Bài tham luận thời sự của
NGUYỄN-HUY HÙNG
Kính chào Qúy Vị và Qúy Bạn,
Bè lũ Việt Cộng đang tìm cách đu dây để lợi dụng cả Hoa Kỳ lẫn Trung Cộng để tồn tại tiếp tục bóc lột nhân dân Việt Nam.
Kính mời Qúy Vị và Qúy Bạn cùng chia sẻ bài tham luận dưới đây và trong attachment và tùy nghi tiếp tay phổ biến rộng rãi đến thân hữu cùng chia sẻ.
Chào kính mến, NGUYỄN-HUY HÙNG.
( Xin vui lòng mở attachment đọc để thấy các hình ảnh trong bài viết).
Bè lũ Việt Cộng đang tìm cách đu dây để lợi dụng cả Hoa Kỳ lẫn Trung Cộng để tồn tại tiếp tục bóc lột nhân dân Việt Nam.
Kính mời Qúy Vị và Qúy Bạn cùng chia sẻ bài tham luận dưới đây và trong attachment và tùy nghi tiếp tay phổ biến rộng rãi đến thân hữu cùng chia sẻ.
Chào kính mến, NGUYỄN-HUY HÙNG.
( Xin vui lòng mở attachment đọc để thấy các hình ảnh trong bài viết).
THỜI
CƠ THUẬN LỢI ĐÃ ĐẾN,
PHẢI
CƯƠNG QUYẾT HÀNH ĐỘNG NGAY
ĐỪNG
BỎ LỠ NỮA.
-Lửa thiêu Cộng sản đang lan tràn trong
nước.THUẬN LỢI
-Chúng
ta cần hoạt động hỗ trợ đồng bào trong nước quyết liệt hơn.
NGUYỄN-HUY
HÙNG
Chúng ta những người Việt Quốc Gia Nhân bản
yêu nước đã quyết liệt đấu tranh chống Cộng sản Việt Nam (CSVN) từ hơn nửa thế
kỷ nay, vì chúng ta biết rằng chế độ Cộng sản là một hình thức Thực dân, Đế
quốc, Phong kiến, Quân phiệt mới, một chế độ phi nhân độc tài tàn bạo vô nhân
đạo gấp trăm ngàn lần những chế độ cũ. Các lãnh tụ Cộng sản gian manh tuyên
truyền xảo quyệt đưa ra những mục tiêu lừa bịp để lôi cuốn mọi người đi theo
ủng hộ chúng cướp chính quyền như: -Nhân dân làm chủ, -Mọi người có quyền
bình đẳng, -Lao động theo khả năng hưởng thụ theo nhu cầu, -Không còn giai cấp
giầu nghèo, cường hào ác bá, người bóc lột người, -Không còn tư sản tư hữu, mọi
của cải tài sản đều thuộc về nhân dân… nhưng do Nhà nước quản lý…?
Gương Liên Xô Nga cho chúng ta thấy là, sau khi có được chính quyền trong tay thì
chúng lại dùng phương thức Tập đoàn chuyên chính vô sản độc quyền cai trị đất
nước, đàn áp bóc lột sức lao động của toàn dân một cách tàn bạo thâm độc hơn
tất cả những Tập đoàn chuyên chính Phong kiến, Thực dân, Quân phiệt mà loài người
được biết qua các thời đại phát triển từ sơ khai cho đến nay. Toàn dân trở
thành bầy nô lệ tiếp tục lao động khổ cực để phục vụ cho giai cấp lãnh đạo mới
là Tập đoàn Cộng sản khát máu phi nhân gọi một cách nôm na chính xác là Tập đoàn
Tư bản Phong kiến Quân phiệt Đỏ.
