộc, rồi cuộc Việt Minh, mới có cái đám lưu vong chúng ta ngày hôm nay?"
Xin trả lời ngay cho đoạn kịch bản
này . Người Việt Quốc Gia không bế quan toả cảng với VC. Tuyệt giao với
"Kẽ Thù" không phải là cái hoạ diệt vong. Đảng CS VN nghe đây: Người
Việt Quốc Gia đã bị chúng bay lừa bịp quá nhiều lần.
A.
LỪA BỊP VÀ
PHẢN BỘI DÂN TỘC VN LẦN THỨ NHẤT : HIỆP ĐỊNH 6-3-1946
Từ cái cách Mạng Tháng 8 năm 1945.
Khi Mỹ ném bom nguyên tử xuống Nhật vào ngày 15/8/1945 . Nhật bản đầu hàng.
Ngay sau đó, hằng trăm ngàn người ở Hà Nội đi biểu tình chống Nhật. dân chúng
yêu cầu vua Bảo Đại thoái vị. Vua Bảo Đại trao quyền lại cho nhân dân.
Sau khi cuộc cách mạng thành công
Việt Minh (VC bây giờ) nhảy ra lập chính phủ , giành quyền lãnh đạo giết sạch
hết các đảng phái Quốc Gia. Trong khi các đảng phái Quốc Gia hô hào kháng chiến
chống Pháp thì Hồ Chí Minh và Việt Minh bắt tay với Pháp ký hiệp định 6-3-1946
chịu cho quân Pháp đổ bộ lên đất Bắc thay thế quân Trung Hoa.
B.LỪA BỊP VÀ PHẢN BỘI DÂN TỘC VN LẦN
THỨ NHẤT : HIỆP ĐỊNH GENEVE 20-7-1954
Khi Việt Minh (VC bây giờ) cho phép
Pháp trở lại Bác bộ. Quân Pháp lần lượt chiếm đóng hết các thành thị. Người
Việt Quốc Gia yêu nước rút ra bưng biền tiếp tục cuộc kháng chiến chống Pháp.
Pháp đành phải rước vua Bảo Đại từ Trung Hoa về lập chính phủ năm 1949 nhưng
mánh khoé của Pháp không lừa bịp được ai cuối cùng pháp thua trận đi đến Hiệp
định Geneve ngày 20-7-1954. Việt Minh lại nhảy ra ký hiệp định với Pháp để dành
quyền lãnh đạo miền bắc thuộc Cộng sản và Miền nam thuộc người VIệt Quốc Gia từ
vĩ tuyến 17 trở xuống
Đây là hai lần VC phản bội và lừa bịp
nhân dân VN
C.Lần Thứ ba: Lừa bịp con dân miền
bắc ĐÁNH MỸ CỨU NƯỚC
Vậy xin hỏi Nancy VC ĐÃ LỪA BỊP DÂN
TỘC VN NHIỀU LẦN VÀ PHẢN BỘI DÂN TỘC VN NHIỀU LẦN.
Vậy người Việt Quốc Gia có còn tin
tưởng chúng hay không mà Nancy lại đòi hỏi KHÔNG NÊN BẾ QUAN TOẢ CẢNG VỚI CHÚNG
?
Người viết kịch bản nghe đây: Bất cứ
một ai có tư tưởng HOÀ HỢP HOÀ GIẢI VỚI CS TẤT CẢ ĐỀU KHÔNG ĐỨNG CHUNG CHIẾN
TUYÊN VỚI CHÚNG TÔI NHỮNG NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA TIẾP TỤC ĐẤU TRANH CHỐNG VC CHO
ĐẾN KHI CHÚNG TỰ DIỆT HAY SỤP ĐỔ. NGHE CHƯA?