Về chính sách và phương pháp chống Cộng, chúng ta đã được thừa hưởng tất cả những
khảo cứu và phương sách được coi là thuận lý và khoa học nhất do các chính trị
gia và triết gia Âu Á nổi tiếng biên soạn hướng dẫn. Mã-Lai-Á và Nam-Dương đã
thành công trong việc loại trừ hết cộng sản trên đất nước của họ vào những năm
cuối Thập niên 1950. Hoa-Kỳ cũng nhờ đó đã thắng cuộc Chiến Tranh Lạnh vào cuối
Thập niên 1980 qua đầu Thập niên 1990, làm tan rã hoàn toàn cái nôi thành trì
cộng sản Liên Xô và Đông Âu, đặt Trung Cộng vào trạng thái ngất ngư phải xét
lại đổi mới theo kinh tế thị trường, Cu-Ba ngắc ngoải, và bây giờ Bắc Hàn và
Việt Cộng đang đến lượt bước vào thời kỳ khủng hoảng hậu quả của chiến dịch “Diễn
biến hoà bình” để giẫy chết.
Sau mốc lịch sử đau thương của đất nước Việt Nam từ ngày Quốc Hận 30-4-1975, một
câu hỏi được đặt ra là: Vậy thì tại sao chúng ta cũng đã từng được
Hoa Kỳ viện trợ để chống Cộng sản, nhưng chúng ta lại thất trận phải bỏ nước ra
đi lưu vong nơi xứ lạ quê người từ hơn 40 năm nay, để cho hơn 90 triệu đồng bào
Việt Nam ở trong nước phải chịu đựng sự bóc lột tàn bạo của bè lũ bạo quyền Việt
Cộng còn thậm tệ hơn hoàn cảnh của các nông nô thời Phong kiến Thực dân trước
kia?
Nếu can đảm thẳng thắn xét lại những bài học kinh nghiệm đã trải qua, chúng ta phải
chân thành mà nhận định rằng: Chúng ta có chính nghiã, không thua Cộng sản
về mặt tranh luận lý thuyết, nhưng chúng ta đã thua Cộng sản vì không phát huy
được sáng kiến đem chiến tranh du kích và bạo lực tiêu diệt Cộng sản ngay trong
lòng xã hội Cộng sản như Cộng sản đã thực hiện đối với chúng ta, và cũng vì
chúng ta quá quân tử, xử thế theo Đạo Trời trọng Nhân Nghĩa Lễ Trí Tín, không
xảo quyệt lừa bịp tàn bạo vô nhân bất nghiã như Cộng sản, nên không muốn áp
dụng bạo lực một cách bừa bãi phi nhân.
Theo
thiển kiến thì những điểm yếu khiến chúng ta tạm thua cuộc chiến máu lửa, có
thể quy tại 4 lý do sau:
1.- Một số chính khách lãnh đạo chính phủ
Hoa Kỳ trước đây giúp chúng ta chống Cộng sản nhưng không muốn chúng ta thắng,
vì lợi ích chiến lược toàn cầu của họ là đang trắc nghiệm phương thức tấn công
làm tan rã hàng ngũ đối phương Cộng sản bằng “Diễn biến hoà bình”
ngay tại trong đất nước Liên Xô, các nước Đông Âu và Trung Cộng trong thời gian
cuối Thập niên 1960 sang đầu Thập niên 1970, để tránh nguy cơ làm bộc phát chiến
tranh nguyên tử. Do đó mọi sáng kiến tấn công của chúng ta vào hậu phương Cộng
sản Bắc Việt, dù hợp lý và cần thiết đối với hoàn cảnh của Việt Nam lúc bấy giờ,
đã không được Đồng minh Hoa Kỳ khuyến khích yểm trợ mà còn bị gạt bỏ một cách
phũ phàng, bằng lý do là họ viện trợ cho chúng ta để tự vệ chứ không phải để
chúng ta đi xâm lăng lãnh thổ miền Bắc Việt Nam để tiêu diệt Việt Cộng.
2.- Những người lãnh đạo và các nhóm trí
thức, chính khách của chúng ta không chịu cách mạng bản thân, không thích ứng
kịp thời theo tiến triển tâm lý xã hội thời đại nguyên tử, vẫn quá câu nệ vào
triết lý cai trị theo nhân bản Khổng Nho, nên trở thành lạc hậu lạc lõng không giải
quyết thoả đáng kịp thời những đòi hỏi của quảng đại quần chúng, lại không có
những quốc sách hữu hiệu hướng dẫn giáo dục, để mọi người sống trong tình trạng
tự do quá trớn với tinh thần cầu an hưởng thụ, hoặc không dám áp dụng những
biện pháp cứng rắn cần thiết đúng mức khi tình hình đòi hỏi, nên đến lúc xẩy ra
cảnh rối loạn hiểm nguy thì không còn cơ hội cứu vãn ổn định được đành buông
xuôi.