4. TIẾP ĐẾN KỊCH BẢN ĐÃ RÕ RÀNG CÁI
LÝ THUYẾT VÔ GIA ĐÌNH VÔ TỔ QUỐC CUẢ CHÚNG
Khi Nancy viết: (trích) :" Tại sao thế hệ đi
trước được quyền sai đến độ chúng con phải lưu vong, nhưng lại tước đi cái
quyền được sai của thế thệ chúng con? Tại sao thế hệ đi trước có thể vừa thản
nhiên đặt lên vai chúng con, cho chính bản thân con, cái di sản đớn đau ấy, rồi
lại vẫn thản nhiên buộc chúng con phải yêu nước thế này mới đúng, thế nọ là
sai?"
Ôi cái câu trách cứ này làm tôi liên
tưởng đến vai trò Trường Chinh tay chân thân cận của Hồ Chí Minh là một
"đảng viên ưu tú" của CS khi chỉ mặt Mẹ của ông ta để đấu
tố.: “Tao với mi không mẹ không con mà chỉ là kẻ thù giai cấp của nhau"
Tiếp đó, theo Đèn Cù, là Chu Văn
Biên, bí thư đoàn ủy cải cách ruộng đất Nghệ Tĩnh. Bắc ghế ngồi trên thềm cao,
y chỉ tay vào mặt mẹ đẻ chắp tay đứng dưới sân, gằn giọng: “Tao với mi không mẹ
không con mà chỉ là kẻ thù giai cấp của nhau. Tao có phận sự tiêu diệt mi mà mi
thì sẽ nhất định chống lại”. Bà mẹ cắn lưỡi không chết, ít lâu sau nhảy giếng
tự tử. Nhờ thành tích giết mẹ đó, Chu Văn Biên được đảng trao chức Thứ trưởng
Bộ nông nghiệp!
Vậy thì thế hệ đi trước sai ở chỗ nào
Nancy?. Sai là không đấu tố giai cấp bậc sinh thành phải không?
Thôi, như vậy cũng quá đủ cho một
kịch bản tân thời qua diễn viên Nancy Nguyễn
Thú thật tôi không thể nào biết được
trời cao bao nhiêu, đất rộng bao nhiêu trong kiến thức thô thiển của mình.
Nhưng sau khi không muốn xem tiếp câu chuyện BIGGER THAN THE SKY CUẢ CON RỐI
PETER ROOKER để biết cái kết cuộc có bi thảm hay không? Tôi lại đọc thư của
NANCY NGUYỄN đã làm tôi mang cái nỗi buồn thấm thía cho dân mình cứ bị VC lừa
bịp từ đời này sang đời khác. Âu cũng là cái NGHIỆP VÔ MINH của dân mình?
Tôn Nữ Hoàng Hoa
14/10/2017
Nancy Nguyễn - THƯ
CUỐI GỞI CÔ CHÚ BÁC CỦA CON
Con thiết tha mong các cô chú, xin
hãy vì tôn trọng chính mình mà chấm dứt bán mũ cho nhau. Đã quá đủ rồi!
Rất nhiều lần con nghe bạn bè nói
lại: "chú ấy bảo anh tránh em ra, vì em là Việt Tân", hay loại có tư
tưởng thân cộng, hay thậm chí là cộng sản nằm vùng. Mỗi lần như thế, con chỉ
mỉm cười rồi lại lặng lẽ đi. Chưa một lần nào, chưa có bất cứ ai, nghe bất cứ
câu ta thán nào của Nancy Nguyen.
Con có lòng dạ nào trách các cô chú!
Khi nỗi đau mọi người đã phải gánh chịu là quá sức tưởng tượng, quá sức chịu
đựng của một đời người. Con có lòng dạ nào trách cô chú! Khi cứ bị quá khứ chực
chờ ám ảnh, nhìn đâu cũng thấy thâm mưu, ngó ai cũng sợ là kẻ thù. Chính mắt
con trông thấy, những con người bỏ rơi hiện tại của bản thân, gạt nước mắt lật
đật đi rút tiền nhà bank, dăm chục đồng, dăm trăm đồng, thậm chí dăm ngàn đồng
gởi về VN mỗi khi nghe tin dữ. Có những người không dám ăn, chẳng dám mặc, sống
một đời chỉ để giúp VN thôi. Con có lòng dạ nào mà trách các cô chú cho được?
Nhưng khi cô chú quy chụp cho chúng
con là người của đảng nọ phái kia, có tổ chức chính trị này khác chống lưng,
lăng xê, bợ đỡ, cô chú có hiểu là cô chú đã hoặc vô tình, hoặc cố ý hất đổ công
sức mồ côi của người trẻ chúng con không? Có hiểu là đã dẫm đạp lên tấm lòng mồ côi của
chúng con không?
Khi hùng hục quy chụp tụi con, cô chú
có hiểu là đã hai tay dâng thành
quả dẫu còn khiêm tốn của tụi con cho một tổ chức, đảng phái nào đó không?
Chưa kể không tránh khỏi có sự ngờ
vực mà xa tránh, trước là buồn lòng nhau, sau là hại cho việc chung. Có bao giờ
cô chú nghĩ chúng con cũng biết đau không?
Kẻ thù chẳng bao giờ làm mình đau
bằng chính người mình được đâu! (Hoàng
Lan Chi: quý vị xem ngôn ngữ người trẻ: hùng hục, hai tay dâng, dẫm đạp! Tôi khó
tưởng tượng được người trẻ lại có ngôn ngữ thù hận, năng nề đến vậy!)
Vừa chống CS, vừa chống nhau, đã quá
đủ rồi cái thảm trạng hai ba chiến tuyến, bốn năm loại kẻ thù. Các cô chú muốn
chống nhau, muốn chính trị trong lòng chính trị, con không dám, và cũng không
có tư cách, để ý kiến, chỉ xin tha cho người trẻ bọn con, đừng bắt tụi con phải
yêu ghét theo chỉ thị, đừng cố lôi kéo tụi con vào cuộc đa đoan ấy nữa!
Con xấu hổ! Khi phải chứng kiến những
màn thanh trừng khốc liệt chỉ bởi vì cái ảnh chụp chung với một ai đó, một tổ
chức nào đó. Thời buổi nào rồi mà chụp chung với nhau một tấm hình thì đã coi
như … "kết nạp!"
Các cô chú có biết bế quan toả cảng,
tuyệt giao với "kẻ thù" chính là cái đại họa diệt vong của dân Việt
từ ngàn đời xưa? Khi Minh Trị Thiên Hoàng mở cửa cho Tây Phương vào thông
thương, thông sứ, đã một bước mà đưa Nhật Bổn từ lạc hậu thành văn minh, đi
trước cả Châu Á, thì vua Minh Mạng vì cái đạo nghĩa, cái truyền thống, cái căn
cước dân tộc tính mà bế môn, cấm đạo, giết nhà tu, đưa đến hơn một trăm năm
Pháp thuộc, rồi cuộc Việt Minh, mới có cái đám lưu vong chúng ta ngày hôm nay?
Sự tuyệt giao không những là giấu
sâu trong lòng nó tâm lý sợ hãi, thua kém, còn là con đường ngắn nhất đến tuyệt
vong.. Cuộc chiến Quốc – Cộng chẳng phải đã chứng minh rõ ràng?
Con biết thế nào cũng sẽ có người bảo
nói thế chứng tỏ là quá non xanh, không hiểu đời hiểm ác, cứ thế đi, rồi thế
nào cũng bị dắt mũi, bị lợi dụng, nối giáo cho giặc. Con xin lỗi phải nói lời
rất đau lòng này: cái hoạ mất nước có phải là do chúng con?