3.- Chúng ta dễ tự mãn, không chịu tiếp
tục khai thác đẩy mạnh thắng lợi đến kết quả cuối cùng, chỉ dồn đối phương vào
thế bại nhất thời rồi lơ là không phòng bị, để chúng có thời gian ổn dịnh củng
cố lại thế lực, theo chính sách cố hữu “lùi một bước để tiến lên hai
bước” do các quan thầy Cộng sản quốc tế đã truyền dạy cho chúng, để rồi
khi đã ổn định xong chúng lại tung ra những đòn phép mới, khiến chúng ta bất
ngờ rơi vào thế ứng phó thụ động mất đi khí thế tấn công lúc ban đầu.
4.- Trong khi các nước Đồng minh do
Hoa Kỳ lãnh đạo đang tiếp tay với Chính phủ Việt Nam Cộng Hoà chống quân Cộng
sản Bắc Việt vi phạm Hiệp định đình chiến Genève ký năm 1954 lén lút đưa quân
vào quậy phá an ninh tại miền Nam Việt Nam từ năm 1965 phải rút hết quân ra
khỏi miền Nam miền Nam Việt Nam, thì ngược lại Liên Xô Nga và Trung Cộng lại
yểm trợ cho tay sai Việt Cộng dồi dào mạnh mẽ hơn về vũ khí đạn dược và cả các
đoàn cố vấn cùng những đơn vị kỹ thuật cần thiết để công khai đưa quân chính
quy từ miền Bắc xâm nhập vào miền Nam bằng đường mòn Đông Trường Sơn (Đường số
9 và Quốc lộ 14) được Việt Cộng đưa Quân Dân từ miền Bắc vào tu sửa mở rộng,
đặt ống dẫn dầu, lập các cứ điểm tiếp liệu, đánh chiếm các trọng điểm Thường
Đức và Nông Sơn thuộc các tỉnh Quảng Nam và Quảng Tín và mở thêm đoạn Quốc lộ
mới 14B từ cuối năm 1973 (khoảng 9 tháng sau khi Hiệp định Paris được ký
kết) cho đến đầu năm 1975 thì hoàn tất, mà không thấy Hoa Kỳ có phản ứng chống
đối gì cũng như không còn tiếp tay cho Quân lực VNCH như trước kia nữa. Thế là
chúng bắt đầu di chuyển thêm quân chính quy ồ ạt từ miền Bắc vào tăng cường cho
nhóm quân đang hiện diện tại miền Nam để khởi cuộc tấn công toàn diện cho đến
ngày chiếm được toàn miền Nam Việt Nam vào 10 giờ sáng 30-4-1975.
(Ghi
chú: Theo một đoạn trình bầy trong cuốn sách “ĐẠI THẮNG MÙA XUÂN” của Tướng
Văn Tiến Dũng phát hành năm 1976, thì việc di chuyển quân theo đường mòn Hồ Chí
Minh Tây Trường Sơn trên đất Lào từ Nghệ Tĩnh vào đến Pleiku phải mất 6 tháng,
còn nếu tu bổ đường Đông Trường Sơn trên đất Việt Nam từ Đông Hà Quảng Trị đến
Lộc Ninh Phước Long Đông Nam Bộ bằng cách nối liền Đường số 9 và Quốc lộ 14 thì
thời gian di chuyển chỉ mất có 1 tháng.)
Hiện nay, các thế lực chính trị kinh tế
thế giới đang hoà hợp cùng Hoa Kỳ đẩy mạnh cuộc chiến “Diễn biến hoà
bình” tại vùng Á Châu Thái-Bình-Dương để khai thác thu lợi tối đa cho
quốc gia dân tộc của họ. Và cũng nhờ thế mà tại Việt nam hiện nay, đồng bào ở
trong nước cũng đang dũng cảm lợi dụng thời thế đứng lên đấu tranh chống bạo
quyền Việt Cộng để đòi quyền sống, đòi công bằng xã hội, đòi tự do dân chủ, tự
do tín ngưỡng, tư do phát biểu và lập hội … Đây là thời cơ thuận lợi nhất cho
chúng ta sát cánh bên nhau thúc đẩy mạnh mẽ hơn nữa các chương trình hành động
vận động thế giới hỗ trợ cho đồng bào trong nước, vùng lên mạnh mẽ hơn nữa để sớm
đạt được thành quả sau cùng là loại trừ hẳn được bạo quyền Việt Cộng và đảng
CSVN ra khỏi chính trường Việt Nam, để toàn dân tộc Việt Nam có được cuộc sống
ấm no hạnh phúc với mọi quyền căn bản của con người được tôn trọng và bảo vệ
bình đẳng, mà chúng ta đã dấn thân hành động nhưng chưa đạt được kết quả mong
muốn suốt từ mấy chục năm qua.
Để
thực hiện được điều này, chúng ta phải xét lại những hoạt động chính yếu mà
chúng ta đã và đang làm xưa nay, để phối hợp đẩy mạnh liên tục hơn nữa là:
1.-Cập nhật hoá và gửi thêm những bằng
chứng xác thực cụ thể mới nhất về những hành động vi phạm nhân quyền của bạo
quyền Việt Cộng trong mọi hoàn cảnh sinh hoạt xã hội đối với đồng bào Việt Nam
ở trong nước đến đại diện các quốc gia thuộc tổ chức Liên Hiệp Quốc, đến các cơ
quan Lập pháp của tất cả các nước trên Thế giới, nhằm vận động làm thức tỉnh
lương tri nhân đạo của họ để họ áp lực cơ quan Hành pháp của nước họ chấm dứt
giao thương cũng như yểm trợ phát triển cho bạo quyền Việt Cộng. Bởi vì mọi
chương trình trợ giúp của quốc tế gửi vào Việt nam cho đến nay, đều bị Tập đoàn
bạo quyền Việt Cộng các cấp ăn chặn để làm giầu sống phè phỡn xa hoa và tiếp
tục cấu kết với nhau củng cố uy quyền dùng bạo lực đàn áp bóc lột nhân dân, chứ
quảng đại quần chúng dân tộc Việt Nam chẳng được tiếp giúp gì đáng kể, mà vẫn
phải thường xuyên sống lam lũ khổ cực còn hơn dưới các thời Phong kiến Thực dân
cai trị trước kia.
Những hành động nhân đạo không được ban bố đúng nơi hợp
với nhu cầu sẽ là tiếp tay với tội ác.
2.- Mỗi đoàn thể tuỳ theo khả năng và
phương cách hành động riêng, hãy gia tăng nỗ lực yểm trợ thực tiễn cho đồng bào
của chúng ta ở trong nước về mọi phương diện, để họ vững lòng không chùn bước
tiếp tục vùng lên theo dây chuyền tại khắp mọi nơi và trong mọi lãnh vực, để
dồn bạo quyền Việt Cộng mọi cấp vào thế cùng không chịu đựng nổi phải rút lui
giải thể trả lại cho toàn dân tộc Việt quyền tự chủ lựa chọn chế độ chính trị
dân chủ thật sự không Cộng sản như mong muốn.
3.-
Các đoàn thể đấu tranh nơi hải ngoại đang có những nhóm vệ tinh hoạt động ở
trong nước Việt Nam, hãy tăng cường cài thêm người vào hoà đồng hoạt động trong
các tổ chức ngoại vi của bạo quyền Việt Cộng, trong các đảng bộ quân đội nhân
dân, công an nhân dân, cơ quan hành chánh trung ương và địa phương trong cả nước,
để lôi cuốn thúc đẩy các phần tử này tự phát đứng lên sát cánh cùng đồng bào
đấu tranh lật đổ bạo quyền, y như các đảng viên Cộng sản và nhân dân các nước
trong khối Liên Xô Nga và Đông Âu đã làm vào cuối Thập niên 1980 sang đầu Thập
niên 1990 trong thế kỷ 20 vừa qua trên đất nước của họ.