Tại sao thế hệ đi trước được quyền
sai đến độ chúng con phải lưu vong, nhưng lại tước đi cái quyền được sai của
thế thệ chúng con? Tại sao thế hệ đi trước có thể vừa
thản nhiên đặt lên vai chúng con, cho chính bản thân con, cái di sản đớn đau
ấy, rồi lại vẫn thản nhiên buộc chúng con phải yêu nước thế này mới đúng, thế
nọ là sai?
Đó là giả như chúng con sai. Nếu cứ bắt chúng con phải yêu nước theo
đúng cách, chống Cộng theo đúng kiểu, chẳng khác nào cứ lập đi lập lại một phương
thức mà hy vọng có một kết quả khác với 42 năm qua!
Còn bảo không chống cộng thế này, thế
khác, thì đích thị là VC, là nằm vùng, thì con nói thẳng, sự quy chụp này cho
đến nay chỉ chứng tỏ được là vũ khí cực kỳ hữu hiệu để ta chống lẫn nhau, làm
tổn thương đến nhau, làm nhụt chí của nhau, thậm chí giết hại đời nhau, chứ
chưa có bằng chứng gì là nó có mảy may tác dụng với kẻ thù. (Hoàng Lan Chi: Nancy đã cố binh vực
cho cái không chống cộng của TKN)
Từ nỗi ám ảnh kẻ thù trà trộn, gây
nhiễu loạn, ta đã dành không biết bao nhiêu tâm sức để chĩa mũi gươm vào nhau,
vô tình chính ta đã nối giáo cho giặc, làm chính xác cái điều họ muốn ta làm
nhất. Cái tâm lý sợ trà trộn khởi
đi từ một quá khứ đớn đau, và cái tiềm thức thua cuộc, như con chim đã một
lần trúng tên chí tử, không thể bình thản mà nhìn cành cây nhọn. Con không dám
phát xét đúng sai, lại càng không có tư cách xen vào, chỉ xin hãy buông tha cho
người trẻ bọn con, đừng bắt tụi
con phải học cái tâm lý nói thẳng là nhược tiểu ấy. Cho phép tụi con được
lớn lên, được trưởng thành theo cái thời đại tụi con sống. Dẫu có sai đi chăng
nữa, xin tôn trọng cái quyền được mắc sai lầm của chúng con. (Hoàng Lan Chi: chúng ta yêu cầu cẩn
trọng kẻo bị nằm vùng thì láo lếu nói rằng người lớn có tâm lý nhược tiểu!)
Thay lời kết, con mong cô chú nhận
rằng, "dân chủ" là một
khái niệm chỉ vừa mới manh nha ở VN khi Bảo Đại thoái quyền vào giữa thế kỷ thứ
XX đây thôi chứ chưa bao lâu. Trùng trùng điệp điệp những ngàn năm trước
đó, nước ta vốn là một nước quân chủ chứ không phải dân chủ như sau này. Nên
đối với công cuộc dân chủ, thế hệ
đi trước, dù muốn dù không, vẫn chỉ là thế hệ "di dân tư tưởng", bắt
đầu tiếp thu, cố gắng hiểu, cố gắng áp dụng, nhiều chỗ đúng, lắm chỗ sai, đôi
ba chỗ mơ hồ, còn thế hệ chúng con là thế thệ "bẩm sinh tư tưởng",
nên xin hãy bớt tính tự dĩ vị thị, và tin tưởng vào người trẻ có khả năng
tự quyết cho thế hệ và thời đại của mình.
Đôi dòng nghịch nhĩ nhưng là lời trung
ngôn, nghe được hay chối mắt thì lời cũng đã nói ra đến cạn rồi. Con viết để
trải cái nỗi lòng của con, của chúng con, và của các em con.
Nếu cùng tâm nguyện, xin chia sẻ bức thư này để nó có thể đến được với những người cần đến.
Nếu cùng tâm nguyện, xin chia sẻ bức thư này để nó có thể đến được với những người cần đến.
Nancy Nguyen
__._,_.___
No comments:
Post a Comment