4.-
Và đặc biệt, các đoàn thể cũng nên dồn mọi nỗ lực vào cuộc vận động tất cả đồng
hương Việt Nam đang sống trên toàn thế giới và quảng đại quần chúng địa phương
nơi mình cư ngụ, quyết liệt tẩy chay không tiêu thụ các sản phẩm vật dụng do
Việt Cộng xuất khẩu dưới bất cứ nhãn hiệu nào, của Cộng hoà xã hội chủ nghiã
Việt Nam hay của các công ty ngoại quốc hợp doanh với Việt Cộng sản xuất. Việc
làm này nhằm mục đích cắt nguồn cung cấp ngoại tệ cho Việt Cộng dùng nuôi dưỡng
các cơ sở Việt Cộng hoạt động tuyên truyền lừa bịp xảo quyệt nơi hải ngoại để
giúp cho chế độ vô nhân của chúng được sinh tồn tiếp tục hại dân bán nước.
Dĩ
nhiên còn rất nhiều việc khác nữa cần phải thực hiện, nhưng trên đây chỉ là
những đề nghị hành động tối thiểu cấp thiết để chúng ta dồn trọng tâm nỗ lực
thực hiện ưu tiên.
Hy
vọng kết quả của những việc làm này sẽ là nguồn nhiên liệu thiết yếu hỗ trợ cho
lửa thiêng ở trong nước bùng mạnh liên tục quyết liệt rộng khắp trên đất nước
Việt Nam, để nhanh chóng đốt cháy Tập đoàn Việt Cộng Mafia Tư bản Thực dân Phong
kiến Quân phiệt Đỏ sớm tan thành tro bụi, cho toàn dân tộc Việt Nam thoát khỏi
ách cai trị bạo tàn vô nhân phi nghiã của chúng từ suốt hơn nửa Thế kỷ nay,
cũng như tránh cho Dân tộc khỏi bị thuần hoá thành dân thiểu số của tỉnh Việt
Nam trong Đại Lục Trung Quốc, mà cuộc
Hội nghị bí mật tại Thành Đô năm 1990 với sự hiện của bè lũ lãnh đạo Việt Cộng
gồm có Nguyễn Văn Linh, Lê Khả Phiêu, Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh, phiá
Trung Cộng gồm có Giang Trạch Dân, Lý Bằng, Lương Quang Liệt, Diệp Tuyển Ninh,
Dương Đắc Chí, Hứa Thế Hữu.... đã thảo luận các thỏa hiệp sát nhập nước Việt
Nam vào lãnh thổ "Trung Quốc", và bè lũ cầm đầu Bộ
Chính Trị Đảng trong hiện tại vẫn đang ngoan ngoãn tiếp tục thực hiện các chỉ
thị của quan thầy Đại Hán Trung Cộng để kế hoạch hoàn tất vào năm 2020 như đã
dự trù. (Mời xem tài liệu dẫn chúng phụ đính dưới đây).
Cầu
xin Ơn Trên, Trời, Phật, và Anh Linh các Anh Hùng Liệt Nữ dòng giống Tiên Rồng
Việt Nam phù trợ cho tất cả chúng ta.
NGUYỄN-HUY
HÙNG
Cựu
Đại Tá Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà,
Phụ tá Tổng cục trưởng Chiến tranh chính trị kiêm
Chủ nhiệm Nhật báo Tiền Tuyến,
Cựu tù nhân chính trị, 13 năm lao động khổ sai
trong các trại tập trung cải tạo của Đảng Việt Cộng và bạo quyền Xã hội Chủ nghĩa
Việt Nam từ sau ngày Quốc hận 30-4-1975.
- Thỏa Hiệp ngầm
05-07-2020 là ngày thực hiện đợt 1 sát nhập nước Việt Nam.
-
TS KERBY ANDERSON NGUYỄN.
10 giờ sáng ngày 08-04-2013, Thiếu Tướng
Hà Thanh Châu, Chính Ủy Tổng Cục Công Nghiệp Quốc Phòng (Chủ Nhiệm Tổng Cục là Trung
Tướng Nguyễn Đức Lâm) được Luật Sư William Lê hướng dẫn đến Sở Di Trú King
County, Seattle, tiểu bang Washington State, nạp đơn "xin tỵ nạn chính
trị".
Sau 2 tuần lễ ông và vợ ông đi thăm 3
người con đang là "du học sinh" ở tiểu bang này.
Bốn ngày sau, qua trung gian của 1
"viên chức" cao cấp Hoa Kỳ, ông trao cho chủ bút Tạp Chí Foreign
Policy Magazine một tập tài liệu "tối
mật", có liên quan đến sự sống còn của nước Việt nam, dự trù sẽ đăng tải
cuối năm 2013. Tập tài liệu này, do người anh vợ của ông: Thiếu Tướng H.T.T.
làm Chính Ủy Tổng Cục 2, dưới thời Tổng Cục Trưởng Trung Tướng Nguyễn Chí Vịnh,
chép lại nguyên văn từ cuốn băng nhựa AKAI mang bí số ML887, ghi âm những cuộc
họp bí mật của các nhà lãnh đạo Việt Nam:
Nguyễn Văn Linh, Lê
Khả Phiêu, Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh và
- Trung Cộng:
Giang Trạch Dân(sinh
năm 1926), Lý Bằng, Lương Quang Liệt, Diệp Tuyển Ninh, Dương Đắc Chí, Hứa Thế
Hữu....tại Thành Đô, thảo
luận các thỏa hiệp sát nhập nước Việt Nam vào lãnh thổ "Trung Quốc".
Chúng tôi (tác giả bài viết
này), hiện làm "binh bút" cho tờ Foreign Policy Magazine, nên được
phổ biến bằng Việt ngữ, giới hạn trong vòng thân hữu.
Thật ra, các cam kết "giao
nước Việt Nam cho Trung Quốc", đã được "ký" bằng "lời hứa
danh dự " của ông Hồ Chí Minh với 2 Đại Tướng Tàu Trần Canh và Vị Quốc Thanh,
thay mặt cho Mao Trạch Đông vào năm 1926.
Bốn năm sau, năm 1930, thành
lập Đảng Cộng Sản Việt Nam, ông Hồ khẳng định một lần nữa với Tổng Lý Chu Ân
La: "Việt Nam và Trung Quốc tuy hai mà một. Một dân tộc. Một
Nền văn hóa. Một phong tục. Một tổ quốc. Nếu giúp chúng tôi thắng Pháp, thắng
Nhật, thắng tất cả bọn tư bản vùng Đông Nam Á, nắm được chính quyền, thì nợ
viện trợ sẽ hoàn trả dưới mọi hình thức, kể cả cắt đất, cắt đảo, lùi biên giới
nhượng lại cho Trung Quốc, chúng tôi cũng làm, để đền ơn đáp nghĩa...."
Ngày 14-09-1958, ông Hồ
chỉ thị Thủ tướng Phạm Văn Đồng ký "công hàm" giao đứt quần đảo Hoàng
Sa cho Mao Trạch Đông. Lê Duẩn (tên thật Lê Văn Nhuận: 1907-1986) chết ngày
10-07-1986, ông Nguyễn Văn Linh (Mười Cúc) lên nắm chức Tổng Bí Thư, tức khắc
nối lại bang giao với Trung Quốc bằng 1 câu nói để đời trong lịch sử: "Tôi
cũng biết rằng, dựa vào Trung Quốc sẽ mất nước, nhưng mất nước còn hơn mất Đảng".
Ngày 10-08-1987, ông Nguyễn Văn Linh (đang
mắc bệnh ung thư) bay qua Trùng Khánh gặp Hồ Diệu Bang (1915-1989), Đặng Tiểu
Bình (1904-1992= thọ 92 tuổi) bàn luận về các kế họach cắt đất, cắt biên giới
và phát họa rõ ràng hơn 1 chương trình "sát nhập Việt Nam vào lãnh thổ
Trung Quốc" qua chiến thuật " Hoà Bình, hữu nghị, chầm chậm, êm ả,
kín đáo, không ai có quyền biết đến" với thời gian 60 năm, phân ra làm 3 giai
đoạn, mỗi giai đoạn 20 năm.
GIAI
ĐOẠN I : Ngày 15-07-2020 : QUỐC GIA TỰ TRỊ.
GIAI
ĐOẠN II : Ngày 05-07-2040 : QUỐC GIA THUỘC TRỊ.
GIAI
ĐOẠN III: Ngày 05-07-2060 : Tỉnh lỵ Âu Lạc.
Tỉnh trửơng vẫn là người
Việt, đặt dưới quyền lãnh đạo của Tổng Đốc Quảng Châu.
Thời gian này, tiếng Việt
là ngôn ngữ phụ, tiếng Tàu là ngôn ngữ chính.
Một chút lịch sử về
"Âu Lạc”: Thế kỷ thứ 3 trước Tây Lịch, ông Thục Phán, thủ
lãnh của bộ tộc Âu Việt, là một trong những bộ tộc của Bách Việt ở về phía Bắc
Văn Lang đã cùng Hùng Vương thứ 18
đánh bại cuộc xâm lăng của nhà Tần. Sau khi thắng quân Tần, vua Hùng
Vương nhường ngôi cho Thục Phán, sát nhập lãnh thổ của người Âu Việt và Lạc Việt
vào một, lập nước Âu Lạc, đóng đô ở Cổ
Loa, thuộc huyện Đông Anh, Hà Nội ngày nay. Ông tự xưng là An Dương
Vương, Nước Âu Lạc của An Dương Vương bị Triệu Đà thôn tính vào năm 206 trước
Tây Lịch”.
QUY CHẾ KHU TỰ TRỊ:
Sau đây xin mời quý vị nghe lại cuộn băng nhựa của Tổng Cục 2 Việt nam với lời
lẽ bề trên, trịch thượng của người Tàu, ban mệnh lệnh, giáo huấn, dạy dỗ, răn
đe cấp lãnh đạo Việt Nam phải làm những gì suốt 60 năm dài "tịch thu" nước Việt Nam từng bước
một:
"Âm
thầm, Lặng lẽ,
Từ từ như tằm ăn dâu.
Khéo
như dệt lụa Hàng Châu.
Êm như thảm nhung Thẩm Quyến...
theo thể thức "diến tiến hoà bình".
Làm cách nào để cho người Việt Nam và dư luận quốc tế nhìn nhận rằng, người Tàu không "cướp nước Việt"
mà chính người Việt Nam tự mình "dâng nước" và tự ý đồng hóa vào dân
tộc Trung Hoa.
Tại Thành Đô, Tổng Bí
Thư Nguyễn Văn Linh xin xỏ Đặng Tiểu Bình: "Nhờ
Trung Quốc mà Đảng Cộng Sản Việt Nam
mới nắm được chính quyền,
mới thắng đế quốc Pháp, đế quốc
Mỹ, diệt được bọn tư bản phản động.
Công ơn Trung Quốc to lắm, bốn biển gộp lại cũng không bằng. Do thế, nhà nước
Việt Nam đề nghị Trung Quốc
xóa bỏ các hiểu lầm, các bất đồng đã
qua.
Phía Việt nam sẽ làm hết
sức mình để vun bồi tình hữu nghị
lâu đời vốn sẵn có giữa hai đảng do Mao Chủ Tịch và Hồ Chí Minh dày công xây dựng
trong qua khứ. Việt Nam sẽ tuân thủ đề nghị của Trung Quốc là cho Việt Nam được
hưởng "quy
chế khu tự trị trực
thuộc chính quyền trung ương
Bắc Kinh" như
Trung Quốc đã từng dành cho Nội Mông, Tây Tạng, Tân Cương, Quảng Tây...
Để kịp chuẩn bị tâm lý nhân dân và giải quyết
các bước cần thiết cho việc gia nhập vào đại
gia đình dân tộc Trung Quốc, xin cho thời hạn chuyển tiếp sát nhập là 60 năm: 1990-2020;
2020-2040; 2040-2060.
__._,_.___
No comments:
Post a Comment